古诗词

兵后寻边三首

李山甫

旗头指处见黄埃,万马横驰鹘翅回。qí tóu zhǐ chù jiàn huáng āi,wàn mǎ héng chí gǔ chì huí。
剑戟远腥凝血在,山河先暗阵云来。jiàn jǐ yuǎn xīng níng xuè zài,shān hé xiān àn zhèn yún lái。
角声恶杀悲于哭,鼓势争强怒若雷。jiǎo shēng è shā bēi yú kū,gǔ shì zhēng qiáng nù ruò léi。
日暮却登寒垒望,饱鸱清啸伏尸堆。rì mù què dēng hán lěi wàng,bǎo chī qīng xiào fú shī duī。

李山甫

李山甫,唐朝。咸通中累举不第,依魏博幕府为从事。尝逮事乐彦祯、罗弘信父子,文笔雄健,名著一方。诗一卷。 李山甫的作品>>

猜您喜欢

春日商山道中作

李山甫

一径春光里,扬鞭入翠微。yī jìng chūn guāng lǐ,yáng biān rù cuì wēi。
风来花落帽,云过雨沾衣。fēng lái huā luò mào,yún guò yǔ zhān yī。
谷鸟衔枝去,巴人负笈归。gǔ niǎo xián zhī qù,bā rén fù jí guī。
残阳更惆怅,前路客亭稀。cán yáng gèng chóu chàng,qián lù kè tíng xī。

古石砚

李山甫

追琢他山石,方圆一勺深。zhuī zuó tā shān shí,fāng yuán yī sháo shēn。
抱真唯守墨,求用每虚心。bào zhēn wéi shǒu mò,qiú yòng měi xū xīn。
波浪因文起,尘埃为废侵。bō làng yīn wén qǐ,chén āi wèi fèi qīn。
凭君更研究,何啻直千金。píng jūn gèng yán jiū,hé chì zhí qiān jīn。

惜花

李山甫

未会春风意,开君又落君。wèi huì chūn fēng yì,kāi jūn yòu luò jūn。
一年今烂熳,几日便缤纷。yī nián jīn làn màn,jǐ rì biàn bīn fēn。
别艳那堪赏,馀香不忍闻。bié yàn nà kān shǎng,yú xiāng bù rěn wén。
尊前恨无语,应解作朝云。zūn qián hèn wú yǔ,yīng jiě zuò cháo yún。

别杨秀才

李山甫

因乱与君别,相逢悲且惊。yīn luàn yǔ jūn bié,xiāng féng bēi qiě jīng。
开襟魂自慰,拭泪眼空明。kāi jīn hún zì wèi,shì lèi yǎn kōng míng。
故国已无业,旧交多不生。gù guó yǐ wú yè,jiù jiāo duō bù shēng。
如何又分袂,难话别离情。rú hé yòu fēn mèi,nán huà bié lí qíng。

自叹拙

李山甫

自怜心计拙,欲语更悲辛。zì lián xīn jì zhuō,yù yǔ gèng bēi xīn。
世乱僮欺主,年衰鬼弄人。shì luàn tóng qī zhǔ,nián shuāi guǐ nòng rén。
镜中颜欲老,江上业长贫。jìng zhōng yán yù lǎo,jiāng shàng yè zhǎng pín。
不是刘公乐,何由变此身。bù shì liú gōng lè,hé yóu biàn cǐ shēn。

乱后途中

李山甫

乱离寻故园,朝市不如村。luàn lí xún gù yuán,cháo shì bù rú cūn。
恸哭翻无泪,颠狂觉少魂。tòng kū fān wú lèi,diān kuáng jué shǎo hún。
诸侯贪割据,群盗恣并吞。zhū hóu tān gē jù,qún dào zì bìng tūn。
为问登坛者,何年答汉恩。wèi wèn dēng tán zhě,hé nián dá hàn ēn。

李山甫

每岁同辛苦,看人似有情。měi suì tóng xīn kǔ,kàn rén shì yǒu qíng。
乱飞春得意,幽语夜闻声。luàn fēi chūn dé yì,yōu yǔ yè wén shēng。
整羽庄姜恨,回身汉后轻。zhěng yǔ zhuāng jiāng hèn,huí shēn hàn hòu qīng。
豪家足金弹,不用污雕楹。háo jiā zú jīn dàn,bù yòng wū diāo yíng。

题慈云寺僧院

李山甫

帝城深处寺,栖殿压秋江。dì chéng shēn chù sì,qī diàn yā qiū jiāng。
红叶去寒树,碧峰来晓窗。hóng yè qù hán shù,bì fēng lái xiǎo chuāng。
烟霞生净土,苔藓上高幢。yān xiá shēng jìng tǔ,tái xiǎn shàng gāo chuáng。
欲问吾师语,心猿不肯降。yù wèn wú shī yǔ,xīn yuán bù kěn jiàng。

闻子规

李山甫

冤禽名杜宇,此事更难知。yuān qín míng dù yǔ,cǐ shì gèng nán zhī。
昔帝一时恨,后人千古悲。xī dì yī shí hèn,hòu rén qiān gǔ bēi。
断肠思故国,啼血溅芳枝。duàn cháng sī gù guó,tí xuè jiàn fāng zhī。
况是天涯客,那堪□□眉。kuàng shì tiān yá kè,nà kān méi。

送刘将军入关讨贼

李山甫

世人多恃武,何者是真雄。shì rén duō shì wǔ,hé zhě shì zhēn xióng。
欲灭黄巾贼,须凭黑槊公。yù miè huáng jīn zéi,xū píng hēi shuò gōng。
指星忧国计,望气识天风。zhǐ xīng yōu guó jì,wàng qì shí tiān fēng。
明日凌云上,期君第一功。míng rì líng yún shàng,qī jūn dì yī gōng。

陪郑先辈华山罗谷访张隐者

李山甫

白云闲洞口,飞盖入岚光。bái yún xián dòng kǒu,fēi gài rù lán guāng。
好鸟共人语,异花迎客香。hǎo niǎo gòng rén yǔ,yì huā yíng kè xiāng。
谷风闻鼓吹,苔石见文章。gǔ fēng wén gǔ chuī,tái shí jiàn wén zhāng。
不是陪仙侣,无因访阮郎。bù shì péi xiān lǚ,wú yīn fǎng ruǎn láng。

山下

李山甫

等闲三伏后,独卧此高丘。děng xián sān fú hòu,dú wò cǐ gāo qiū。
残暑炎于火,林风爽带秋。cán shǔ yán yú huǒ,lín fēng shuǎng dài qiū。
声名何要出,吟咏亦堪休。shēng míng hé yào chū,yín yǒng yì kān xiū。
自许红尘外,云溪好漱流。zì xǔ hóng chén wài,yún xī hǎo shù liú。

夜吟

李山甫

除却闲吟外,人间事事慵。chú què xián yín wài,rén jiān shì shì yōng。
更深成一句,月冷上孤峰。gèng shēn chéng yī jù,yuè lěng shàng gū fēng。
穷理多瞑目,含毫静倚松。qióng lǐ duō míng mù,hán háo jìng yǐ sōng。
终篇浑不寐,危坐到晨钟。zhōng piān hún bù mèi,wēi zuò dào chén zhōng。

寄太常王少卿

李山甫

别后西风起,新蝉坐卧闻。bié hòu xī fēng qǐ,xīn chán zuò wò wén。
秋天静如水,远岫碧侵云。qiū tiān jìng rú shuǐ,yuǎn xiù bì qīn yún。
雅饮纯和气,清吟冰雪文。yǎ yǐn chún hé qì,qīng yín bīng xuě wén。
想思重回首,梧叶下纷纷。xiǎng sī zhòng huí shǒu,wú yè xià fēn fēn。

病中答刘书记见赠

李山甫

病来双树下,云脚上禅袍。bìng lái shuāng shù xià,yún jiǎo shàng chán páo。
频有琼瑶赠,空瞻雪月高。pín yǒu qióng yáo zèng,kōng zhān xuě yuè gāo。
已知捐俗态,时许话风骚。yǐ zhī juān sú tài,shí xǔ huà fēng sāo。
衰疾未能起,相思徒自劳。shuāi jí wèi néng qǐ,xiāng sī tú zì láo。
7312345