古诗词

柳十首

李山甫

受尽风霜得到春,一条条是逐年新。shòu jǐn fēng shuāng dé dào chūn,yī tiáo tiáo shì zhú nián xīn。
寻常送别无馀事,争忍攀将过与人。xún cháng sòng bié wú yú shì,zhēng rěn pān jiāng guò yǔ rén。

李山甫

李山甫,唐朝。咸通中累举不第,依魏博幕府为从事。尝逮事乐彦祯、罗弘信父子,文笔雄健,名著一方。诗一卷。 李山甫的作品>>

猜您喜欢

牡丹

李山甫

邀勒春风不早开,众芳飘后上楼台。yāo lēi chūn fēng bù zǎo kāi,zhòng fāng piāo hòu shàng lóu tái。
数苞仙艳火中出,一片异香天上来。shù bāo xiān yàn huǒ zhōng chū,yī piàn yì xiāng tiān shàng lái。
晓露精神妖欲动,暮烟情态恨成堆。xiǎo lù jīng shén yāo yù dòng,mù yān qíng tài hèn chéng duī。
知君也解相轻薄,斜倚阑干首重回。zhī jūn yě jiě xiāng qīng báo,xié yǐ lán gàn shǒu zhòng huí。

赠阿史那都尉

李山甫

较猎燕山经几春,雕弓白羽不离身。jiào liè yàn shān jīng jǐ chūn,diāo gōng bái yǔ bù lí shēn。
年来马上浑无力,望见飞鸿指似人。nián lái mǎ shàng hún wú lì,wàng jiàn fēi hóng zhǐ shì rén。

项羽庙

李山甫

为虏为王尽偶然,有何羞见汉江船。wèi lǔ wèi wáng jǐn ǒu rán,yǒu hé xiū jiàn hàn jiāng chuán。
停分天下犹嫌少,可要行人赠纸钱。tíng fēn tiān xià yóu xián shǎo,kě yào xíng rén zèng zhǐ qián。

沧浪峡

李山甫

走毂飞蹄过此傍,几人留意问沧浪。zǒu gǔ fēi tí guò cǐ bàng,jǐ rén liú yì wèn cāng làng。
烟波莫笑趋名客,为爱朝宗日夜忙。yān bō mò xiào qū míng kè,wèi ài cháo zōng rì yè máng。

代崇徽公主意

李山甫

金钗坠地鬓堆云,自别朝阳帝岂闻。jīn chāi zhuì dì bìn duī yún,zì bié cháo yáng dì qǐ wén。
遣妾一身安社稷,不知何处用将军?qiǎn qiè yī shēn ān shè jì,bù zhī hé chù yòng jiāng jūn?

游侠儿

李山甫

好把雄姿浑世尘,一场闲事莫因循。hǎo bǎ xióng zī hún shì chén,yī chǎng xián shì mò yīn xún。
荆轲只为闲言语,不与燕丹了得人。jīng kē zhǐ wèi xián yán yǔ,bù yǔ yàn dān le dé rén。

望思台

李山甫

君父昏蒙死不回,谩将平地筑高台。jūn fù hūn méng sǐ bù huí,mán jiāng píng dì zhù gāo tái。
九层黄土是何物,销得向前冤恨来。jiǔ céng huáng tǔ shì hé wù,xiāo dé xiàng qián yuān hèn lái。

柳十首

李山甫

灞岸江头腊雪消,东风偷软入纤条。bà àn jiāng tóu là xuě xiāo,dōng fēng tōu ruǎn rù xiān tiáo。
春来不忍登楼望,万架金丝著地娇。chūn lái bù rěn dēng lóu wàng,wàn jià jīn sī zhù dì jiāo。

柳十首

李山甫

长恨阳和也世情,把香和艳与红英。zhǎng hèn yáng hé yě shì qíng,bǎ xiāng hé yàn yǔ hóng yīng。
家家只是栽桃李,独自无根到处生。jiā jiā zhǐ shì zāi táo lǐ,dú zì wú gēn dào chù shēng。

柳十首

李山甫

只为遮楼又拂桥,被人摧折好枝条。zhǐ wèi zhē lóu yòu fú qiáo,bèi rén cuī zhé hǎo zhī tiáo。
假饶张绪如今在,须把风流暗里销。jiǎ ráo zhāng xù rú jīn zài,xū bǎ fēng liú àn lǐ xiāo。

柳十首

李山甫

弱带低垂可自由,傍他门户倚他楼。ruò dài dī chuí kě zì yóu,bàng tā mén hù yǐ tā lóu。
金风不解相抬举,露压烟欺直到秋。jīn fēng bù jiě xiāng tái jǔ,lù yā yān qī zhí dào qiū。

柳十首

李山甫

终日堂前学画眉,几人曾道胜花枝。zhōng rì táng qián xué huà méi,jǐ rén céng dào shèng huā zhī。
试看三月春残后,门外青阴是阿谁。shì kàn sān yuè chūn cán hòu,mén wài qīng yīn shì ā shuí。

柳十首

李山甫

也曾飞絮谢家庭,从此风流别有名。yě céng fēi xù xiè jiā tíng,cóng cǐ fēng liú bié yǒu míng。
不是向人无用处,一枝愁杀别离情。bù shì xiàng rén wú yòng chù,yī zhī chóu shā bié lí qíng。

柳十首

李山甫

从来只是爱花人,杨柳何曾占得春。cóng lái zhǐ shì ài huā rén,yáng liǔ hé céng zhàn dé chūn。
多向客亭门外立,与他迎送往来尘。duō xiàng kè tíng mén wài lì,yǔ tā yíng sòng wǎng lái chén。

柳十首

李山甫

强扶柔态酒难醒,殢着春风别有情。qiáng fú róu tài jiǔ nán xǐng,tì zhe chūn fēng bié yǒu qíng。
公子王孙且相伴,与君俱得几时荣。gōng zi wáng sūn qiě xiāng bàn,yǔ jūn jù dé jǐ shí róng。
7312345