古诗词

又代孔明哭先主

李山甫

鲸鬣翻腾四海波,始将天意用干戈。jīng liè fān téng sì hǎi bō,shǐ jiāng tiān yì yòng gàn gē。
尽驱神鬼随鞭策,全罩英雄入网罗。jǐn qū shén guǐ suí biān cè,quán zhào yīng xióng rù wǎng luó。
提剑尚残吴郡国,垂衣犹欠魏山河。tí jiàn shàng cán wú jùn guó,chuí yī yóu qiàn wèi shān hé。
鼎湖无路追仙驾,空使群臣泣血多。dǐng hú wú lù zhuī xiān jià,kōng shǐ qún chén qì xuè duō。

李山甫

李山甫,唐朝。咸通中累举不第,依魏博幕府为从事。尝逮事乐彦祯、罗弘信父子,文笔雄健,名著一方。诗一卷。 李山甫的作品>>

猜您喜欢

早秋山中作

李山甫

谁到山中语,雨馀风气秋。shuí dào shān zhōng yǔ,yǔ yú fēng qì qiū。
烟岚出涧底,瀑布落床头。yān lán chū jiàn dǐ,pù bù luò chuáng tóu。
至道亦非远,僻诗须苦求。zhì dào yì fēi yuǎn,pì shī xū kǔ qiú。
千峰有嘉景,拄杖独巡游。qiān fēng yǒu jiā jǐng,zhǔ zhàng dú xún yóu。

别墅

李山甫

此地可求息,开门足野情。cǐ dì kě qiú xī,kāi mén zú yě qíng。
窗明雨初歇,日落风更清。chuāng míng yǔ chū xiē,rì luò fēng gèng qīng。
苍藓槎根匝,碧烟水面生。cāng xiǎn chá gēn zā,bì yān shuǐ miàn shēng。
玩奇心自乐,暑月听蝉声。wán qí xīn zì lè,shǔ yuè tīng chán shēng。

李山甫

喜怒寒暄直不匀,终无形状始无因。xǐ nù hán xuān zhí bù yún,zhōng wú xíng zhuàng shǐ wú yīn。
能将尘土平欺客,爱把波澜枉陷人。néng jiāng chén tǔ píng qī kè,ài bǎ bō lán wǎng xiàn rén。
飘乐遰香随日在,绽花开柳逐年新。piāo lè dì xiāng suí rì zài,zhàn huā kāi liǔ zhú nián xīn。
深知造化由君力,试为吹嘘借与春。shēn zhī zào huà yóu jūn lì,shì wèi chuī xū jiè yǔ chūn。

李山甫

狡兔顽蟾死复生,度云经汉澹还明。jiǎo tù wán chán sǐ fù shēng,dù yún jīng hàn dàn hái míng。
夜长虽耐对君坐,年少不禁随尔行。yè zhǎng suī nài duì jūn zuò,nián shǎo bù jìn suí ěr xíng。
玉桂影摇乌鹊动,金波寒注鬼神惊。yù guì yǐng yáo wū què dòng,jīn bō hán zhù guǐ shén jīng。
人间半被虚抛掷,唯向孤吟客有情。rén jiān bàn bèi xū pāo zhì,wéi xiàng gū yín kè yǒu qíng。

李山甫

傍雨衣风冷渐匀,更凭青女事精神。bàng yǔ yī fēng lěng jiàn yún,gèng píng qīng nǚ shì jīng shén。
来时将得几多雁,到处愁他无限人。lái shí jiāng dé jǐ duō yàn,dào chù chóu tā wú xiàn rén。
能被绿杨深懊恼,谩偎黄菊送殷勤。néng bèi lǜ yáng shēn ào nǎo,mán wēi huáng jú sòng yīn qín。
邹家不用偏吹律,到底荣枯也自均。zōu jiā bù yòng piān chuī lǜ,dào dǐ róng kū yě zì jūn。

答刘书记见赠

李山甫

吟近秋光思不穷,酷探骚雅愧无功。yín jìn qiū guāng sī bù qióng,kù tàn sāo yǎ kuì wú gōng。
茫然心苦千篇拙,瞑坐神凝万象空。máng rán xīn kǔ qiān piān zhuō,míng zuò shén níng wàn xiàng kōng。
月上开襟当北户,竹边回首揖西风。yuè shàng kāi jīn dāng běi hù,zhú biān huí shǒu yī xī fēng。
知音频有新诗赠,白雪纷纷落郢中。zhī yīn pín yǒu xīn shī zèng,bái xuě fēn fēn luò yǐng zhōng。

贺友人及第

李山甫

得水蛟龙失水鱼,此心相对两何如。dé shuǐ jiāo lóng shī shuǐ yú,cǐ xīn xiāng duì liǎng hé rú。
敢辞今日须行卷,犹喜他年待荐书。gǎn cí jīn rì xū xíng juǎn,yóu xǐ tā nián dài jiàn shū。
松桂也应情未改,萍蓬争奈迹还疏。sōng guì yě yīng qíng wèi gǎi,píng péng zhēng nài jì hái shū。
春风不见寻花伴,遥向青云泥子虚。chūn fēng bù jiàn xún huā bàn,yáo xiàng qīng yún ní zi xū。

雨后过华岳庙

李山甫

华山黑影霄崔嵬,金天□□门未开。huá shān hēi yǐng xiāo cuī wéi,jīn tiān mén wèi kāi。
雨淋鬼火灭不灭,风送神香来不来。yǔ lín guǐ huǒ miè bù miè,fēng sòng shén xiāng lái bù lái。
墙外素钱飘似雪,殿前阴柏吼如雷。qiáng wài sù qián piāo shì xuě,diàn qián yīn bǎi hǒu rú léi。
知君暗宰人间事,休把苍生梦里裁。zhī jūn àn zǎi rén jiān shì,xiū bǎ cāng shēng mèng lǐ cái。

赠弹琴李处士

李山甫

情知此事少知音,自是先生枉用心。qíng zhī cǐ shì shǎo zhī yīn,zì shì xiān shēng wǎng yòng xīn。
世上几时曾好古,人前何必更沾襟。shì shàng jǐ shí céng hǎo gǔ,rén qián hé bì gèng zhān jīn。
致身不似笙竽巧,悦耳宁如郑卫淫。zhì shēn bù shì shēng yú qiǎo,yuè ěr níng rú zhèng wèi yín。
三尺焦桐七条线,子期师旷两沈沈。sān chǐ jiāo tóng qī tiáo xiàn,zi qī shī kuàng liǎng shěn shěn。

刘员外寄移菊

李山甫

秋来缘树复缘墙,怕共平芜一例荒。qiū lái yuán shù fù yuán qiáng,pà gòng píng wú yī lì huāng。
颜色不能随地变,风流唯解逐人香。yán sè bù néng suí dì biàn,fēng liú wéi jiě zhú rén xiāng。
烟含细叶交加碧,露拆寒英次第黄。yān hán xì yè jiāo jiā bì,lù chāi hán yīng cì dì huáng。
深谢栽培与知赏,但惭终岁待重阳。shēn xiè zāi péi yǔ zhī shǎng,dàn cán zhōng suì dài zhòng yáng。

南山

李山甫

钝碧顽青几万秋,直无天地始应休。dùn bì wán qīng jǐ wàn qiū,zhí wú tiān dì shǐ yīng xiū。
莫嫌尘土佯遮面,能向楼台强出头。mò xián chén tǔ yáng zhē miàn,néng xiàng lóu tái qiáng chū tóu。
霁色陡添千尺翠,夕阳闲放一堆愁。jì sè dǒu tiān qiān chǐ cuì,xī yáng xián fàng yī duī chóu。
假绕不是神仙骨,终抱琴书向此游。jiǎ rào bù shì shén xiān gǔ,zhōng bào qín shū xiàng cǐ yóu。

山中览刘书记新诗

李山甫

记室新诗相寄我,蔼然清绝更无过。jì shì xīn shī xiāng jì wǒ,ǎi rán qīng jué gèng wú guò。
溪风满袖吹骚雅,岩瀑无时滴薜萝。xī fēng mǎn xiù chuī sāo yǎ,yán pù wú shí dī bì luó。
云外山高寒色重,雪中松苦夜声多。yún wài shān gāo hán sè zhòng,xuě zhōng sōng kǔ yè shēng duō。
静酬嘉唱对幽景,苍鹤羸栖古木柯。jìng chóu jiā chàng duì yōu jǐng,cāng hè léi qī gǔ mù kē。

早秋山中作

李山甫

荣枯无路入千峰,肥遁谁谐此志同。róng kū wú lù rù qiān fēng,féi dùn shuí xié cǐ zhì tóng。
司寇亦曾遭鲁黜,步兵何事哭途穷。sī kòu yì céng zāo lǔ chù,bù bīng hé shì kū tú qióng。
桧松瘦健滴秋露,户牖虚明生晚风。guì sōng shòu jiàn dī qiū lù,hù yǒu xū míng shēng wǎn fēng。
山思更清人影绝,陇云飞入草堂中。shān sī gèng qīng rén yǐng jué,lǒng yún fēi rù cǎo táng zhōng。

赋得寒月寄齐已

李山甫

松下清风吹我襟,上方钟磬夜沉沉。sōng xià qīng fēng chuī wǒ jīn,shàng fāng zhōng qìng yè chén chén。
已知庐岳尘埃绝,更忆寒山雪月深。yǐ zhī lú yuè chén āi jué,gèng yì hán shān xuě yuè shēn。
高谢万缘消祖意,朗吟千首亦师心。gāo xiè wàn yuán xiāo zǔ yì,lǎng yín qiān shǒu yì shī xīn。
岂知名出遍诸夏,石上栖禅竹影侵。qǐ zhī míng chū biàn zhū xià,shí shàng qī chán zhú yǐng qīn。

曲江二首

李山甫

南山低对紫云楼,翠影红阴瑞气浮。nán shān dī duì zǐ yún lóu,cuì yǐng hóng yīn ruì qì fú。
一种是春长富贵,大都为水也风流。yī zhǒng shì chūn zhǎng fù guì,dà dōu wèi shuǐ yě fēng liú。
争攀柳带千千手,间插花枝万万头。zhēng pān liǔ dài qiān qiān shǒu,jiān chā huā zhī wàn wàn tóu。
独向江边最惆怅,满衣尘土避王侯。dú xiàng jiāng biān zuì chóu chàng,mǎn yī chén tǔ bì wáng hóu。
7312345