古诗词

舞杨花

康与之

牡丹半坼初经雨,雕槛翠幕朝阳。mǔ dān bàn chè chū jīng yǔ,diāo kǎn cuì mù cháo yáng。
娇困倚东风,羞谢了群芳。jiāo kùn yǐ dōng fēng,xiū xiè le qún fāng。
洗烟凝露向清晓,步瑶台、月底霓裳。xǐ yān níng lù xiàng qīng xiǎo,bù yáo tái yuè dǐ ní shang。
轻笑淡拂宫黄。qīng xiào dàn fú gōng huáng。
浅拟飞燕新妆。qiǎn nǐ fēi yàn xīn zhuāng。
杨柳啼鸦昼永,正秋千庭馆,风絮池塘。yáng liǔ tí yā zhòu yǒng,zhèng qiū qiān tíng guǎn,fēng xù chí táng。
三十六宫,簪艳粉浓香。sān shí liù gōng,zān yàn fěn nóng xiāng。
慈宁玉殿庆清赏,占东君、谁比花王。cí níng yù diàn qìng qīng shǎng,zhàn dōng jūn shuí bǐ huā wáng。
良夜万烛荧煌。liáng yè wàn zhú yíng huáng。
影里留住年光。yǐng lǐ liú zhù nián guāng。
康与之

康与之

康与之字伯可,号顺庵,洛阳人,居滑州(今河南滑县)。生平未详。陶安世序其词,引与之自言:“昔在洛下,受经传于晁四丈以道,受书法于陈二丈叔易。”建炎初,高宗驻扬州,与之上《中兴十策》,名振一时。秦桧当国,附桧求进,为桧门下十客之一,监尚书六部门,专应制为歌词。绍兴十七年(1147),擢军器监,出为福建安抚司主管机宜文字。桧死,除名编管钦州。二十八年,移雷州,再移新州牢城,卒。 康与之的作品>>

猜您喜欢

可惜

康与之

帘幕重重下玉钩,隔帘春在柳梢头。lián mù zhòng zhòng xià yù gōu,gé lián chūn zài liǔ shāo tóu。
东风着意相料理,吹去杨花不自由。dōng fēng zhe yì xiāng liào lǐ,chuī qù yáng huā bù zì yóu。

严陵怀古

康与之

建武中兴宝运开,股肱俱是济时才。jiàn wǔ zhōng xīng bǎo yùn kāi,gǔ gōng jù shì jì shí cái。
汉家鼎祚如磐石,此老方图拂袖来。hàn jiā dǐng zuò rú pán shí,cǐ lǎo fāng tú fú xiù lái。

玉虹洞二首

康与之

睡起疏帘一半开,更无人迹过青苔。shuì qǐ shū lián yī bàn kāi,gèng wú rén jì guò qīng tái。
须臾苍狗风前变,雷雨驱潮出海来。xū yú cāng gǒu fēng qián biàn,léi yǔ qū cháo chū hǎi lái。

玉虹洞二首

康与之

满山一夜风篁响,透屋三更月露寒。mǎn shān yī yè fēng huáng xiǎng,tòu wū sān gèng yuè lù hán。
自掩残书推枕睡,江湖秋梦水云宽。zì yǎn cán shū tuī zhěn shuì,jiāng hú qiū mèng shuǐ yún kuān。

招真词

康与之

白鹤巢兮丹井空,蓬山杳兮烟霞蒙。bái hè cháo xī dān jǐng kōng,péng shān yǎo xī yān xiá méng。
陵谷变兮今古,木叶下兮秋风。líng gǔ biàn xī jīn gǔ,mù yè xià xī qiū fēng。
飞仙去兮朝太微,黄冠野服兮以游以嬉。fēi xiān qù xī cháo tài wēi,huáng guān yě fú xī yǐ yóu yǐ xī。
餐霞卧月兮世不我违,与世涤映兮天门可驰。cān xiá wò yuè xī shì bù wǒ wéi,yǔ shì dí yìng xī tiān mén kě chí。
苍龙嘷兮云漫扉,石泉冽兮山芋肥。cāng lóng háo xī yún màn fēi,shí quán liè xī shān yù féi。
俯仰宇宙兮日月蔽亏,灵秀回薄兮野芳呈姿。fǔ yǎng yǔ zhòu xī rì yuè bì kuī,líng xiù huí báo xī yě fāng chéng zī。
山中之乐兮万化莫移,仙人不来兮隐者曷归。shān zhōng zhī lè xī wàn huà mò yí,xiān rén bù lái xī yǐn zhě hé guī。

诗一首

康与之

越王山下千树梅,逐客年年走马来。yuè wáng shān xià qiān shù méi,zhú kè nián nián zǒu mǎ lái。
寒玉满枝风色里,不受暖霭轻烟催。hán yù mǎn zhī fēng sè lǐ,bù shòu nuǎn ǎi qīng yān cuī。
故人千里复万里,折香欲寄生徘徊。gù rén qiān lǐ fù wàn lǐ,zhé xiāng yù jì shēng pái huái。
孤吟独醉常夜半,山月野风骑马回。gū yín dú zuì cháng yè bàn,shān yuè yě fēng qí mǎ huí。

游慧力寺

康与之

天涯芳草尽绿,路旁柳絮争飞。tiān yá fāng cǎo jǐn lǜ,lù páng liǔ xù zhēng fēi。
啼鸟一声春晚,落花满地人归。tí niǎo yī shēng chūn wǎn,luò huā mǎn dì rén guī。
37123