古诗词

同王徵君湘中有怀

张谓

八月洞庭秋,潇湘水北流。bā yuè dòng tíng qiū,xiāo xiāng shuǐ běi liú。
还家万里梦,为客五更愁。hái jiā wàn lǐ mèng,wèi kè wǔ gèng chóu。
不用开书帙,偏宜上酒楼。bù yòng kāi shū zhì,piān yí shàng jiǔ lóu。
故人京洛满,何日复同游。gù rén jīng luò mǎn,hé rì fù tóng yóu。

张谓

张谓(?--777年) 字正言,河内(今河南泌阳县)人,唐代。天宝二年登进士第,乾元中为尚书郎,大历年间潭州刺史,后官至礼部侍郎,三典贡举。其诗辞精意深,讲究格律,诗风清正,多饮宴送别之作。代表作有《早梅》《邵陵作》《送裴侍御归上都》等,其中以《早梅》为最著名,《唐诗三百首》各选本多有辑录。“不知近水花先发,疑是经冬雪未消”,疑白梅作雪,写得很有新意,趣味盎然。诗一卷。 张谓的作品>>

猜您喜欢

登金陵临江驿楼

张谓

古戍依重险,高楼见五梁。gǔ shù yī zhòng xiǎn,gāo lóu jiàn wǔ liáng。
山根盘驿道,河水浸城墙。shān gēn pán yì dào,hé shuǐ jìn chéng qiáng。
庭树巢鹦鹉,园花隐麝香。tíng shù cháo yīng wǔ,yuán huā yǐn shè xiāng。
忽然江浦上,忆作捕鱼郎。hū rán jiāng pǔ shàng,yì zuò bǔ yú láng。

官舍早梅

张谓

阶下双梅树,春来画不成。jiē xià shuāng méi shù,chūn lái huà bù chéng。
晚时花未落,阴处叶难生。wǎn shí huā wèi luò,yīn chù yè nán shēng。
摘子防人到,攀枝畏鸟惊。zhāi zi fáng rén dào,pān zhī wèi niǎo jīng。
风光先占得,桃李莫相轻。fēng guāng xiān zhàn dé,táo lǐ mò xiāng qīng。

玉清公主挽歌

张谓

学凤年犹小,乘龙日尚赊。xué fèng nián yóu xiǎo,chéng lóng rì shàng shē。
初封千户邑,忽驾五云车。chū fēng qiān hù yì,hū jià wǔ yún chē。
地接金人岸,山通玉女家。dì jiē jīn rén àn,shān tōng yù nǚ jiā。
秋风何太早,吹落禁园花。qiū fēng hé tài zǎo,chuī luò jìn yuán huā。

题故人别业

张谓

平子归田处,园林接汝濆。píng zi guī tián chù,yuán lín jiē rǔ fén。
落花开户入,啼鸟隔窗闻。luò huā kāi hù rù,tí niǎo gé chuāng wén。
池净流春水,山明敛霁云。chí jìng liú chūn shuǐ,shān míng liǎn jì yún。
昼游仍不厌,乘月夜寻君。zhòu yóu réng bù yàn,chéng yuè yè xún jūn。

别韦郎中

张谓

星轺计日赴岷峨,云树连天阻笑歌。xīng yáo jì rì fù mín é,yún shù lián tiān zǔ xiào gē。
南入洞庭随雁去,西过巫峡听猿多。nán rù dòng tíng suí yàn qù,xī guò wū xiá tīng yuán duō。
峥嵘洲上飞黄蝶,滟滪堆边起白波。zhēng róng zhōu shàng fēi huáng dié,yàn yù duī biān qǐ bái bō。
不醉郎中桑落酒,教人无奈别离何。bù zuì láng zhōng sāng luò jiǔ,jiào rén wú nài bié lí hé。

送卢举使河源

张谓

故人行役向边州,匹马今朝不少留。gù rén xíng yì xiàng biān zhōu,pǐ mǎ jīn cháo bù shǎo liú。
长路关山何日尽,满堂丝竹为君愁。zhǎng lù guān shān hé rì jǐn,mǎn táng sī zhú wèi jūn chóu。

长安失火后戏题莲花寺

张谓

金园宝刹半长沙,烧劫旁延一万家。jīn yuán bǎo shā bàn zhǎng shā,shāo jié páng yán yī wàn jiā。
楼殿纵随烟焰去,火中何处出莲花。lóu diàn zòng suí yān yàn qù,huǒ zhōng hé chù chū lián huā。

送僧

张谓

童子学修道,诵经求出家。tóng zi xué xiū dào,sòng jīng qiú chū jiā。
手持贝多叶,心念优昙花。shǒu chí bèi duō yè,xīn niàn yōu tán huā。
得度北州近,随缘东路赊。dé dù běi zhōu jìn,suí yuán dōng lù shē。
一身求清净,百毳纳袈裟。yī shēn qiú qīng jìng,bǎi cuì nà jiā shā。
钟岭更飞锡,炉峰期结跏。zhōng lǐng gèng fēi xī,lú fēng qī jié jiā。
深心大海水,广愿恒河沙。shēn xīn dà hǎi shuǐ,guǎng yuàn héng hé shā。
此去不堪别,彼行安可涯。cǐ qù bù kān bié,bǐ xíng ān kě yá。
殷勤结香火,来世上牛车。yīn qín jié xiāng huǒ,lái shì shàng niú chē。

同诸公游云公禅寺

张谓

共许寻鸡足,谁能惜马蹄。gòng xǔ xún jī zú,shuí néng xī mǎ tí。
长空净云雨,斜日半虹霓。zhǎng kōng jìng yún yǔ,xié rì bàn hóng ní。
檐下千峰转,窗前万木低。yán xià qiān fēng zhuǎn,chuāng qián wàn mù dī。
看花寻径远,听鸟入林迷。kàn huā xún jìng yuǎn,tīng niǎo rù lín mí。
地与喧闻隔,人将物我齐。dì yǔ xuān wén gé,rén jiāng wù wǒ qí。
不知樵客意,何事武陵溪。bù zhī qiáo kè yì,hé shì wǔ líng xī。

哭护国上人

张谓

昔喜三身净,今悲万劫长。xī xǐ sān shēn jìng,jīn bēi wàn jié zhǎng。
不应归北斗,应是向西方。bù yīng guī běi dòu,yīng shì xiàng xī fāng。
舍利众生得,袈裟弟子将。shě lì zhòng shēng dé,jiā shā dì zi jiāng。
鼠行残药碗,虫网旧绳床。shǔ xíng cán yào wǎn,chóng wǎng jiù shéng chuáng。
别起千花塔,空留一草堂。bié qǐ qiān huā tǎ,kōng liú yī cǎo táng。
支公何处在,神理竟茫茫。zhī gōng hé chù zài,shén lǐ jìng máng máng。

读后汉逸人传二首

张谓

子陵没已久,读史思其贤。zi líng méi yǐ jiǔ,dú shǐ sī qí xián。
谁谓颍阳人,千秋如比肩。shuí wèi yǐng yáng rén,qiān qiū rú bǐ jiān。
尝闻汉皇帝,曾是旷周旋。cháng wén hàn huáng dì,céng shì kuàng zhōu xuán。
名位苟无心,对君犹可眠。míng wèi gǒu wú xīn,duì jūn yóu kě mián。
东过富春渚,乐此佳山川。dōng guò fù chūn zhǔ,lè cǐ jiā shān chuān。
夜卧松下月,朝看江上烟。yè wò sōng xià yuè,cháo kàn jiāng shàng yān。
钓时如有待,钓罢应忘筌。diào shí rú yǒu dài,diào bà yīng wàng quán。
生事在林壑,悠悠经暮年。shēng shì zài lín hè,yōu yōu jīng mù nián。
于今七里濑,遗迹尚依然。yú jīn qī lǐ lài,yí jì shàng yī rán。
高台竟寂寞,流水空潺湲。gāo tái jìng jì mò,liú shuǐ kōng chán yuán。

读后汉逸人传二首

张谓

庞公南郡人,家在襄阳里。páng gōng nán jùn rén,jiā zài xiāng yáng lǐ。
何处偏来往,襄阳东陂是。hé chù piān lái wǎng,xiāng yáng dōng bēi shì。
誓将业田种,终得保妻子。shì jiāng yè tián zhǒng,zhōng dé bǎo qī zi。
何言二千石,乃欲劝吾仕。hé yán èr qiān shí,nǎi yù quàn wú shì。
鹳鹊巢茂林,鼋鼍穴深水。guàn què cháo mào lín,yuán tuó xué shēn shuǐ。
万物从所欲,吾心亦如此。wàn wù cóng suǒ yù,wú xīn yì rú cǐ。
不见鹿门山,朝朝白云起。bù jiàn lù mén shān,cháo cháo bái yún qǐ。
采药复采樵,优游终暮齿。cǎi yào fù cǎi qiáo,yōu yóu zhōng mù chǐ。

同孙构免官后登蓟楼

张谓

昔在五陵时,年少心亦壮。xī zài wǔ líng shí,nián shǎo xīn yì zhuàng。
尝矜有奇骨,必是封侯相。cháng jīn yǒu qí gǔ,bì shì fēng hóu xiāng。
东走到营州,投身似边将。dōng zǒu dào yíng zhōu,tóu shēn shì biān jiāng。
一朝去乡国,十载履亭障。yī cháo qù xiāng guó,shí zài lǚ tíng zhàng。
部曲皆武夫,功成不相让。bù qū jiē wǔ fū,gōng chéng bù xiāng ràng。
犹希虏尘动,更取林胡帐。yóu xī lǔ chén dòng,gèng qǔ lín hú zhàng。
去年大将军,忽负乐生谤。qù nián dà jiāng jūn,hū fù lè shēng bàng。
北别伤士卒,南迁死炎瘴。běi bié shāng shì zú,nán qiān sǐ yán zhàng。
濩落悲无成,行登蓟丘上。huò luò bēi wú chéng,xíng dēng jì qiū shàng。
长安三千里,日夕西南望。zhǎng ān sān qiān lǐ,rì xī xī nán wàng。
寒沙榆塞没,秋水滦河涨。hán shā yú sāi méi,qiū shuǐ luán hé zhǎng。
策马从此辞,云山保闲放。cè mǎ cóng cǐ cí,yún shān bǎo xián fàng。

代北州老翁答

张谓

负薪老翁往北州,北望乡关生客愁。fù xīn lǎo wēng wǎng běi zhōu,běi wàng xiāng guān shēng kè chóu。
自言老翁有三子,两人已向黄沙死。zì yán lǎo wēng yǒu sān zi,liǎng rén yǐ xiàng huáng shā sǐ。
如今小儿新长成,明年闻道又徵兵。rú jīn xiǎo ér xīn zhǎng chéng,míng nián wén dào yòu zhēng bīng。
定知此别必零落,不及相随同死生。dìng zhī cǐ bié bì líng luò,bù jí xiāng suí tóng sǐ shēng。
尽将田宅借邻伍,且复伶俜去乡士。jǐn jiāng tián zhái jiè lín wǔ,qiě fù líng pīng qù xiāng shì。
在生本求多子孙,及有谁知更辛苦。zài shēng běn qiú duō zi sūn,jí yǒu shuí zhī gèng xīn kǔ。
近传天子尊武臣,强兵直欲静胡尘。jìn chuán tiān zi zūn wǔ chén,qiáng bīng zhí yù jìng hú chén。
安边自合有长策,何必流离中国人。ān biān zì hé yǒu zhǎng cè,hé bì liú lí zhōng guó rén。

湖上对酒行

张谓

夜坐不厌湖上月,昼行不厌湖上山。yè zuò bù yàn hú shàng yuè,zhòu xíng bù yàn hú shàng shān。
眼前一尊又长满,心中万事如等闲。yǎn qián yī zūn yòu zhǎng mǎn,xīn zhōng wàn shì rú děng xián。
主人有黍百馀石,浊醪数斗应不惜。zhǔ rén yǒu shǔ bǎi yú shí,zhuó láo shù dòu yīng bù xī。
即今相对不尽欢,别后相思复何益。jí jīn xiāng duì bù jǐn huān,bié hòu xiāng sī fù hé yì。
茱萸湾头归路赊,愿君且宿黄公家。zhū yú wān tóu guī lù shē,yuàn jūn qiě sù huáng gōng jiā。
风光若此人不醉,参差辜负东园花。fēng guāng ruò cǐ rén bù zuì,cān chà gū fù dōng yuán huā。
33123