古诗词

送盛长史

朱庆馀

莫辞东路远,此别岂闲行。mò cí dōng lù yuǎn,cǐ bié qǐ xián xíng。
职处中军要,官兼上佐荣。zhí chù zhōng jūn yào,guān jiān shàng zuǒ róng。
野亭枫叶暗,秋水藕花明。yě tíng fēng yè àn,qiū shuǐ ǒu huā míng。
拜省期将近,孤舟促去程。bài shěng qī jiāng jìn,gū zhōu cù qù chéng。
朱庆馀

朱庆馀

朱庆馀,生卒年不详,名可久,以字行。越州(今浙江绍兴)人,宝历二年(826)进士,官至秘书省校书郎,见《唐诗纪事》卷四六、《唐才子传》卷六,《全唐诗》存其诗两卷。曾作《闺意献张水部》作为参加进士考试的“通榜”,增加中进士的机会。据说张籍读后大为赞赏,写诗回答他说:“越女新装出镜心,自知明艳更沉吟。 齐纨未足时人贵,一曲菱歌值万金。”于是朱庆馀声名大震。 朱庆馀的作品>>

猜您喜欢

同卢校书游新兴寺

朱庆馀

山深云景别,有寺亦堪过。shān shēn yún jǐng bié,yǒu sì yì kān guò。
才子将迎远,林僧气性和。cái zi jiāng yíng yuǎn,lín sēng qì xìng hé。
潭清蒲影定,松老鹤声多。tán qīng pú yǐng dìng,sōng lǎo hè shēng duō。
岂不思公府,其如野兴何。qǐ bù sī gōng fǔ,qí rú yě xīng hé。

送马秀才

朱庆馀

清貌不识睡,见来尝苦吟。qīng mào bù shí shuì,jiàn lái cháng kǔ yín。
风尘归省日,江海寄家心。fēng chén guī shěng rì,jiāng hǎi jì jiā xīn。
与鹤期前岛,随僧过远林。yǔ hè qī qián dǎo,suí sēng guò yuǎn lín。
相于竟何事,无语与知音。xiāng yú jìng hé shì,wú yǔ yǔ zhī yīn。

赠律师院

朱庆馀

粉壁通莲径,扁舟到不迷。fěn bì tōng lián jìng,biǎn zhōu dào bù mí。
苇声过枕上,湖色满窗西。wěi shēng guò zhěn shàng,hú sè mǎn chuāng xī。
但见修行苦,谁论夏腊低。dàn jiàn xiū xíng kǔ,shuí lùn xià là dī。
闲看种来树,已觉与身齐。xián kàn zhǒng lái shù,yǐ jué yǔ shēn qí。

送僧往台岳

朱庆馀

五城初罢讲,海上忆闲行。wǔ chéng chū bà jiǎng,hǎi shàng yì xián xíng。
触雪麻衣静,登山竹锡轻。chù xuě má yī jìng,dēng shān zhú xī qīng。
天寒岳寺出,日晚岛泉清。tiān hán yuè sì chū,rì wǎn dǎo quán qīng。
坐与幽期遇,何人识此情。zuò yǔ yōu qī yù,hé rén shí cǐ qíng。

送惠雅上人西游

朱庆馀

五湖僧独往,此去与谁期。wǔ hú sēng dú wǎng,cǐ qù yǔ shuí qī。
兴远常怜鹤,禅馀肯废诗。xīng yuǎn cháng lián hè,chán yú kěn fèi shī。
望云回寺晚,为讲到城迟。wàng yún huí sì wǎn,wèi jiǎng dào chéng chí。
还想安居日,应当后夏时。hái xiǎng ān jū rì,yīng dāng hòu xià shí。

将之上京留别淮南书记李侍御

朱庆馀

半似无名位,门当静处开。bàn shì wú míng wèi,mén dāng jìng chù kāi。
人心皆向德,物色不供才。rén xīn jiē xiàng dé,wù sè bù gōng cái。
酒兴春边过,军谋意外来。jiǔ xīng chūn biān guò,jūn móu yì wài lái。
取名荣相府,却虑诏书催。qǔ míng róng xiāng fǔ,què lǜ zhào shū cuī。

送祝秀才归衢州

朱庆馀

旧隐縠溪上,忆归年已深。jiù yǐn hú xī shàng,yì guī nián yǐ shēn。
学徒花下别,乡路雪边寻。xué tú huā xià bié,xiāng lù xuě biān xún。
骑吏陪春赏,江僧伴晚吟。qí lì péi chūn shǎng,jiāng sēng bàn wǎn yín。
高科如在意,当自惜光阴。gāo kē rú zài yì,dāng zì xī guāng yīn。

过孟浩然旧居

朱庆馀

命合终山水,才非不称时。mìng hé zhōng shān shuǐ,cái fēi bù chēng shí。
冢边空有树,身后独无儿。zhǒng biān kōng yǒu shù,shēn hòu dú wú ér。
散尽诗篇本,长存道德碑。sàn jǐn shī piān běn,zhǎng cún dào dé bēi。
平生谁见重,应只是王维。píng shēng shuí jiàn zhòng,yīng zhǐ shì wáng wéi。

送虚上人游天台

朱庆馀

青冥通去路,谁见独随缘。qīng míng tōng qù lù,shuí jiàn dú suí yuán。
此地春前别,何山夜后禅。cǐ dì chūn qián bié,hé shān yè hòu chán。
石桥隐深树,朱阙见晴天。shí qiáo yǐn shēn shù,zhū quē jiàn qíng tiān。
好是修行处,师当住几年。hǎo shì xiū xíng chù,shī dāng zhù jǐ nián。

孔尚书致仕因而有寄赠

朱庆馀

高人心易足,三表乞身闲。gāo rén xīn yì zú,sān biǎo qǐ shēn xián。
与世长疏索,唯僧得往还。yǔ shì zhǎng shū suǒ,wéi sēng dé wǎng hái。
直声留阙下,生事在林间。zhí shēng liú quē xià,shēng shì zài lín jiān。
时复逢清景,乘车看远山。shí fù féng qīng jǐng,chéng chē kàn yuǎn shān。

塞下曲

朱庆馀

万里去长征,连年惯野营。wàn lǐ qù zhǎng zhēng,lián nián guàn yě yíng。
入群来择马,抛伴去擒生。rù qún lái zé mǎ,pāo bàn qù qín shēng。
箭撚雕翎阔,弓盘鹊角轻。jiàn niǎn diāo líng kuò,gōng pán què jiǎo qīng。
问看行近远,西过受降城。wèn kàn xíng jìn yuǎn,xī guò shòu jiàng chéng。

送僧

朱庆馀

客行皆有为,师去是闲游。kè xíng jiē yǒu wèi,shī qù shì xián yóu。
野望携金策,禅栖寄石楼。yě wàng xié jīn cè,chán qī jì shí lóu。
山深松翠冷,潭静菊花秋。shān shēn sōng cuì lěng,tán jìng jú huā qiū。
几处题青壁,袈裟溅瀑流。jǐ chù tí qīng bì,jiā shā jiàn pù liú。

望早日

朱庆馀

窗下闻鸡后,苍茫映远林。chuāng xià wén jī hòu,cāng máng yìng yuǎn lín。
才分天地色,便禁虎狼心。cái fēn tiān dì sè,biàn jìn hǔ láng xīn。
是处程涂远,何山洞府深。shì chù chéng tú yuǎn,hé shān dòng fǔ shēn。
此时堪伫望,万象豁尘襟。cǐ shí kān zhù wàng,wàn xiàng huō chén jīn。

旅中秋月有怀

朱庆馀

久客未还乡,中秋倍可伤。jiǔ kè wèi hái xiāng,zhōng qiū bèi kě shāng。
暮天飞旅雁,故国在衡阳。mù tiān fēi lǚ yàn,gù guó zài héng yáng。
岛外归云迥,林间坠叶黄。dǎo wài guī yún jiǒng,lín jiān zhuì yè huáng。
数宵千里梦,时见旧书堂。shù xiāo qiān lǐ mèng,shí jiàn jiù shū táng。

十六夜月

朱庆馀

昨夜忽已过,冰轮始觉亏。zuó yè hū yǐ guò,bīng lún shǐ jué kuī。
孤光犹不定,浮世更堪疑。gū guāng yóu bù dìng,fú shì gèng kān yí。
影落澄江海,寒生静路岐。yǐng luò chéng jiāng hǎi,hán shēng jìng lù qí。
皎然银汉外,长有众星随。jiǎo rán yín hàn wài,zhǎng yǒu zhòng xīng suí。
1431234567»