古诗词

赠韩协律

朱庆馀

永日微吟在竹前,骨清唯爱漱寒泉。yǒng rì wēi yín zài zhú qián,gǔ qīng wéi ài shù hán quán。
门闲多有投文客,身病长无买药钱。mén xián duō yǒu tóu wén kè,shēn bìng zhǎng wú mǎi yào qián。
岭寺听猿频独宿,湖亭避宴动经年。lǐng sì tīng yuán pín dú sù,hú tíng bì yàn dòng jīng nián。
亲知尽怪疏荣禄,的是将心暗学禅。qīn zhī jǐn guài shū róng lù,de shì jiāng xīn àn xué chán。
朱庆馀

朱庆馀

朱庆馀,生卒年不详,名可久,以字行。越州(今浙江绍兴)人,宝历二年(826)进士,官至秘书省校书郎,见《唐诗纪事》卷四六、《唐才子传》卷六,《全唐诗》存其诗两卷。曾作《闺意献张水部》作为参加进士考试的“通榜”,增加中进士的机会。据说张籍读后大为赞赏,写诗回答他说:“越女新装出镜心,自知明艳更沉吟。 齐纨未足时人贵,一曲菱歌值万金。”于是朱庆馀声名大震。 朱庆馀的作品>>

猜您喜欢

与贾岛顾非熊无可上人宿万年姚少府宅

朱庆馀

莫厌通宵坐,贫中会聚难。mò yàn tōng xiāo zuò,pín zhōng huì jù nán。
堂虚雪气入,灯在漏声残。táng xū xuě qì rù,dēng zài lòu shēng cán。
役思因生病,当禅岂觉寒。yì sī yīn shēng bìng,dāng chán qǐ jué hán。
开门各有事,非不惜馀欢。kāi mén gè yǒu shì,fēi bù xī yú huān。

题青龙寺

朱庆馀

寺好因岗势,登临值夕阳。sì hǎo yīn gǎng shì,dēng lín zhí xī yáng。
青山当佛阁,红叶满僧廊。qīng shān dāng fú gé,hóng yè mǎn sēng láng。
竹色连平地,虫声在上方。zhú sè lián píng dì,chóng shēng zài shàng fāng。
最怜东面静,为近楚城墙。zuì lián dōng miàn jìng,wèi jìn chǔ chéng qiáng。

送滕庶子致仕归江南

朱庆馀

常怀独往意,此日去朝簪。cháng huái dú wǎng yì,cǐ rì qù cháo zān。
丹诏荣归骑,清风满故林。dān zhào róng guī qí,qīng fēng mǎn gù lín。
诸侯新起敬,遗老重相寻。zhū hóu xīn qǐ jìng,yí lǎo zhòng xiāng xún。
在处饶山水,堪行慰所心。zài chù ráo shān shuǐ,kān xíng wèi suǒ xīn。

夏日题武功姚主簿

朱庆馀

亭午无公事,垂帘树色间。tíng wǔ wú gōng shì,chuí lián shù sè jiān。
僧来茶灶动,吏去印床闲。sēng lái chá zào dòng,lì qù yìn chuáng xián。
傍竹行寻巷,当门立看山。bàng zhú xíng xún xiàng,dāng mén lì kàn shān。
吟诗老不倦,未省话官班。yín shī lǎo bù juàn,wèi shěng huà guān bān。

送张景宣下第东归

朱庆馀

归省值花时,闲吟落第诗。guī shěng zhí huā shí,xián yín luò dì shī。
高情怜道在,公论觉才遗。gāo qíng lián dào zài,gōng lùn jué cái yí。
春雨连淮暗,私船过马迟。chūn yǔ lián huái àn,sī chuán guò mǎ chí。
离心可惆怅,为有入城期。lí xīn kě chóu chàng,wèi yǒu rù chéng qī。

送顾非熊下第归

朱庆馀

但取诗名远,宁论下第频。dàn qǔ shī míng yuǎn,níng lùn xià dì pín。
惜为今日别,共受几年贫。xī wèi jīn rì bié,gòng shòu jǐ nián pín。
听雨宿吴寺,过江逢越人。tīng yǔ sù wú sì,guò jiāng féng yuè rén。
知从本府荐,秋晚又辞亲。zhī cóng běn fǔ jiàn,qiū wǎn yòu cí qīn。

送韦繇校书赴浙东幕

朱庆馀

丞相辟书新,秋关独去人。chéng xiāng pì shū xīn,qiū guān dú qù rén。
官离芸阁早,名占甲科频。guān lí yún gé zǎo,míng zhàn jiǎ kē pín。
水驿迎船火,山城候骑尘。shuǐ yì yíng chuán huǒ,shān chéng hòu qí chén。
湖边寄家久,到日喜荣亲。hú biān jì jiā jiǔ,dào rì xǐ róng qīn。

寻贾岛所居

朱庆馀

求闲身未得,此日到京东。qiú xián shēn wèi dé,cǐ rì dào jīng dōng。
独在钟声外,相逢树色中。dú zài zhōng shēng wài,xiāng féng shù sè zhōng。
谁言人渐老,所向意皆同。shuí yán rén jiàn lǎo,suǒ xiàng yì jiē tóng。
月上因留宿,移床对药丛。yuè shàng yīn liú sù,yí chuáng duì yào cóng。

送僧游温州

朱庆馀

夏满随所适,江湖非系缘。xià mǎn suí suǒ shì,jiāng hú fēi xì yuán。
卷经离峤寺,隔苇上秋船。juǎn jīng lí jiào sì,gé wěi shàng qiū chuán。
水落无风夜,猿啼欲雨天。shuǐ luò wú fēng yè,yuán tí yù yǔ tiān。
石门期独往,谢守有遗篇。shí mén qī dú wǎng,xiè shǒu yǒu yí piān。

梦谢亭

朱庆馀

梦后何人见,孤亭似旧时。mèng hòu hé rén jiàn,gū tíng shì jiù shí。
褰开诚得地,冥感竟因诗。qiān kāi chéng dé dì,míng gǎn jìng yīn shī。
不往过应少,悲来下独迟。bù wǎng guò yīng shǎo,bēi lái xià dú chí。
顾惭非谢客,灵贶杳难追。gù cán fēi xiè kè,líng kuàng yǎo nán zhuī。

河亭

朱庆馀

孤亭临绝岸,猿鸟识幽蹊。gū tíng lín jué àn,yuán niǎo shí yōu qī。
花落曾谁到,诗成独未题。huā luò céng shuí dào,shī chéng dú wèi tí。
潮痕经雨在,石笋与杉齐。cháo hén jīng yǔ zài,shí sǔn yǔ shān qí。
谢守便登陟,秋来屐齿低。xiè shǒu biàn dēng zhì,qiū lái jī chǐ dī。

送吴秀才之山西

朱庆馀

泽潞西边路,兰桡北去人。zé lù xī biān lù,lán ráo běi qù rén。
出门谁恨别,投分不缘贫。chū mén shuí hèn bié,tóu fēn bù yuán pín。
杯酒从年少,知音在日新。bēi jiǔ cóng nián shǎo,zhī yīn zài rì xīn。
东湖发诗意,夏卉竟如春。dōng hú fā shī yì,xià huì jìng rú chūn。

和处州严郎中游南溪

朱庆馀

四望非人境,从前洞穴深。sì wàng fēi rén jìng,cóng qián dòng xué shēn。
潭清蒲远岸,岚积树无阴。tán qīng pú yuǎn àn,lán jī shù wú yīn。
看草初移屐,扪萝忽并簪。kàn cǎo chū yí jī,mén luó hū bìng zān。
世嫌山水僻,谁伴谢公吟。shì xián shān shuǐ pì,shuí bàn xiè gōng yín。

秋宵宴别卢侍御

朱庆馀

风亭弦管绝,玉漏一声新。fēng tíng xián guǎn jué,yù lòu yī shēng xīn。
绿茗香醒酒,寒灯静照人。lǜ míng xiāng xǐng jiǔ,hán dēng jìng zhào rén。
清班无意恋,素业本来贫。qīng bān wú yì liàn,sù yè běn lái pín。
明发青山道,谁逢去马尘。míng fā qīng shān dào,shuí féng qù mǎ chén。

酬于欣校书见贻

朱庆馀

能□得从军,清嬴□□□。néng dé cóng jūn,qīng yíng。
绮罗徒满目,山水不离心。qǐ luó tú mǎn mù,shān shuǐ bù lí xīn。
暂别愁花老,相思倚竹阴。zàn bié chóu huā lǎo,xiāng sī yǐ zhú yīn。
家贫无以养,未可话抽簪。jiā pín wú yǐ yǎng,wèi kě huà chōu zān。
1431234567»