古诗词

和处州韦使君新开南溪

朱庆馀

地里光图谶,樵人共说深。dì lǐ guāng tú chèn,qiáo rén gòng shuō shēn。
悠然想高躅,坐使变荒岑。yōu rán xiǎng gāo zhú,zuò shǐ biàn huāng cén。
疏凿因殊旧,亭台亦自今。shū záo yīn shū jiù,tíng tái yì zì jīn。
静容猿暂下,闲与鹤同寻。jìng róng yuán zàn xià,xián yǔ hè tóng xún。
转旆驯禽起,褰帷瀑溜侵。zhuǎn pèi xùn qín qǐ,qiān wéi pù liū qīn。
石稀潭见底,岚暗树无阴。shí xī tán jiàn dǐ,lán àn shù wú yīn。
跻险难通屐,攀栖称抱琴。jī xiǎn nán tōng jī,pān qī chēng bào qín。
云风开物意,潭水识人心。yún fēng kāi wù yì,tán shuǐ shí rén xīn。
携榼巡花遍,移舟惜景沈。xié kē xún huā biàn,yí zhōu xī jǐng shěn。
世嫌山水僻,谁伴谢公吟。shì xián shān shuǐ pì,shuí bàn xiè gōng yín。
朱庆馀

朱庆馀

朱庆馀,生卒年不详,名可久,以字行。越州(今浙江绍兴)人,宝历二年(826)进士,官至秘书省校书郎,见《唐诗纪事》卷四六、《唐才子传》卷六,《全唐诗》存其诗两卷。曾作《闺意献张水部》作为参加进士考试的“通榜”,增加中进士的机会。据说张籍读后大为赞赏,写诗回答他说:“越女新装出镜心,自知明艳更沉吟。 齐纨未足时人贵,一曲菱歌值万金。”于是朱庆馀声名大震。 朱庆馀的作品>>

猜您喜欢

和刘补阙秋园寓兴之什十首

朱庆馀

苍翠经宵在,园庐景自深。cāng cuì jīng xiāo zài,yuán lú jǐng zì shēn。
风凄欲去燕,月思向来砧。fēng qī yù qù yàn,yuè sī xiàng lái zhēn。
碧石当莎径,寒烟冒竹林。bì shí dāng shā jìng,hán yān mào zhú lín。
杯瓢闲寄咏,清绝是知音。bēi piáo xián jì yǒng,qīng jué shì zhī yīn。

和刘补阙秋园寓兴之什十首

朱庆馀

门巷唯苔藓,谁言不称贫。mén xiàng wéi tái xiǎn,shuí yán bù chēng pín。
台闲人下晚,果熟鸟来频。tái xián rén xià wǎn,guǒ shú niǎo lái pín。
石脉潜通井,松枝静离尘。shí mài qián tōng jǐng,sōng zhī jìng lí chén。
残蔬得晴后,又见一番新。cán shū dé qíng hòu,yòu jiàn yī fān xīn。

和刘补阙秋园寓兴之什十首

朱庆馀

卷帘天色静,近濑觉衣单。juǎn lián tiān sè jìng,jìn lài jué yī dān。
蕉叶犹停翠,桐阴已爽寒。jiāo yè yóu tíng cuì,tóng yīn yǐ shuǎng hán。
云从高处望,琴爱静时弹。yún cóng gāo chù wàng,qín ài jìng shí dàn。
正去重阳近,吟秋意未阑。zhèng qù zhòng yáng jìn,yín qiū yì wèi lán。

和刘补阙秋园寓兴之什十首

朱庆馀

竹径通邻圃,清深称独游。zhú jìng tōng lín pǔ,qīng shēn chēng dú yóu。
虫丝交影细,藤子坠声幽。chóng sī jiāo yǐng xì,téng zi zhuì shēng yōu。
积润苔纹厚,迎寒荠叶稠。jī rùn tái wén hòu,yíng hán jì yè chóu。
闲来寻古画,未废执茶瓯。xián lái xún gǔ huà,wèi fèi zhí chá ōu。

和刘补阙秋园寓兴之什十首

朱庆馀

风物已萧飒,晚烟生霁容。fēng wù yǐ xiāo sà,wǎn yān shēng jì róng。
斜分紫陌树,远隔翠微钟。xié fēn zǐ mò shù,yuǎn gé cuì wēi zhōng。
宿客论文静,闲灯落烬重。sù kè lùn wén jìng,xián dēng luò jìn zhòng。
无穷林下意,真得古人风。wú qióng lín xià yì,zhēn dé gǔ rén fēng。

行路难

朱庆馀

世事浇浮后,艰难向此生。shì shì jiāo fú hòu,jiān nán xiàng cǐ shēng。
人心不自足,公道为谁平。rén xīn bù zì zú,gōng dào wèi shuí píng。
德丧淳风尽,年荒蔓草盈。dé sàng chún fēng jǐn,nián huāng màn cǎo yíng。
堪悲山下路,非只客中行。kān bēi shān xià lù,fēi zhǐ kè zhōng xíng。

登玄都阁

朱庆馀

野色晴宜上阁看,树阴遥映御沟寒。yě sè qíng yí shàng gé kàn,shù yīn yáo yìng yù gōu hán。
豪家旧宅无人住,空见朱门锁牡丹。háo jiā jiù zhái wú rén zhù,kōng jiàn zhū mén suǒ mǔ dān。

榜曲

朱庆馀

荷花明灭水烟空,惆怅来时径不同。hé huā míng miè shuǐ yān kōng,chóu chàng lái shí jìng bù tóng。
欲到前洲堪入处,鸳鸯飞出碧流中。yù dào qián zhōu kān rù chù,yuān yāng fēi chū bì liú zhōng。
143«45678910