古诗词

失题

王昌龄

奸雄乃得志,遂使群心摇。jiān xióng nǎi dé zhì,suì shǐ qún xīn yáo。
赤风荡中原,烈火无遗巢。chì fēng dàng zhōng yuán,liè huǒ wú yí cháo。
一人计不用,万里空萧条。yī rén jì bù yòng,wàn lǐ kōng xiāo tiáo。
王昌龄

王昌龄

王昌龄 (698— 756),字少伯,河东晋阳(今山西太原)人。盛唐著名边塞诗人,后人誉为“七绝圣手”。早年贫贱,困于农耕,年近不惑,始中进士。初任秘书省校书郎,又中博学宏辞,授汜水尉,因事贬岭南。与李白、高适、王维、王之涣、岑参等交厚。开元末返长安,改授江宁丞。被谤谪龙标尉。安史乱起,为刺史闾丘所杀。其诗以七绝见长,尤以登第之前赴西北边塞所作边塞诗最著,有“诗家夫子王江宁”之誉(亦有“诗家天子王江宁”的说法)。 王昌龄的作品>>

猜您喜欢

西宫春怨

王昌龄

西宫夜静百花香,欲卷珠帘春恨长。xī gōng yè jìng bǎi huā xiāng,yù juǎn zhū lián chūn hèn zhǎng。
斜抱云和深见月,朦胧树色隐昭阳。xié bào yún hé shēn jiàn yuè,méng lóng shù sè yǐn zhāo yáng。

西宫秋怨

王昌龄

芙蓉不及美人妆,水殿风来珠翠香。fú róng bù jí měi rén zhuāng,shuǐ diàn fēng lái zhū cuì xiāng。
谁分含啼掩秋扇,空悬明月待君王。shuí fēn hán tí yǎn qiū shàn,kōng xuán míng yuè dài jūn wáng。

长信秋词五首

王昌龄

金井梧桐秋叶黄,珠帘不卷夜来霜。jīn jǐng wú tóng qiū yè huáng,zhū lián bù juǎn yè lái shuāng。
熏笼玉枕无颜色,卧听南宫清漏长。xūn lóng yù zhěn wú yán sè,wò tīng nán gōng qīng lòu zhǎng。

长信秋词五首

王昌龄

高殿秋砧响夜阑,霜深犹忆御衣寒。gāo diàn qiū zhēn xiǎng yè lán,shuāng shēn yóu yì yù yī hán。
银灯青琐裁缝歇,还向金城明主看。yín dēng qīng suǒ cái fèng xiē,hái xiàng jīn chéng míng zhǔ kàn。

长信秋词五首

王昌龄

真成薄命久寻思,梦见君王觉后疑。zhēn chéng báo mìng jiǔ xún sī,mèng jiàn jūn wáng jué hòu yí。
火照西宫知夜饮,分明复道奉恩时。huǒ zhào xī gōng zhī yè yǐn,fēn míng fù dào fèng ēn shí。

长信秋词五首

王昌龄

长信宫中秋月明,昭阳殿下捣衣声。zhǎng xìn gōng zhōng qiū yuè míng,zhāo yáng diàn xià dǎo yī shēng。
白露堂中细草迹,红罗帐里不胜情。bái lù táng zhōng xì cǎo jì,hóng luó zhàng lǐ bù shèng qíng。

青楼曲二首

王昌龄

【其一】
白马金鞍从武皇,旌旗十万宿长杨。bái mǎ jīn ān cóng wǔ huáng,jīng qí shí wàn sù zhǎng yáng。
楼头小妇鸣筝坐,遥见飞尘入建章。lóu tóu xiǎo fù míng zhēng zuò,yáo jiàn fēi chén rù jiàn zhāng。
【其二】
驰道杨花满御沟,红妆缦绾上青楼。chí dào yáng huā mǎn yù gōu,hóng zhuāng màn wǎn shàng qīng lóu。
金章紫绶千馀骑,夫婿朝回初拜侯。jīn zhāng zǐ shòu qiān yú qí,fū xù cháo huí chū bài hóu。

青楼曲二首

王昌龄

驰道杨花满御沟,红妆缦绾上青楼。chí dào yáng huā mǎn yù gōu,hóng zhuāng màn wǎn shàng qīng lóu。
金章紫绶千馀骑,夫婿朝回初拜侯。jīn zhāng zǐ shòu qiān yú qí,fū xù cháo huí chū bài hóu。

青楼怨

王昌龄

香帏风动花入楼,高调鸣筝缓夜愁。xiāng wéi fēng dòng huā rù lóu,gāo diào míng zhēng huǎn yè chóu。
肠断关山不解说,依依残月下帘钩。cháng duàn guān shān bù jiě shuō,yī yī cán yuè xià lián gōu。

浣纱女

王昌龄

钱塘江边是谁家,江上女儿全胜花。qián táng jiāng biān shì shuí jiā,jiāng shàng nǚ ér quán shèng huā。
吴王在时不得出,今日公然来浣纱。wú wáng zài shí bù dé chū,jīn rì gōng rán lái huàn shā。

送人归江夏

王昌龄

寒江绿水楚云深,莫道离忧迁远心。hán jiāng lǜ shuǐ chǔ yún shēn,mò dào lí yōu qiān yuǎn xīn。
晓夕双帆归鄂渚,愁将孤月梦中寻。xiǎo xī shuāng fān guī è zhǔ,chóu jiāng gū yuè mèng zhōng xún。

送李五

王昌龄

玉碗金罍倾送君,江西日入起黄云。yù wǎn jīn léi qīng sòng jūn,jiāng xī rì rù qǐ huáng yún。
扁舟乘月暂来去,谁道沧浪吴楚分。biǎn zhōu chéng yuè zàn lái qù,shuí dào cāng làng wú chǔ fēn。

留别郭八

王昌龄

长亭驻马未能前,井邑苍茫含暮烟。zhǎng tíng zhù mǎ wèi néng qián,jǐng yì cāng máng hán mù yān。
醉别何须更惆怅,回头不语但垂鞭。zuì bié hé xū gèng chóu chàng,huí tóu bù yǔ dàn chuí biān。

送窦七

王昌龄

清江月色傍林秋,波上荧荧望一舟。qīng jiāng yuè sè bàng lín qiū,bō shàng yíng yíng wàng yī zhōu。
鄂渚轻帆须早发,江边明月为君留。è zhǔ qīng fān xū zǎo fā,jiāng biān míng yuè wèi jūn liú。

巴陵送李十二

王昌龄

摇曳巴陵洲渚分,清江传语便风闻。yáo yè bā líng zhōu zhǔ fēn,qīng jiāng chuán yǔ biàn fēng wén。
山长不见秋城色,日暮蒹葭空水云。shān zhǎng bù jiàn qiū chéng sè,rì mù jiān jiā kōng shuǐ yún。
1701234567»