古诗词

城傍曲

王昌龄

秋风鸣桑条,草白狐兔骄。qiū fēng míng sāng tiáo,cǎo bái hú tù jiāo。
邯郸饮来酒未消,城北原平掣皂雕。hán dān yǐn lái jiǔ wèi xiāo,chéng běi yuán píng chè zào diāo。
射杀空营两腾虎,回身却月佩弓弰。shè shā kōng yíng liǎng téng hǔ,huí shēn què yuè pèi gōng shāo。
王昌龄

王昌龄

王昌龄 (698— 756),字少伯,河东晋阳(今山西太原)人。盛唐著名边塞诗人,后人誉为“七绝圣手”。早年贫贱,困于农耕,年近不惑,始中进士。初任秘书省校书郎,又中博学宏辞,授汜水尉,因事贬岭南。与李白、高适、王维、王之涣、岑参等交厚。开元末返长安,改授江宁丞。被谤谪龙标尉。安史乱起,为刺史闾丘所杀。其诗以七绝见长,尤以登第之前赴西北边塞所作边塞诗最著,有“诗家夫子王江宁”之誉(亦有“诗家天子王江宁”的说法)。 王昌龄的作品>>

猜您喜欢

行路难

王昌龄

双丝作绠系银瓶,百尺寒泉辘轳上。shuāng sī zuò gěng xì yín píng,bǎi chǐ hán quán lù lú shàng。
悬丝一绝不可望,似妾倾心在君掌。xuán sī yī jué bù kě wàng,shì qiè qīng xīn zài jūn zhǎng。
人生意气好迁捐,只重狂花不重贤。rén shēng yì qì hǎo qiān juān,zhǐ zhòng kuáng huā bù zhòng xián。
宴罢调筝奏离鹤,回娇转盼泣君前。yàn bà diào zhēng zòu lí hè,huí jiāo zhuǎn pàn qì jūn qián。
君不见眼前事,岂保须臾心勿异。jūn bù jiàn yǎn qián shì,qǐ bǎo xū yú xīn wù yì。
西山日下雨足稀,侧有浮云无所寄。xī shān rì xià yǔ zú xī,cè yǒu fú yún wú suǒ jì。
但愿莫忘前者言,剉骨黄尘亦无愧。dàn yuàn mò wàng qián zhě yán,cuò gǔ huáng chén yì wú kuì。
行路难,劝君酒,莫辞烦,美酒千钟犹可尽,心中片愧何可论。xíng lù nán,quàn jūn jiǔ,mò cí fán,měi jiǔ qiān zhōng yóu kě jǐn,xīn zhōng piàn kuì hé kě lùn。
一闻汉主思故剑,使妾长嗟万古魂。yī wén hàn zhǔ sī gù jiàn,shǐ qiè zhǎng jiē wàn gǔ hún。

出塞二首(其二)

王昌龄

骝马新跨白玉鞍,战罢沙场月色寒。liú mǎ xīn kuà bái yù ān,zhàn bà shā chǎng yuè sè hán。
城头铁鼓声犹震,匣里金刀血未干。chéng tóu tiě gǔ shēng yóu zhèn,xiá lǐ jīn dāo xuè wèi gàn。

遇薛明府谒聪上人

王昌龄

欣逢柏台友,共谒聪公禅。xīn féng bǎi tái yǒu,gòng yè cōng gōng chán。
石室无人到,绳床见虎眠。shí shì wú rén dào,shéng chuáng jiàn hǔ mián。
阴崖常抱雪,枯涧为生泉。yīn yá cháng bào xuě,kū jiàn wèi shēng quán。
出处虽云异,同欢在法筵。chū chù suī yún yì,tóng huān zài fǎ yán。

重别李评事

王昌龄

莫道秋江离别难,舟船明日是长安。mò dào qiū jiāng lí bié nán,zhōu chuán míng rì shì zhǎng ān。
吴姬缓舞留君醉,随意青枫白露寒。wú jī huǎn wǔ liú jūn zuì,suí yì qīng fēng bái lù hán。

龙标野宴

王昌龄

沅溪夏晚足凉风,春酒相携就竹丛。yuán xī xià wǎn zú liáng fēng,chūn jiǔ xiāng xié jiù zhú cóng。
莫道弦歌愁远谪,青山明月不曾空。mò dào xián gē chóu yuǎn zhé,qīng shān míng yuè bù céng kōng。

送魏二

王昌龄

醉别江楼橘柚香,江风引雨入舟凉。zuì bié jiāng lóu jú yòu xiāng,jiāng fēng yǐn yǔ rù zhōu liáng。
忆君遥在潇湘月,愁听清猿梦里长。yì jūn yáo zài xiāo xiāng yuè,chóu tīng qīng yuán mèng lǐ zhǎng。

听流人水调子

王昌龄

孤舟微月对枫林,分付鸣筝与客心。gū zhōu wēi yuè duì fēng lín,fēn fù míng zhēng yǔ kè xīn。
岭色千重万重雨,断弦收与泪痕深。lǐng sè qiān zhòng wàn zhòng yǔ,duàn xián shōu yǔ lèi hén shēn。

送任五之桂林

王昌龄

楚客醉孤舟,越水将引棹。chǔ kè zuì gū zhōu,yuè shuǐ jiāng yǐn zhào。
山为两乡别,月带千里貌。shān wèi liǎng xiāng bié,yuè dài qiān lǐ mào。
羁谴同缯纶,僻幽闻虎豹。jī qiǎn tóng zēng lún,pì yōu wén hǔ bào。
桂林寒色在,苦节知所效。guì lín hán sè zài,kǔ jié zhī suǒ xiào。

寄穆侍御出幽州

王昌龄

一从恩谴度潇湘,塞北江南万里长。yī cóng ēn qiǎn dù xiāo xiāng,sāi běi jiāng nán wàn lǐ zhǎng。
莫道蓟门书信少,雁飞犹得到衡阳。mò dào jì mén shū xìn shǎo,yàn fēi yóu dé dào héng yáng。

代扶风主人答

王昌龄

杀气凝不流,风悲日彩寒。shā qì níng bù liú,fēng bēi rì cǎi hán。
浮埃起四远,游子弥不欢。fú āi qǐ sì yuǎn,yóu zi mí bù huān。
依然宿扶风,沽酒聊自宽。yī rán sù fú fēng,gū jiǔ liáo zì kuān。
寸心亦未理,长铗谁能弹。cùn xīn yì wèi lǐ,zhǎng jiá shuí néng dàn。
主人就我饮,对我还慨叹。zhǔ rén jiù wǒ yǐn,duì wǒ hái kǎi tàn。
便泣数行泪,因歌行路难。biàn qì shù xíng lèi,yīn gē xíng lù nán。
十五役边地,三四讨楼兰。shí wǔ yì biān dì,sān sì tǎo lóu lán。
连年不解甲,积日无所餐。lián nián bù jiě jiǎ,jī rì wú suǒ cān。
将军降匈奴,国使没桑干。jiāng jūn jiàng xiōng nú,guó shǐ méi sāng gàn。
去时三十万,独自还长安。qù shí sān shí wàn,dú zì hái zhǎng ān。
不信沙场苦,君看刀箭瘢。bù xìn shā chǎng kǔ,jūn kàn dāo jiàn bān。
乡亲悉零落,冢墓亦摧残。xiāng qīn xī líng luò,zhǒng mù yì cuī cán。
仰攀青松枝,恸绝伤心肝。yǎng pān qīng sōng zhī,tòng jué shāng xīn gān。
禽兽悲不去,路旁谁忍看。qín shòu bēi bù qù,lù páng shuí rěn kàn。
幸逢休明代,寰宇静波澜。xìng féng xiū míng dài,huán yǔ jìng bō lán。
老马思伏枥,长鸣力已殚。lǎo mǎ sī fú lì,zhǎng míng lì yǐ dān。
少年兴运会,何事发悲端。shǎo nián xīng yùn huì,hé shì fā bēi duān。
天子初封禅,贤良刷羽翰。tiān zi chū fēng chán,xián liáng shuā yǔ hàn。
三边悉如此,否泰亦须观。sān biān xī rú cǐ,fǒu tài yì xū guān。

东京府县诸公与綦毋潜李颀相送至白马寺宿

王昌龄

鞍马上东门,裴回入孤舟。ān mǎ shàng dōng mén,péi huí rù gū zhōu。
贤豪相追送,即棹千里流。xián háo xiāng zhuī sòng,jí zhào qiān lǐ liú。
赤岸落日在,空波微烟收。chì àn luò rì zài,kōng bō wēi yān shōu。
薄宦忘机括,醉来即淹留。báo huàn wàng jī kuò,zuì lái jí yān liú。
月明见古寺,林外登高楼。yuè míng jiàn gǔ sì,lín wài dēng gāo lóu。
南风开长廊,夏夜如凉秋。nán fēng kāi zhǎng láng,xià yè rú liáng qiū。
江月照吴县,西归梦中游。jiāng yuè zhào wú xiàn,xī guī mèng zhōng yóu。

宿灞上寄侍御玙弟

王昌龄

独饮灞上亭,寒山青门外。dú yǐn bà shàng tíng,hán shān qīng mén wài。
长云骤落日,桑枣寂已晦。zhǎng yún zhòu luò rì,sāng zǎo jì yǐ huì。
古人驱驰者,宿此凡几代。gǔ rén qū chí zhě,sù cǐ fán jǐ dài。
佐邑由东南,岂不知进退。zuǒ yì yóu dōng nán,qǐ bù zhī jìn tuì。
吾宗秉全璞,楚得璆琳最。wú zōng bǐng quán pú,chǔ dé qiú lín zuì。
茅山就一征,柏署起三载。máo shān jiù yī zhēng,bǎi shǔ qǐ sān zài。
道契非物理,神交无留碍。dào qì fēi wù lǐ,shén jiāo wú liú ài。
知我沧溟心,脱略腐儒辈。zhī wǒ cāng míng xīn,tuō lüè fǔ rú bèi。
孟冬銮舆出,阳谷群臣会。mèng dōng luán yú chū,yáng gǔ qún chén huì。
半夜驰道喧,五侯拥轩盖。bàn yè chí dào xuān,wǔ hóu yōng xuān gài。
是时燕齐客,献术蓬瀛内。shì shí yàn qí kè,xiàn shù péng yíng nèi。
甚悦我皇心,得与王母对。shén yuè wǒ huáng xīn,dé yǔ wáng mǔ duì。
贱臣欲干谒,稽首期殒碎。jiàn chén yù gàn yè,jī shǒu qī yǔn suì。
哲弟感我情,问易穷否泰。zhé dì gǎn wǒ qíng,wèn yì qióng fǒu tài。
良马足尚踠,宝刀光未淬。liáng mǎ zú shàng wǎn,bǎo dāo guāng wèi cuì。
昨闻羽书飞,兵气连朔塞。zuó wén yǔ shū fēi,bīng qì lián shuò sāi。
诸将多失律,庙堂始追悔。zhū jiāng duō shī lǜ,miào táng shǐ zhuī huǐ。
安能召书生,愿得论要害。ān néng zhào shū shēng,yuàn dé lùn yào hài。
戎夷非草木,侵逐使狼狈。róng yí fēi cǎo mù,qīn zhú shǐ láng bèi。
虽有屠城功,亦有降虏辈。suī yǒu tú chéng gōng,yì yǒu jiàng lǔ bèi。
兵粮如山积,恩泽如雨霈。bīng liáng rú shān jī,ēn zé rú yǔ pèi。
羸卒不可兴,碛地无足爱。léi zú bù kě xīng,qì dì wú zú ài。
若用匹夫策,坐令军围溃。ruò yòng pǐ fū cè,zuò lìng jūn wéi kuì。
不费黄金资,宁求白璧赉。bù fèi huáng jīn zī,níng qiú bái bì lài。
明主忧既远,边事亦可大。míng zhǔ yōu jì yuǎn,biān shì yì kě dà。
荷宠务推诚,离言深慷慨。hé chǒng wù tuī chéng,lí yán shēn kāng kǎi。
霜摇直指草,烛引明光佩。shuāng yáo zhí zhǐ cǎo,zhú yǐn míng guāng pèi。
公论日夕阻,朝廷蹉跎会。gōng lùn rì xī zǔ,cháo tíng cuō tuó huì。
孤城海门月,万里流光带。gū chéng hǎi mén yuè,wàn lǐ liú guāng dài。
不应百尺松,空老钟山霭。bù yīng bǎi chǐ sōng,kōng lǎo zhōng shān ǎi。

秋山寄陈谠言

王昌龄

岩间寒事早,众山木已黄。yán jiān hán shì zǎo,zhòng shān mù yǐ huáng。
北风何萧萧,兹夕露为霜。běi fēng hé xiāo xiāo,zī xī lù wèi shuāng。
感激未能寐,中宵时慨慷。gǎn jī wèi néng mèi,zhōng xiāo shí kǎi kāng。
黄虫初悲鸣,玄鸟去我梁。huáng chóng chū bēi míng,xuán niǎo qù wǒ liáng。
独卧时易晚,离群情更伤。dú wò shí yì wǎn,lí qún qíng gèng shāng。
思君若不及,鸿雁今南翔。sī jūn ruò bù jí,hóng yàn jīn nán xiáng。

出郴山口至叠石湾野人室中寄张十一

王昌龄

槠楠无冬春,柯叶连峰稠。zhū nán wú dōng chūn,kē yè lián fēng chóu。
阴壁下苍黑,烟含清江楼。yīn bì xià cāng hēi,yān hán qīng jiāng lóu。
景开独沿曳,响答随兴酬。jǐng kāi dú yán yè,xiǎng dá suí xīng chóu。
旦夕望吾友,如何迅孤舟。dàn xī wàng wú yǒu,rú hé xùn gū zhōu。
叠沙积为岗,崩剥雨露幽。dié shā jī wèi gǎng,bēng bō yǔ lù yōu。
石脉尽横亘,潜潭何时流。shí mài jǐn héng gèn,qián tán hé shí liú。
既见万古色,颇尽一物由。jì jiàn wàn gǔ sè,pǒ jǐn yī wù yóu。
永与世人远,气还草木收。yǒng yǔ shì rén yuǎn,qì hái cǎo mù shōu。
盈缩理无余,今往何必忧。yíng suō lǐ wú yú,jīn wǎng hé bì yōu。
郴土群山高,耆老如中州。chēn tǔ qún shān gāo,qí lǎo rú zhōng zhōu。
孰云议舛降,岂是娱宦游。shú yún yì chuǎn jiàng,qǐ shì yú huàn yóu。
阴火昔所伏,丹砂将尔谋。yīn huǒ xī suǒ fú,dān shā jiāng ěr móu。
昨临苏耽井,复向衡阳求。zuó lín sū dān jǐng,fù xiàng héng yáng qiú。
同疚来相依,脱身当有筹。tóng jiù lái xiāng yī,tuō shēn dāng yǒu chóu。
数月乃离居,风湍成阻修。shù yuè nǎi lí jū,fēng tuān chéng zǔ xiū。
野人善竹器,童子能溪讴。yě rén shàn zhú qì,tóng zi néng xī ōu。
寒月波荡漾,羁鸿去悠悠。hán yuè bō dàng yàng,jī hóng qù yōu yōu。

送韦十二兵曹

王昌龄

县职如长缨,终日检我身。xiàn zhí rú zhǎng yīng,zhōng rì jiǎn wǒ shēn。
平明趋郡府,不得展故人。píng míng qū jùn fǔ,bù dé zhǎn gù rén。
故人念江湖,富贵如埃尘。gù rén niàn jiāng hú,fù guì rú āi chén。
迹在戎府掾,心游天台春。jì zài róng fǔ yuàn,xīn yóu tiān tái chūn。
独立浦边鹤,白云长相亲。dú lì pǔ biān hè,bái yún zhǎng xiāng qīn。
南风忽至吴,分散还入秦。nán fēng hū zhì wú,fēn sàn hái rù qín。
寒夜天光白,海净月色真。hán yè tiān guāng bái,hǎi jìng yuè sè zhēn。
对坐论岁暮,弦悲岂无因。duì zuò lùn suì mù,xián bēi qǐ wú yīn。
平生驱驰分,非谓杯酒仁。píng shēng qū chí fēn,fēi wèi bēi jiǔ rén。
出处两不合,忠贞何由伸。chū chù liǎng bù hé,zhōng zhēn hé yóu shēn。
看君孤舟去,且欲歌垂纶。kàn jūn gū zhōu qù,qiě yù gē chuí lún。
170«6789101112