古诗词

箜篌引

王昌龄

卢溪郡南夜泊舟,夜闻两岸羌戎讴。lú xī jùn nán yè pō zhōu,yè wén liǎng àn qiāng róng ōu。
其时月黑猿啾啾,微雨沾衣令人愁。qí shí yuè hēi yuán jiū jiū,wēi yǔ zhān yī lìng rén chóu。
有一迁客登高楼,不言不寐弹箜篌。yǒu yī qiān kè dēng gāo lóu,bù yán bù mèi dàn kōng hóu。
弹作蓟门桑叶秋,风沙飒飒青冢头。dàn zuò jì mén sāng yè qiū,fēng shā sà sà qīng zhǒng tóu。
将军铁骢汗血流,深入匈奴战未休。jiāng jūn tiě cōng hàn xuè liú,shēn rù xiōng nú zhàn wèi xiū。
黄旗一点兵马收,乱杀胡人积如丘。huáng qí yī diǎn bīng mǎ shōu,luàn shā hú rén jī rú qiū。
疮病驱来配边州,仍披漠北羔羊裘。chuāng bìng qū lái pèi biān zhōu,réng pī mò běi gāo yáng qiú。
颜色饥枯掩面羞,眼眶泪滴深两眸。yán sè jī kū yǎn miàn xiū,yǎn kuàng lèi dī shēn liǎng móu。
思还本乡食犛牛,欲语不得指咽喉。sī hái běn xiāng shí máo niú,yù yǔ bù dé zhǐ yàn hóu。
或有强壮能咿嚘,意说被他边将雠。huò yǒu qiáng zhuàng néng yī yōu,yì shuō bèi tā biān jiāng chóu。
五世属藩汉主留,碧毛毡帐河曲游。wǔ shì shǔ fān hàn zhǔ liú,bì máo zhān zhàng hé qū yóu。
橐驼五万部落稠,敕赐飞凤金兜鍪。tuó tuó wǔ wàn bù luò chóu,chì cì fēi fèng jīn dōu móu。
为君百战如过筹,静扫阴山无鸟投。wèi jūn bǎi zhàn rú guò chóu,jìng sǎo yīn shān wú niǎo tóu。
家藏铁券特承优,黄金千斤不称求。jiā cáng tiě quàn tè chéng yōu,huáng jīn qiān jīn bù chēng qiú。
九族分离作楚囚,深溪寂寞弦苦幽。jiǔ zú fēn lí zuò chǔ qiú,shēn xī jì mò xián kǔ yōu。
草木悲感声飕飗,仆本东山为国忧。cǎo mù bēi gǎn shēng sōu liú,pū běn dōng shān wèi guó yōu。
明光殿前论九畴,簏读兵书尽冥搜。míng guāng diàn qián lùn jiǔ chóu,lù dú bīng shū jǐn míng sōu。
为君掌上施权谋,洞晓山川无与俦。wèi jūn zhǎng shàng shī quán móu,dòng xiǎo shān chuān wú yǔ chóu。
紫宸诏发远怀柔,摇笔飞霜如夺钩。zǐ chén zhào fā yuǎn huái róu,yáo bǐ fēi shuāng rú duó gōu。
鬼神不得知其由,怜爱苍生比蚍蜉。guǐ shén bù dé zhī qí yóu,lián ài cāng shēng bǐ pí fú。
朔河屯兵须渐抽,尽遣降来拜御沟。shuò hé tún bīng xū jiàn chōu,jǐn qiǎn jiàng lái bài yù gōu。
便令海内休戈矛,何用班超定远侯,史臣书之得已不。biàn lìng hǎi nèi xiū gē máo,hé yòng bān chāo dìng yuǎn hóu,shǐ chén shū zhī dé yǐ bù。
王昌龄

王昌龄

王昌龄 (698— 756),字少伯,河东晋阳(今山西太原)人。盛唐著名边塞诗人,后人誉为“七绝圣手”。早年贫贱,困于农耕,年近不惑,始中进士。初任秘书省校书郎,又中博学宏辞,授汜水尉,因事贬岭南。与李白、高适、王维、王之涣、岑参等交厚。开元末返长安,改授江宁丞。被谤谪龙标尉。安史乱起,为刺史闾丘所杀。其诗以七绝见长,尤以登第之前赴西北边塞所作边塞诗最著,有“诗家夫子王江宁”之誉(亦有“诗家天子王江宁”的说法)。 王昌龄的作品>>

猜您喜欢

春怨

王昌龄

音书杜绝白狼西,桃李无颜黄鸟啼。yīn shū dù jué bái láng xī,táo lǐ wú yán huáng niǎo tí。
寒雁春深归去尽,出门肠断草萋萋。hán yàn chūn shēn guī qù jǐn,chū mén cháng duàn cǎo qī qī。

上马当山神

王昌龄

青骢一匹昆仑牵,奏上大王不取钱。qīng cōng yī pǐ kūn lún qiān,zòu shàng dà wáng bù qǔ qián。
直为猛风波滚骤,莫怪昌龄不下船。zhí wèi měng fēng bō gǔn zhòu,mò guài chāng líng bù xià chuán。

夏月花萼楼酺宴应制

王昌龄

土德三元正,尧心万国同。tǔ dé sān yuán zhèng,yáo xīn wàn guó tóng。
汾阴备冬礼,长乐应和风。fén yīn bèi dōng lǐ,zhǎng lè yīng hé fēng。
赐庆垂天泽,流欢旧渚宫。cì qìng chuí tiān zé,liú huān jiù zhǔ gōng。
楼台生海上,箫鼓出天中。lóu tái shēng hǎi shàng,xiāo gǔ chū tiān zhōng。
雾晓筵初接,宵长曲未终。wù xiǎo yán chū jiē,xiāo zhǎng qū wèi zhōng。
雨随青幕合,月照舞罗空。yǔ suí qīng mù hé,yuè zhào wǔ luó kōng。
玉陛分朝列,文章发圣聪。yù bì fēn cháo liè,wén zhāng fā shèng cōng。
愚臣忝书赋,歌咏颂丝桐。yú chén tiǎn shū fù,gē yǒng sòng sī tóng。

同王维集青龙寺昙壁上人兄院五韵

王昌龄

本来清净所,竹树引幽阴。běn lái qīng jìng suǒ,zhú shù yǐn yōu yīn。
檐外含山翠,人间出世心。yán wài hán shān cuì,rén jiān chū shì xīn。
圆通无有象,圣境不能侵。yuán tōng wú yǒu xiàng,shèng jìng bù néng qīn。
真是吾兄法,何妨友弟深。zhēn shì wú xiōng fǎ,hé fáng yǒu dì shēn。
天香自然会,灵异识钟音。tiān xiāng zì rán huì,líng yì shí zhōng yīn。

又赠李侍御

王昌龄

渺然客子魂,倏铄川上晖。miǎo rán kè zi hún,shū shuò chuān shàng huī。
还云惨知暮,九月仍未归。hái yún cǎn zhī mù,jiǔ yuè réng wèi guī。

上同州使君伯

王昌龄

大贤本孤立,有时起丝纶。dà xián běn gū lì,yǒu shí qǐ sī lún。
伯父自天禀,元功载生人。bó fù zì tiān bǐng,yuán gōng zài shēng rén。

上侍御士兄

王昌龄

天人俟明路,益稷分尧心。tiān rén qí míng lù,yì jì fēn yáo xīn。
利器必先举,非贤安可任。lì qì bì xiān jǔ,fēi xián ān kě rèn。
吾兄执严宪,时佐能钓深。wú xiōng zhí yán xiàn,shí zuǒ néng diào shēn。

失题

王昌龄

时与醉林壑,因之堕农桑。shí yǔ zuì lín hè,yīn zhī duò nóng sāng。
槐烟渐含夜,楼月深苍茫。huái yān jiàn hán yè,lóu yuè shēn cāng máng。

吊轵道赋附邵平歌

王昌龄

道不虚行兮,史鳅没位,吾宁范伯之徒欤,感夷齐而多愧。dào bù xū xíng xī,shǐ qiū méi wèi,wú níng fàn bó zhī tú yú,gǎn yí qí ér duō kuì。
麟凤远去,龙则死之,河水洋洋兮,先师莫归。lín fèng yuǎn qù,lóng zé sǐ zhī,hé shuǐ yáng yáng xī,xiān shī mò guī。
往者不可谏,来者吾谁欺?wǎng zhě bù kě jiàn,lái zhě wú shuí qī?
始退身以进道,曷扬言而受非,彼萧相国知予乎布衣。shǐ tuì shēn yǐ jìn dào,hé yáng yán ér shòu fēi,bǐ xiāo xiāng guó zhī yǔ hū bù yī。

城旁□□

王昌龄

降奚能骑射,战马百馀匹。jiàng xī néng qí shè,zhàn mǎ bǎi yú pǐ。
甲仗明寒川,霜□□□□。jiǎ zhàng míng hán chuān,shuāng。
□□煞单于,薄暮红旗出。shā dān yú,báo mù hóng qí chū。
城旁粗少年,骤马垂长鞭。chéng páng cū shǎo nián,zhòu mǎ chuí zhǎng biān。
脱却□□□,□剑沦秋天。tuō què,jiàn lún qiū tiān。
匈奴不敢出,漠北闭甲烟。xiōng nú bù gǎn chū,mò běi bì jiǎ yān。

送别

王昌龄

春江愁送君,蕙草生氤氲。chūn jiāng chóu sòng jūn,huì cǎo shēng yīn yūn。
醉后不能语,乡山雨雰雰。zuì hòu bù néng yǔ,xiāng shān yǔ fēn fēn。

旅次周至过韩士别业

王昌龄

春烟桑柘林,落日隐荒墅。chūn yān sāng zhè lín,luò rì yǐn huāng shù。
泱漭平原夕,清吟久延伫。yāng mǎng píng yuán xī,qīng yín jiǔ yán zhù。
故人家于此,招我渔樵所。gù rén jiā yú cǐ,zhāo wǒ yú qiáo suǒ。

留别

王昌龄

桑林映陂水,雨过宛城西。sāng lín yìng bēi shuǐ,yǔ guò wǎn chéng xī。
留醉楚山别,阴云暮霋霋。liú zuì chǔ shān bié,yīn yún mù qī qī。

题净眼师房

王昌龄

白鸽飞时日欲斜,禅房寂历饮香茶。bái gē fēi shí rì yù xié,chán fáng jì lì yǐn xiāng chá。
倾人城,倾人国,斩新剃头青且黑。qīng rén chéng,qīng rén guó,zhǎn xīn tì tóu qīng qiě hēi。
玉如意,金澡瓶,朱唇皓齿能诵经,吴音唤字更分明。yù rú yì,jīn zǎo píng,zhū chún hào chǐ néng sòng jīng,wú yīn huàn zì gèng fēn míng。
日暮钟声相送出,袈裟挂着箔帘钉。rì mù zhōng shēng xiāng sòng chū,jiā shā guà zhe bó lián dīng。

赠李侍御

王昌龄

青冥孤云去,终当暮归山。qīng míng gū yún qù,zhōng dāng mù guī shān。
志士杖苦节,何时见龙颜。zhì shì zhàng kǔ jié,hé shí jiàn lóng yán。