古诗词

游城东王驸马亭

陆畅

城外无尘水间松,秋天木落见山容。chéng wài wú chén shuǐ jiān sōng,qiū tiān mù luò jiàn shān róng。
共寻萧史江亭去,一望终南紫阁峰。gòng xún xiāo shǐ jiāng tíng qù,yī wàng zhōng nán zǐ gé fēng。

陆畅

陆畅(约公元820年前后在世)字达夫,吴郡吴县(今苏州)人。生卒年均不详,约唐宪宗元和末年前后在世。初居蜀,尝为蜀道易一诗以美韦皋。元和元年,(公元806年)登进士第。时皋已没,有与之不悦者,诋所进兵器皆镂“定秦”字。畅上言“定秦”乃匠名,由是议息。为皇太子僚属。云安公主出降,畅为傧相,才思敏捷,应答如流。因吴语为宋若华所嘲,作《嘲陆畅》一诗。后官凤翔少尹。陆畅所作诗,全唐诗录存一卷。 陆畅的作品>>

猜您喜欢

长安新晴

陆畅

九重深浅人不知,金殿玉楼倚朝日。jiǔ zhòng shēn qiǎn rén bù zhī,jīn diàn yù lóu yǐ cháo rì。
一夜城中新雨晴,御沟流得宫花出。yī yè chéng zhōng xīn yǔ qíng,yù gōu liú dé gōng huā chū。

出蓝田关寄董使君

陆畅

万里烟萝锦帐间,云迎水送度蓝关。wàn lǐ yān luó jǐn zhàng jiān,yún yíng shuǐ sòng dù lán guān。
七盘九折难行处,尽是龚黄界外山。qī pán jiǔ zhé nán xíng chù,jǐn shì gōng huáng jiè wài shān。

题悟公禅室

陆畅

临坛付法十三春,家本长城若下人。lín tán fù fǎ shí sān chūn,jiā běn zhǎng chéng ruò xià rén。
芸阁少年应不识,南山钞主是前身。yún gé shǎo nián yīng bù shí,nán shān chāo zhǔ shì qián shēn。

宿陕府北楼奉酬崔大夫二首其二

陆畅

一别朱门三四春,再来应笑尚风尘。yī bié zhū mén sān sì chūn,zài lái yīng xiào shàng fēng chén。
昨宵唯有楼前月,识是谢公诗酒人。zuó xiāo wéi yǒu lóu qián yuè,shí shì xiè gōng shī jiǔ rén。

陕州逢窦巩同宿寄江陵韦协律

陆畅

共出丘门岁九霜,相逢悽怆对离觞。gòng chū qiū mén suì jiǔ shuāng,xiāng féng qī chuàng duì lí shāng。
荆南为报韦从事,一宿同眠御史床。jīng nán wèi bào wéi cóng shì,yī sù tóng mián yù shǐ chuáng。

夜到泗州酬崔使君

陆畅

徐城洪尽到淮头,月里山河见泗州。xú chéng hóng jǐn dào huái tóu,yuè lǐ shān hé jiàn sì zhōu。
闻道泗滨清庙磬,雅声今在谢家楼。wén dào sì bīn qīng miào qìng,yǎ shēng jīn zài xiè jiā lóu。

山出云

陆畅

灵山蓄云彩,纷郁出清晨。líng shān xù yún cǎi,fēn yù chū qīng chén。
望树繁花白,看峰小雪新。wàng shù fán huā bái,kàn fēng xiǎo xuě xīn。
映松张盖影,依涧布鱼鳞。yìng sōng zhāng gài yǐng,yī jiàn bù yú lín。
高似从龙处,低如触石频。gāo shì cóng lóng chù,dī rú chù shí pín。
浓光藏半岫,浅色类飘尘。nóng guāng cáng bàn xiù,qiǎn sè lèi piāo chén。
玉叶开天际,遥怜占早春。yù yè kāi tiān jì,yáo lián zhàn zǎo chūn。

宿陕府北楼奉酬崔大夫二首其一

陆畅

楼压黄河山满坐,风清水凉谁忍卧。lóu yā huáng hé shān mǎn zuò,fēng qīng shuǐ liáng shuí rěn wò。
人定军州禁漏传,不妨秋月城头过。rén dìng jūn zhōu jìn lòu chuán,bù fáng qiū yuè chéng tóu guò。
2312