古诗词

题南峰

于鹄

得道南山久,曾教四皓棋。dé dào nán shān jiǔ,céng jiào sì hào qí。
闭门医病鹤,倒箧养神龟。bì mén yī bìng hè,dào qiè yǎng shén guī。
松际风长在,泉中草不衰。sōng jì fēng zhǎng zài,quán zhōng cǎo bù shuāi。
谁知茅屋里,有路向峨嵋。shuí zhī máo wū lǐ,yǒu lù xiàng é méi。
于鹄

于鹄

于鹄,大历、贞元间诗人也。隐居汉阳,尝为诸府从事。其诗语言朴实生动,清新可人;题材方面多描写隐逸生活,宣扬禅心道风的作品。代表作有《巴女谣》、《江南曲》、《题邻居》、《塞上曲》、《悼孩子》、《长安游》、《惜花 》、《南溪书斋》、《题美人》等,其中以《巴女谣》和《江南曲》两首诗流传最广。 于鹄的作品>>

猜您喜欢

哭凌霄山光上人

于鹄

身没碧峰里,门人改葬期。shēn méi bì fēng lǐ,mén rén gǎi zàng qī。
买山寻主远,垒塔化人迟。mǎi shān xún zhǔ yuǎn,lěi tǎ huà rén chí。
鬼火穿空院,秋萤入素帷。guǐ huǒ chuān kōng yuàn,qiū yíng rù sù wéi。
黄昏溪路上,闻哭竺乾师。huáng hūn xī lù shàng,wén kū zhú qián shī。

途中寄杨涉

于鹄

萧萧芦荻晚,一径入荒陂。xiāo xiāo lú dí wǎn,yī jìng rù huāng bēi。
日色云收处,蛙声雨歇时。rì sè yún shōu chù,wā shēng yǔ xiē shí。
前村见来久,羸马自行迟。qián cūn jiàn lái jiǔ,léi mǎ zì xíng chí。
闻作王门客,应闲白接䍦。wén zuò wáng mén kè,yīng xián bái jiē lí。

送韦判官归蓟门

于鹄

桑干归路远,闻说亦愁人。sāng gàn guī lù yuǎn,wén shuō yì chóu rén。
有雪常经夏,无花空到春。yǒu xuě cháng jīng xià,wú huā kōng dào chūn。
下营云外火,收马月中尘。xià yíng yún wài huǒ,shōu mǎ yuè zhōng chén。
白首从戎客,青衫未离身。bái shǒu cóng róng kè,qīng shān wèi lí shēn。

出塞

于鹄

葱岭秋尘起,全军取月支。cōng lǐng qiū chén qǐ,quán jūn qǔ yuè zhī。
山川引行阵,蕃汉列旌旗。shān chuān yǐn xíng zhèn,fān hàn liè jīng qí。
转战疲兵少,孤城外救迟。zhuǎn zhàn pí bīng shǎo,gū chéng wài jiù chí。
边人逢圣代,不见偃戈时。biān rén féng shèng dài,bù jiàn yǎn gē shí。

出塞

于鹄

微雪军将出,吹笳天未明。wēi xuě jūn jiāng chū,chuī jiā tiān wèi míng。
观兵登古戍,斩将对双旌。guān bīng dēng gǔ shù,zhǎn jiāng duì shuāng jīng。
分阵瞻山势,潜兵制马鸣。fēn zhèn zhān shān shì,qián bīng zhì mǎ míng。
如今青史上,已有灭胡名。rú jīn qīng shǐ shàng,yǐ yǒu miè hú míng。

出塞

于鹄

单于骄爱猎,放火到军城。dān yú jiāo ài liè,fàng huǒ dào jūn chéng。
乘月调新马,防秋置远营。chéng yuè diào xīn mǎ,fáng qiū zhì yuǎn yíng。
空山朱戟影,寒碛铁衣声。kōng shān zhū jǐ yǐng,hán qì tiě yī shēng。
度水逢胡说,沙阴有伏兵。dù shuǐ féng hú shuō,shā yīn yǒu fú bīng。

赠李太守

于鹄

几年为郡守,家似布衣贫。jǐ nián wèi jùn shǒu,jiā shì bù yī pín。
沽酒迎幽客,无金与近臣。gū jiǔ yíng yōu kè,wú jīn yǔ jìn chén。
捣茶书院静,讲易药堂春。dǎo chá shū yuàn jìng,jiǎng yì yào táng chūn。
归阙功成后,随车有野人。guī quē gōng chéng hòu,suí chē yǒu yě rén。

巴女谣

于鹄

巴女骑牛唱竹枝,藕丝菱叶傍江时。bā nǚ qí niú chàng zhú zhī,ǒu sī líng yè bàng jiāng shí。
不愁日暮还家错,记得芭蕉出槿篱。bù chóu rì mù hái jiā cuò,jì dé bā jiāo chū jǐn lí。

别齐太守

于鹄

花里南楼春夜寒,还如王屋上天坛。huā lǐ nán lóu chūn yè hán,hái rú wáng wū shàng tiān tán。
归山不道无明月,谁共相从到晓看。guī shān bù dào wú míng yuè,shuí gòng xiāng cóng dào xiǎo kàn。

登古城

于鹄

独上闲城却下迟,秋山惨惨冢累累。dú shàng xián chéng què xià chí,qiū shān cǎn cǎn zhǒng lèi lèi。
当时还有登城者,荒草如今知是谁。dāng shí hái yǒu dēng chéng zhě,huāng cǎo rú jīn zhī shì shuí。

题美人

于鹄

秦女窥人不解羞,攀花趁蝶出墙头。qín nǚ kuī rén bù jiě xiū,pān huā chèn dié chū qiáng tóu。
胸前空带宜男草,嫁得萧郎爱远游。xiōng qián kōng dài yí nán cǎo,jià dé xiāo láng ài yuǎn yóu。

赠碧玉

于鹄

新绣笼裙豆蔻花,路人笑上返金车。xīn xiù lóng qún dòu kòu huā,lù rén xiào shàng fǎn jīn chē。
霓裳禁曲无人解,暗问梨园弟子家。ní shang jìn qū wú rén jiě,àn wèn lí yuán dì zi jiā。

舟中月明夜闻笛

于鹄

浦里移舟候信风,芦花漠漠夜江空。pǔ lǐ yí zhōu hòu xìn fēng,lú huā mò mò yè jiāng kōng。
更深何处人吹笛,疑是孤吟寒水中。gèng shēn hé chù rén chuī dí,yí shì gū yín hán shuǐ zhōng。

寓意

于鹄

自小看花长不足,江边寻得数株红。zì xiǎo kàn huā zhǎng bù zú,jiāng biān xún dé shù zhū hóng。
黄昏人散东风起,吹落谁家明月中。huáng hūn rén sàn dōng fēng qǐ,chuī luò shuí jiā míng yuè zhōng。

买山吟

于鹄

买得幽山属汉阳,槿篱疏处种桄榔。mǎi dé yōu shān shǔ hàn yáng,jǐn lí shū chù zhǒng guāng láng。
唯有猕猴来往熟,弄人抛果满书堂。wéi yǒu mí hóu lái wǎng shú,nòng rén pāo guǒ mǎn shū táng。
481234