古诗词

信笔

韩偓

春风狂似虎,春浪白于鹅。chūn fēng kuáng shì hǔ,chūn làng bái yú é。
柳密藏烟易,松长见日多。liǔ mì cáng yān yì,sōng zhǎng jiàn rì duō。
石崖采芝叟,乡俗摘茶歌。shí yá cǎi zhī sǒu,xiāng sú zhāi chá gē。
道在无伊郁,天将奈尔何。dào zài wú yī yù,tiān jiāng nài ěr hé。
韩偓

韩偓

韩偓(公元842年~公元923年)。中国唐代诗人。乳名冬郎,字致光,号致尧,晚年又号玉山樵人。陕西万年县(今樊川)人。自幼聪明好学,10岁时,曾即席赋诗送其姨夫李商隐,令满座皆惊,李商隐称赞其诗是“雏凤清于老凤声”。龙纪元年(889年),韩偓中进士,初在河中镇节度使幕府任职,后入朝历任左拾遗、左谏议大夫、度支副使、翰林学士。 韩偓的作品>>

猜您喜欢

和王舍人抚州饮席赠韦司空

韩偓

楼台掩映入春寒,丝竹铮鏦向夜阑。lóu tái yǎn yìng rù chūn hán,sī zhú zhēng cōng xiàng yè lán。
席上弟兄皆杞梓,花前宾客尽鸳鸾。xí shàng dì xiōng jiē qǐ zǐ,huā qián bīn kè jǐn yuān luán。
孙弘莫惜频开閤,韩信终期别筑坛。sūn hóng mò xī pín kāi gé,hán xìn zhōng qī bié zhù tán。
削玉风姿官水土,黑头公自古来难。xuē yù fēng zī guān shuǐ tǔ,hēi tóu gōng zì gǔ lái nán。

避地寒食

韩偓

避地淹留已自悲,况逢寒食欲沾衣。bì dì yān liú yǐ zì bēi,kuàng féng hán shí yù zhān yī。
浓春孤馆人愁坐,斜日空园花乱飞。nóng chūn gū guǎn rén chóu zuò,xié rì kōng yuán huā luàn fēi。
路远渐忧知己少,时危又与赏心违。lù yuǎn jiàn yōu zhī jǐ shǎo,shí wēi yòu yǔ shǎng xīn wéi。
一名所系无穷事,争敢当年便息机。yī míng suǒ xì wú qióng shì,zhēng gǎn dāng nián biàn xī jī。

山驿

韩偓

参差西北数行雁,寥落东方几片云。cān chà xī běi shù xíng yàn,liáo luò dōng fāng jǐ piàn yún。
叠石小松张水部,暗山寒雨李将军。dié shí xiǎo sōng zhāng shuǐ bù,àn shān hán yǔ lǐ jiāng jūn。
秋花粉黛宜无味,独鸟笙簧称静闻。qiū huā fěn dài yí wú wèi,dú niǎo shēng huáng chēng jìng wén。
潇洒襟怀遗世虑,驿楼红叶自纷纷。xiāo sǎ jīn huái yí shì lǜ,yì lóu hóng yè zì fēn fēn。

早发蓝关

韩偓

关门愁立候鸡鸣,搜景驰魂入杳冥。guān mén chóu lì hòu jī míng,sōu jǐng chí hún rù yǎo míng。
云外日随千里雁,山根霜共一潭星。yún wài rì suí qiān lǐ yàn,shān gēn shuāng gòng yī tán xīng。
路盘暂见樵人火,栈转时闻驿使铃。lù pán zàn jiàn qiáo rén huǒ,zhàn zhuǎn shí wén yì shǐ líng。
自问辛勤缘底事,半年驱马傍长亭。zì wèn xīn qín yuán dǐ shì,bàn nián qū mǎ bàng zhǎng tíng。

深村

韩偓

甘向深村固不材,犹胜摧折傍尘埃。gān xiàng shēn cūn gù bù cái,yóu shèng cuī zhé bàng chén āi。
清宵玩月唯红叶,永日关门但绿苔。qīng xiāo wán yuè wéi hóng yè,yǒng rì guān mén dàn lǜ tái。
幽院菊荒同寂寞,野桥僧去独裴回。yōu yuàn jú huāng tóng jì mò,yě qiáo sēng qù dú péi huí。
隔篱农叟遥相贺,□□□□膏雨来。gé lí nóng sǒu yáo xiāng hè,gāo yǔ lái。

重游

韩偓

追寻前事立江汀,渔者应闻太息声。zhuī xún qián shì lì jiāng tīng,yú zhě yīng wén tài xī shēng。
避客野鸥如有感,损花微雪似无情。bì kè yě ōu rú yǒu gǎn,sǔn huā wēi xuě shì wú qíng。
疏林自觉长堤在,春水空连古岸平。shū lín zì jué zhǎng dī zài,chūn shuǐ kōng lián gǔ àn píng。
惆怅引人还到夜,鞭鞘风冷柳烟轻。chóu chàng yǐn rén hái dào yè,biān qiào fēng lěng liǔ yān qīng。

残花

韩偓

馀霞残雪几多在,蔫香冶态犹无穷。yú xiá cán xuě jǐ duō zài,niān xiāng yě tài yóu wú qióng。
黄昏月下惆怅白,清明雨后寥?红。huáng hūn yuè xià chóu chàng bái,qīng míng yǔ hòu liáo xiāo hóng。
树底草齐千片净,墙头风急数枝空。shù dǐ cǎo qí qiān piàn jìng,qiáng tóu fēng jí shù zhī kōng。
西园此日伤心处,一曲高歌水向东。xī yuán cǐ rì shāng xīn chù,yī qū gāo gē shuǐ xiàng dōng。

夜船

韩偓

野云低迷烟苍苍,平波挥目如凝霜。yě yún dī mí yān cāng cāng,píng bō huī mù rú níng shuāng。
月明船上帘幕卷,露重岸头花木香。yuè míng chuán shàng lián mù juǎn,lù zhòng àn tóu huā mù xiāng。
村远夜深无火烛,江寒坐久换衣裳。cūn yuǎn yè shēn wú huǒ zhú,jiāng hán zuò jiǔ huàn yī shang。
诚知不觉天将曙,几簇青山雁一行。chéng zhī bù jué tiān jiāng shǔ,jǐ cù qīng shān yàn yī xíng。

归紫阁下

韩偓

一笈携归紫阁峰,马蹄闲慢水溶溶。yī jí xié guī zǐ gé fēng,mǎ tí xián màn shuǐ róng róng。
黄昏后见山田火,胧?时闻县郭钟。huáng hūn hòu jiàn shān tián huǒ,lóng shí wén xiàn guō zhōng。
瘦竹迸生僧坐石,野藤缠杀鹤翘松。shòu zhú bèng shēng sēng zuò shí,yě téng chán shā hè qiào sōng。
钓矶自别经秋雨,长得莓苔更几重。diào jī zì bié jīng qiū yǔ,zhǎng dé méi tái gèng jǐ zhòng。

夜坐

韩偓

天似空江星似波,时时珠露滴圆荷。tiān shì kōng jiāng xīng shì bō,shí shí zhū lù dī yuán hé。
平生踪迹慕真隐,此夕襟怀深自多。píng shēng zōng jì mù zhēn yǐn,cǐ xī jīn huái shēn zì duō。
格是厌厌饶酒病,终须的的学渔歌。gé shì yàn yàn ráo jiǔ bìng,zhōng xū de de xué yú gē。
无名无位堪休去,犹拟朝衣换钓蓑。wú míng wú wèi kān xiū qù,yóu nǐ cháo yī huàn diào suō。

午寝梦江外兄弟

韩偓

长夏居闲门不开,绕门青草绝尘埃。zhǎng xià jū xián mén bù kāi,rào mén qīng cǎo jué chén āi。
空庭日午独眠觉,旅梦天涯相见回。kōng tíng rì wǔ dú mián jué,lǚ mèng tiān yá xiāng jiàn huí。
鬓向此时应有雪,心从别处即成灰。bìn xiàng cǐ shí yīng yǒu xuě,xīn cóng bié chù jí chéng huī。
如何水陆三千里,几月书邮始一来。rú hé shuǐ lù sān qiān lǐ,jǐ yuè shū yóu shǐ yī lái。

曲江夜思

韩偓

鼓声将绝月斜痕,园外闲坊半掩门。gǔ shēng jiāng jué yuè xié hén,yuán wài xián fāng bàn yǎn mén。
池里红莲凝白露,苑中青草伴黄昏。chí lǐ hóng lián níng bái lù,yuàn zhōng qīng cǎo bàn huáng hūn。
林塘阒寂偏宜夜,烟火稀疏便似村。lín táng qù jì piān yí yè,yān huǒ xī shū biàn shì cūn。
大抵世间幽独景,最关诗思与离魂。dà dǐ shì jiān yōu dú jǐng,zuì guān shī sī yǔ lí hún。

过汉口

韩偓

浊世清名一概休,古今翻覆剩堪愁。zhuó shì qīng míng yī gài xiū,gǔ jīn fān fù shèng kān chóu。
年年春浪来巫峡,日日残阳过沔州。nián nián chūn làng lái wū xiá,rì rì cán yáng guò miǎn zhōu。
居杂商徒偏富庶,地多词客自风流。jū zá shāng tú piān fù shù,dì duō cí kè zì fēng liú。
联翩半世腾腾过,不在渔船即酒楼。lián piān bàn shì téng téng guò,bù zài yú chuán jí jiǔ lóu。

惜春

韩偓

愿言未偶非高卧,多病无憀选胜游。yuàn yán wèi ǒu fēi gāo wò,duō bìng wú liáo xuǎn shèng yóu。
一夜雨声三月尽,万般人事五更头。yī yè yǔ shēng sān yuè jǐn,wàn bān rén shì wǔ gèng tóu。
年逾弱冠即为老,节过清明却似秋。nián yú ruò guān jí wèi lǎo,jié guò qīng míng què shì qiū。
应是西园花已落,满溪红片向东流。yīng shì xī yuán huā yǐ luò,mǎn xī hóng piàn xiàng dōng liú。

及第过堂日作

韩偓

早随真侣集蓬瀛,阊阖门开尚见星。zǎo suí zhēn lǚ jí péng yíng,chāng hé mén kāi shàng jiàn xīng。
龙尾楼台迎晓日,鳌头宫殿入青冥。lóng wěi lóu tái yíng xiǎo rì,áo tóu gōng diàn rù qīng míng。
暗惊凡骨升仙籍,忽讶麻衣谒相庭。àn jīng fán gǔ shēng xiān jí,hū yà má yī yè xiāng tíng。
百辟敛容开路看,片时辉赫胜图形。bǎi pì liǎn róng kāi lù kàn,piàn shí huī hè shèng tú xíng。