古诗词

地炉

韩偓

两星残火地炉畔,梦断背灯重拥衾。liǎng xīng cán huǒ dì lú pàn,mèng duàn bèi dēng zhòng yōng qīn。
侧听空堂闻静响,似敲疏磬袅清音。cè tīng kōng táng wén jìng xiǎng,shì qiāo shū qìng niǎo qīng yīn。
风灯有影随笼转,腊雪无声逐夜深。fēng dēng yǒu yǐng suí lóng zhuǎn,là xuě wú shēng zhú yè shēn。
禅客钓翁徒自好,那知此际湛然心。chán kè diào wēng tú zì hǎo,nà zhī cǐ jì zhàn rán xīn。
韩偓

韩偓

韩偓(公元842年~公元923年)。中国唐代诗人。乳名冬郎,字致光,号致尧,晚年又号玉山樵人。陕西万年县(今樊川)人。自幼聪明好学,10岁时,曾即席赋诗送其姨夫李商隐,令满座皆惊,李商隐称赞其诗是“雏凤清于老凤声”。龙纪元年(889年),韩偓中进士,初在河中镇节度使幕府任职,后入朝历任左拾遗、左谏议大夫、度支副使、翰林学士。 韩偓的作品>>

猜您喜欢

曛黑

韩偓

古木侵天日已沈,露华凉冷润衣襟。gǔ mù qīn tiān rì yǐ shěn,lù huá liáng lěng rùn yī jīn。
江城曛黑人行绝,唯有啼鸟伴夜砧。jiāng chéng xūn hēi rén xíng jué,wéi yǒu tí niǎo bàn yè zhēn。

早起五言三韵

韩偓

万树绿杨垂,千般黄鸟语。wàn shù lǜ yáng chuí,qiān bān huáng niǎo yǔ。
庭花风雨馀,岑寂如村坞。tíng huā fēng yǔ yú,cén jì rú cūn wù。
依依官渡头,晴阳照行旅。yī yī guān dù tóu,qíng yáng zhào xíng lǚ。

三月二十七日自抚州往南城县舟行见拂水蔷薇因有是作

韩偓

江中春雨波浪肥,石上野花枝叶瘦。jiāng zhōng chūn yǔ bō làng féi,shí shàng yě huā zhī yè shòu。
枝低波高如有情,浪去枝留如力斗。zhī dī bō gāo rú yǒu qíng,làng qù zhī liú rú lì dòu。
绿刺红房战袅时,吴娃越艳醺酣后。lǜ cì hóng fáng zhàn niǎo shí,wú wá yuè yàn xūn hān hòu。
且将浊酒伴清吟,酒逸吟狂轻宇宙。qiě jiāng zhuó jiǔ bàn qīng yín,jiǔ yì yín kuáng qīng yǔ zhòu。

己巳年正月十二日自沙县抵邵武军将谋抚信之行到才一夕为闽相急脚相召却请赴沙县郊外泊船偶成一篇

韩偓

访戴船回郊外泊,故乡何处望天涯。fǎng dài chuán huí jiāo wài pō,gù xiāng hé chù wàng tiān yá。
半明半暗山村日,自落自开江庙花。bàn míng bàn àn shān cūn rì,zì luò zì kāi jiāng miào huā。
数盏绿醅桑落酒,一瓯香沫火前茶。shù zhǎn lǜ pēi sāng luò jiǔ,yī ōu xiāng mò huǒ qián chá。

南浦

韩偓

月若半环云若吐,高楼帘卷当南浦。yuè ruò bàn huán yún ruò tǔ,gāo lóu lián juǎn dāng nán pǔ。
应是石城艇子来,两桨咿哑过花坞。yīng shì shí chéng tǐng zi lái,liǎng jiǎng yī yǎ guò huā wù。
正值连宵酒未醒,不宜此际兼微雨。zhèng zhí lián xiāo jiǔ wèi xǐng,bù yí cǐ jì jiān wēi yǔ。
直教笔底有文星,亦应难状分明苦。zhí jiào bǐ dǐ yǒu wén xīng,yì yīng nán zhuàng fēn míng kǔ。

太平谷中玩水上花

韩偓

山头水从云外落,水面花自山中来。shān tóu shuǐ cóng yún wài luò,shuǐ miàn huā zì shān zhōng lái。
一溪红点我独惜,几树蜜房谁见开。yī xī hóng diǎn wǒ dú xī,jǐ shù mì fáng shuí jiàn kāi。
应有妖魂随暮雨,岂无香迹在苍苔。yīng yǒu yāo hún suí mù yǔ,qǐ wú xiāng jì zài cāng tái。
凝眸不觉斜阳尽,忘逐樵人蹑石回。níng móu bù jué xié yáng jǐn,wàng zhú qiáo rén niè shí huí。

韩偓

坐来簌簌山风急,山雨随风暗原隰。zuò lái sù sù shān fēng jí,shān yǔ suí fēng àn yuán xí。
树带繁声出竹闻,溪将大点穿篱入。shù dài fán shēng chū zhú wén,xī jiāng dà diǎn chuān lí rù。
饷妇寥翘布领寒,牧童拥肿蓑衣湿。xiǎng fù liáo qiào bù lǐng hán,mù tóng yōng zhǒng suō yī shī。
此时高味共谁论,拥鼻吟诗空伫立。cǐ shí gāo wèi gòng shuí lùn,yōng bí yín shī kōng zhù lì。

幽独

韩偓

幽独起侵晨,山莺啼更早。yōu dú qǐ qīn chén,shān yīng tí gèng zǎo。
门巷掩萧条,落花满芳草。mén xiàng yǎn xiāo tiáo,luò huā mǎn fāng cǎo。
烟和魂共远,春与人同老。yān hé hún gòng yuǎn,chūn yǔ rén tóng lǎo。
默默又依依,凄然此怀抱。mò mò yòu yī yī,qī rán cǐ huái bào。

江行

韩偓

浪蹙青山江北岸,云含黑雨日西边。làng cù qīng shān jiāng běi àn,yún hán hēi yǔ rì xī biān。
舟人偶语忧风色,行客无聊罢昼眠。zhōu rén ǒu yǔ yōu fēng sè,xíng kè wú liáo bà zhòu mián。
争似槐花九衢里,马蹄安稳慢垂鞭。zhēng shì huái huā jiǔ qú lǐ,mǎ tí ān wěn màn chuí biān。

三月

韩偓

辛夷才谢小桃发,蹋青过后寒食前。xīn yí cái xiè xiǎo táo fā,tà qīng guò hòu hán shí qián。
四时最好是三月,一去不回唯少年。sì shí zuì hǎo shì sān yuè,yī qù bù huí wéi shǎo nián。
吴国地遥江接海,汉陵魂断草连天。wú guó dì yáo jiāng jiē hǎi,hàn líng hún duàn cǎo lián tiān。
新愁旧恨真无奈,须就邻家瓮底眠。xīn chóu jiù hèn zhēn wú nài,xū jiù lín jiā wèng dǐ mián。

秋村

韩偓

稻垄蓼红沟水清,荻园叶白秋日明。dào lǒng liǎo hóng gōu shuǐ qīng,dí yuán yè bái qiū rì míng。
空坡路细见骑过,远田人静闻水行。kōng pō lù xì jiàn qí guò,yuǎn tián rén jìng wén shuǐ xíng。
柴门狼藉牛羊气,竹坞幽深鸡犬声。chái mén láng jí niú yáng qì,zhú wù yōu shēn jī quǎn shēng。
绝粒看经香一炷,心知无事即长生。jué lì kàn jīng xiāng yī zhù,xīn zhī wú shì jí zhǎng shēng。

伤春

韩偓

三月光景不忍看,五陵春色何摧残。sān yuè guāng jǐng bù rěn kàn,wǔ líng chūn sè hé cuī cán。
穷途得志反惆怅,饮席话旧多阑珊。qióng tú dé zhì fǎn chóu chàng,yǐn xí huà jiù duō lán shān。
中酒向阳成美睡,惜花冲雨觉伤寒。zhōng jiǔ xiàng yáng chéng měi shuì,xī huā chōng yǔ jué shāng hán。
野棠飞尽蒲根暖,寂寞南溪倚钓竿。yě táng fēi jǐn pú gēn nuǎn,jì mò nán xī yǐ diào gān。

夏课成感怀

韩偓

别离终日心忉忉,五湖烟波归梦劳。bié lí zhōng rì xīn dāo dāo,wǔ hú yān bō guī mèng láo。
凄凉身事夏课毕,濩落生涯秋风高。qī liáng shēn shì xià kè bì,huò luò shēng yá qiū fēng gāo。
居世无媒多困踬,昔贤因此亦号咷。jū shì wú méi duō kùn zhì,xī xián yīn cǐ yì hào táo。
谁怜愁苦多衰改,未到潘年有二毛。shuí lián chóu kǔ duō shuāi gǎi,wèi dào pān nián yǒu èr máo。

再止庙居

韩偓

去值秋风来值春,前时今日共销魂。qù zhí qiū fēng lái zhí chūn,qián shí jīn rì gòng xiāo hún。
颓垣古柏疑山关,高柳鸣鸦似水村。tuí yuán gǔ bǎi yí shān guān,gāo liǔ míng yā shì shuǐ cūn。
菜甲未齐初出叶,树阴方合掩重门。cài jiǎ wèi qí chū chū yè,shù yīn fāng hé yǎn zhòng mén。
幽深冻馁皆推分,静者还应为讨论。yōu shēn dòng něi jiē tuī fēn,jìng zhě hái yīng wèi tǎo lùn。

闲步

韩偓

庄南纵步游荒野,独鸟寒烟轻惹惹。zhuāng nán zòng bù yóu huāng yě,dú niǎo hán yān qīng rě rě。
傍山疏雨湿秋花,僻路浅泉浮败果。bàng shān shū yǔ shī qiū huā,pì lù qiǎn quán fú bài guǒ。
樵人相见指惊麇,牧童四散收嘶马。qiáo rén xiāng jiàn zhǐ jīng jūn,mù tóng sì sàn shōu sī mǎ。
一壶倾尽未能归,黄昏更望诸峰火。yī hú qīng jǐn wèi néng guī,huáng hūn gèng wàng zhū fēng huǒ。