古诗词

意绪

韩偓

绝代佳人何寂寞,梨花未发梅花落。jué dài jiā rén hé jì mò,lí huā wèi fā méi huā luò。
东风吹雨入西园,银线千条度虚阁。dōng fēng chuī yǔ rù xī yuán,yín xiàn qiān tiáo dù xū gé。
脸粉难匀蜀酒浓,口脂易印吴绫薄。liǎn fěn nán yún shǔ jiǔ nóng,kǒu zhī yì yìn wú líng báo。
娇饶意态不胜羞,愿倚郎肩永相著。jiāo ráo yì tài bù shèng xiū,yuàn yǐ láng jiān yǒng xiāng zhù。
韩偓

韩偓

韩偓(公元842年~公元923年)。中国唐代诗人。乳名冬郎,字致光,号致尧,晚年又号玉山樵人。陕西万年县(今樊川)人。自幼聪明好学,10岁时,曾即席赋诗送其姨夫李商隐,令满座皆惊,李商隐称赞其诗是“雏凤清于老凤声”。龙纪元年(889年),韩偓中进士,初在河中镇节度使幕府任职,后入朝历任左拾遗、左谏议大夫、度支副使、翰林学士。 韩偓的作品>>

猜您喜欢

醉著

韩偓

万里清江万里天,一村桑柘一村烟。wàn lǐ qīng jiāng wàn lǐ tiān,yī cūn sāng zhè yī cūn yān。
渔翁醉著无人唤,过午醒来雪满船。yú wēng zuì zhù wú rén huàn,guò wǔ xǐng lái xuě mǎn chuán。

家书后批二十八字

韩偓

四序风光总是愁,鬓毛衰飒涕横流。sì xù fēng guāng zǒng shì chóu,bìn máo shuāi sà tì héng liú。
此书未到心先到,想在孤城海岸头。cǐ shū wèi dào xīn xiān dào,xiǎng zài gū chéng hǎi àn tóu。

净兴寺杜鹃一枝繁艳无比

韩偓

一园红艳醉坡陀,自地连梢簇茜罗。yī yuán hóng yàn zuì pō tuó,zì dì lián shāo cù qiàn luó。
蜀魄未归长滴血,只应偏滴此丛多。shǔ pò wèi guī zhǎng dī xuè,zhǐ yīng piān dī cǐ cóng duō。

翠碧鸟

韩偓

天长水远网罗稀,保得重重翠碧衣。tiān zhǎng shuǐ yuǎn wǎng luó xī,bǎo dé zhòng zhòng cuì bì yī。
挟弹小儿多害物,劝君莫近市朝飞。xié dàn xiǎo ér duō hài wù,quàn jūn mò jìn shì cháo fēi。

赠孙仁本尊师

韩偓

齿如冰雪发如黳,几百年来醉似泥。chǐ rú bīng xuě fā rú yī,jǐ bǎi nián lái zuì shì ní。
不共世人争得失,卧床前有上天梯。bù gòng shì rén zhēng dé shī,wò chuáng qián yǒu shàng tiān tī。

寄邻庄道侣

韩偓

闻说经旬不启关,药窗谁伴醉开颜。wén shuō jīng xún bù qǐ guān,yào chuāng shuí bàn zuì kāi yán。
夜来雪压村前竹,剩见溪南几尺山。yè lái xuě yā cūn qián zhú,shèng jiàn xī nán jǐ chǐ shān。

初赴期集

韩偓

轻寒著背雨凄凄,九陌无尘未有泥。qīng hán zhù bèi yǔ qī qī,jiǔ mò wú chén wèi yǒu ní。
还是平时旧滋味,慢垂鞭袖过街西。hái shì píng shí jiù zī wèi,màn chuí biān xiù guò jiē xī。

偶题

韩偓

俟时轻进固相妨,实行丹心仗彼苍。qí shí qīng jìn gù xiāng fáng,shí xíng dān xīn zhàng bǐ cāng。
萧艾转肥兰蕙瘦,可能天亦妒馨香。xiāo ài zhuǎn féi lán huì shòu,kě néng tiān yì dù xīn xiāng。

秋雨内宴

韩偓

一带清风入画堂,撼真珠箔碎玎珰。yī dài qīng fēng rù huà táng,hàn zhēn zhū bó suì dīng dāng。
更看槛外霏霏雨,似劝须教醉玉觞。gèng kàn kǎn wài fēi fēi yǔ,shì quàn xū jiào zuì yù shāng。

晚岸

韩偓

揭起青?上岸头,野花和雨冷修修。jiē qǐ qīng péng shàng àn tóu,yě huā hé yǔ lěng xiū xiū。
春江一夜无波浪,校得行人分外愁。chūn jiāng yī yè wú bō làng,xiào dé xíng rén fēn wài chóu。

仙山

韩偓

一炷心香洞府开,偃松皱涩半莓苔。yī zhù xīn xiāng dòng fǔ kāi,yǎn sōng zhòu sè bàn méi tái。
水清无底山如削,始有仙人骑鹤来。shuǐ qīng wú dǐ shān rú xuē,shǐ yǒu xiān rén qí hè lái。

过茂陵

韩偓

不悲霜露但伤春,孝理何因感兆民。bù bēi shuāng lù dàn shāng chūn,xiào lǐ hé yīn gǎn zhào mín。
景帝龙髯消息断,异香空见李夫人。jǐng dì lóng rán xiāo xī duàn,yì xiāng kōng jiàn lǐ fū rén。

曲江秋日

韩偓

斜烟缕缕鹭鸶栖,藕叶枯香折野泥。xié yān lǚ lǚ lù sī qī,ǒu yè kū xiāng zhé yě ní。
有个高僧入图画,把经吟立水塘西。yǒu gè gāo sēng rù tú huà,bǎ jīng yín lì shuǐ táng xī。

流年

韩偓

三月伤心仍晦日,一春多病更阴天。sān yuè shāng xīn réng huì rì,yī chūn duō bìng gèng yīn tiān。
雄豪亦有流年恨,况是离魂易黯然。xióng háo yì yǒu liú nián hèn,kuàng shì lí hún yì àn rán。

商山道中

韩偓

云横峭壁水平铺,渡口人家日欲晡。yún héng qiào bì shuǐ píng pù,dù kǒu rén jiā rì yù bū。
却忆往年看粉本,始知名画有工夫。què yì wǎng nián kàn fěn běn,shǐ zhī míng huà yǒu gōng fū。