古诗词

赠吴颠尊师

韩偓

饮酒经何代,休粮度此生。yǐn jiǔ jīng hé dài,xiū liáng dù cǐ shēng。
迹应常自浼,颠亦强为名。jì yīng cháng zì měi,diān yì qiáng wèi míng。
道若千钓重,身如一羽轻。dào ruò qiān diào zhòng,shēn rú yī yǔ qīng。
毫厘分象纬,袒跣揖公卿。háo lí fēn xiàng wěi,tǎn xiǎn yī gōng qīng。
狗窦号光逸,渔阳裸祢衡。gǒu dòu hào guāng yì,yú yáng luǒ mí héng。
笑雷冬蛰震,岩电夜珠明。xiào léi dōng zhé zhèn,yán diàn yè zhū míng。
月魄侵簪冷,江光逼屐清。yuè pò qīn zān lěng,jiāng guāng bī jī qīng。
半酣思救世,一手拟扶倾。bàn hān sī jiù shì,yī shǒu nǐ fú qīng。
击地嗟衰俗,看天贮不平。jī dì jiē shuāi sú,kàn tiān zhù bù píng。
自缘怀气义,可是计烹亨。zì yuán huái qì yì,kě shì jì pēng hēng。
议论通三教,年颜称五更。yì lùn tōng sān jiào,nián yán chēng wǔ gèng。
老狂人不厌,密行鬼应惊。lǎo kuáng rén bù yàn,mì xíng guǐ yīng jīng。
未识心相许,开襟语便诚。wèi shí xīn xiāng xǔ,kāi jīn yǔ biàn chéng。
伊余常仗义,愿拜十年兄。yī yú cháng zhàng yì,yuàn bài shí nián xiōng。
韩偓

韩偓

韩偓(公元842年~公元923年)。中国唐代诗人。乳名冬郎,字致光,号致尧,晚年又号玉山樵人。陕西万年县(今樊川)人。自幼聪明好学,10岁时,曾即席赋诗送其姨夫李商隐,令满座皆惊,李商隐称赞其诗是“雏凤清于老凤声”。龙纪元年(889年),韩偓中进士,初在河中镇节度使幕府任职,后入朝历任左拾遗、左谏议大夫、度支副使、翰林学士。 韩偓的作品>>

猜您喜欢

绕廊

韩偓

浓烟隔帘香漏泄,斜灯映竹光参差。nóng yān gé lián xiāng lòu xiè,xié dēng yìng zhú guāng cān chà。
绕廊倚柱堪惆怅,细雨轻寒花落时。rào láng yǐ zhù kān chóu chàng,xì yǔ qīng hán huā luò shí。

闻雨

韩偓

香侵蔽膝夜寒轻,闻雨伤春梦不成。xiāng qīn bì xī yè hán qīng,wén yǔ shāng chūn mèng bù chéng。
罗帐四垂红烛背,玉钗敲著枕函声。luó zhàng sì chuí hóng zhú bèi,yù chāi qiāo zhù zhěn hán shēng。

联缀体

韩偓

院宇秋明日日长,社前一雁到辽阳。yuàn yǔ qiū míng rì rì zhǎng,shè qián yī yàn dào liáo yáng。
陇头针线年年事,不喜寒砧捣断肠。lǒng tóu zhēn xiàn nián nián shì,bù xǐ hán zhēn dǎo duàn cháng。

寒食夜

韩偓

清江碧草两悠悠,各自风流一种愁。qīng jiāng bì cǎo liǎng yōu yōu,gè zì fēng liú yī zhǒng chóu。
正是落花寒食夜,夜深无伴倚南楼。zhèng shì luò huā hán shí yè,yè shēn wú bàn yǐ nán lóu。

哭花

韩偓

曾愁香结破颜迟,今见妖红委地时。céng chóu xiāng jié pò yán chí,jīn jiàn yāo hóng wěi dì shí。
若是有情争不哭,夜来风雨葬西施。ruò shì yǒu qíng zhēng bù kū,yè lái fēng yǔ zàng xī shī。

重游曲江

韩偓

鞭梢乱拂暗伤情,踪迹难寻露草青。biān shāo luàn fú àn shāng qíng,zōng jì nán xún lù cǎo qīng。
犹是玉轮曾辗处,一泓秋水涨浮萍。yóu shì yù lún céng niǎn chù,yī hóng qiū shuǐ zhǎng fú píng。

遥见

韩偓

悲歌泪湿澹胭脂,闲立风吹金缕衣。bēi gē lèi shī dàn yān zhī,xián lì fēng chuī jīn lǚ yī。
白玉堂东遥见后,令人斗薄画杨妃。bái yù táng dōng yáo jiàn hòu,lìng rén dòu báo huà yáng fēi。

新秋

韩偓

一夜清风动扇愁,背时容色入新秋。yī yè qīng fēng dòng shàn chóu,bèi shí róng sè rù xīn qiū。
桃花脸里汪汪泪,忍到更深枕上流。táo huā liǎn lǐ wāng wāng lèi,rěn dào gèng shēn zhěn shàng liú。

宫词

韩偓

绣裙斜立正销魂,侍女移灯掩殿门。xiù qún xié lì zhèng xiāo hún,shì nǚ yí dēng yǎn diàn mén。
燕子不来花着雨,春风应自怨黄昏。yàn zi bù lái huā zhe yǔ,chūn fēng yīng zì yuàn huáng hūn。

蹋青

韩偓

蹋青会散欲归时,金车久立频催上。tà qīng huì sàn yù guī shí,jīn chē jiǔ lì pín cuī shàng。
收裙整髻故迟迟,两点深心各惆怅。shōu qún zhěng jì gù chí chí,liǎng diǎn shēn xīn gè chóu chàng。

夜深

韩偓

恻恻轻寒剪剪风,小梅飘雪杏花红。cè cè qīng hán jiǎn jiǎn fēng,xiǎo méi piāo xuě xìng huā hóng。
夜深斜搭秋千索,楼阁朦胧烟雨中。yè shēn xié dā qiū qiān suǒ,lóu gé méng lóng yān yǔ zhōng。

夏日

韩偓

庭树新阴叶未成,玉阶人静一蝉声。tíng shù xīn yīn yè wèi chéng,yù jiē rén jìng yī chán shēng。
相风不动乌龙睡,时有娇莺自唤名。xiāng fēng bù dòng wū lóng shuì,shí yǒu jiāo yīng zì huàn míng。

新上头

韩偓

学梳松鬓试新裙,消息佳期在此春。xué shū sōng bìn shì xīn qún,xiāo xī jiā qī zài cǐ chūn。
为要好多心转惑,遍将宜称问傍人。wèi yào hǎo duō xīn zhuǎn huò,biàn jiāng yí chēng wèn bàng rén。

中庭

韩偓

夜短睡迟慵早起,日高方始出纱窗。yè duǎn shuì chí yōng zǎo qǐ,rì gāo fāng shǐ chū shā chuāng。
中庭自摘青梅子,先向钗头戴一双。zhōng tíng zì zhāi qīng méi zi,xiān xiàng chāi tóu dài yī shuāng。

松髻

韩偓

髻根松慢玉钗垂,指点花枝又过时。jì gēn sōng màn yù chāi chuí,zhǐ diǎn huā zhī yòu guò shí。
坐久暗生惆怅事,背人匀却泪胭脂。zuò jiǔ àn shēng chóu chàng shì,bèi rén yún què lèi yān zhī。