古诗词

无题

韩偓

小槛移灯灺,空房锁隙尘。xiǎo kǎn yí dēng xiè,kōng fáng suǒ xì chén。
额波风尽日,帘影月侵晨。é bō fēng jǐn rì,lián yǐng yuè qīn chén。
香辣更衣后,钗梁拢鬓新。xiāng là gèng yī hòu,chāi liáng lǒng bìn xīn。
吉音闻诡计,醉语近天真。jí yīn wén guǐ jì,zuì yǔ jìn tiān zhēn。
妆好方长叹,欢馀却浅颦。zhuāng hǎo fāng zhǎng tàn,huān yú què qiǎn pín。
绣屏金作屋,丝幰玉为轮。xiù píng jīn zuò wū,sī xiǎn yù wèi lún。
致意通绵竹,精诚托锦鳞。zhì yì tōng mián zhú,jīng chéng tuō jǐn lín。
歌凝眉际恨,酒发脸边春。gē níng méi jì hèn,jiǔ fā liǎn biān chūn。
溪纻殊倾越,楼箫岂羡秦。xī zhù shū qīng yuè,lóu xiāo qǐ xiàn qín。
柳虚禳沴气,梅实引芳津。liǔ xū ráng lì qì,méi shí yǐn fāng jīn。
乐府降清唱,宫厨减食珍。lè fǔ jiàng qīng chàng,gōng chú jiǎn shí zhēn。
防闲襟并敛,忍妒泪休匀。fáng xián jīn bìng liǎn,rěn dù lèi xiū yún。
宿饮愁萦梦,春寒瘦著人。sù yǐn chóu yíng mèng,chūn hán shòu zhù rén。
手持双豆蔻,的的为东邻。shǒu chí shuāng dòu kòu,de de wèi dōng lín。
韩偓

韩偓

韩偓(公元842年~公元923年)。中国唐代诗人。乳名冬郎,字致光,号致尧,晚年又号玉山樵人。陕西万年县(今樊川)人。自幼聪明好学,10岁时,曾即席赋诗送其姨夫李商隐,令满座皆惊,李商隐称赞其诗是“雏凤清于老凤声”。龙纪元年(889年),韩偓中进士,初在河中镇节度使幕府任职,后入朝历任左拾遗、左谏议大夫、度支副使、翰林学士。 韩偓的作品>>

猜您喜欢

商山道中

韩偓

云横峭壁水平铺,渡口人家日欲晡。yún héng qiào bì shuǐ píng pù,dù kǒu rén jiā rì yù bū。
却忆往年看粉本,始知名画有工夫。què yì wǎng nián kàn fěn běn,shǐ zhī míng huà yǒu gōng fū。

招隐

韩偓

立意忘机机已生,可能朝市污高情。lì yì wàng jī jī yǐ shēng,kě néng cháo shì wū gāo qíng。
时人未会严陵志,不钓鲈鱼只钓名。shí rén wèi huì yán líng zhì,bù diào lú yú zhǐ diào míng。

雨村

韩偓

雁行斜拂雨村楼,帘下三重幕一钩。yàn xíng xié fú yǔ cūn lóu,lián xià sān zhòng mù yī gōu。
倚柱不知身半湿,黄昏独自未回头。yǐ zhù bù zhī shēn bàn shī,huáng hūn dú zì wèi huí tóu。

使风

韩偓

茶烟睡觉心无事,一卷黄庭在手中。chá yān shuì jué xīn wú shì,yī juǎn huáng tíng zài shǒu zhōng。
敧枕卷帘江万里,舟人不语满帆风。jī zhěn juǎn lián jiāng wàn lǐ,zhōu rén bù yǔ mǎn fān fēng。

阻风

韩偓

平生情趣羡渔师,此日烟江惬所思。píng shēng qíng qù xiàn yú shī,cǐ rì yān jiāng qiè suǒ sī。
肥鳜香粳小艛艓,断肠滋味阻风时。féi guì xiāng jīng xiǎo lóu dié,duàn cháng zī wèi zǔ fēng shí。

并州

韩偓

戍旗青草接榆关,雨里并州四月寒。shù qí qīng cǎo jiē yú guān,yǔ lǐ bìng zhōu sì yuè hán。
谁会凭阑潜忍泪,不胜天际似江干。shuí huì píng lán qián rěn lèi,bù shèng tiān jì shì jiāng gàn。

夏夜

韩偓

猛风飘电黑云生,霎霎高林簇雨声。měng fēng piāo diàn hēi yún shēng,shà shà gāo lín cù yǔ shēng。
夜久雨休风又定,断云流月却斜明。yè jiǔ yǔ xiū fēng yòu dìng,duàn yún liú yuè què xié míng。

阑干

韩偓

扫花虽恨夜来雨,把酒却怜晴后寒。sǎo huā suī hèn yè lái yǔ,bǎ jiǔ què lián qíng hòu hán。
吴质谩言愁得病,当时犹不凭阑干。wú zhì mán yán chóu dé bìng,dāng shí yóu bù píng lán gàn。

以庭前海棠梨花一枝寄李十九员外

韩偓

二月春风澹荡时,旅人虚对海棠梨。èr yuè chūn fēng dàn dàng shí,lǚ rén xū duì hǎi táng lí。
不如寄与星郎去,想得朝回正画眉。bù rú jì yǔ xīng láng qù,xiǎng dé cháo huí zhèng huà méi。

驿楼

韩偓

流云溶溶水悠悠,故乡千里空回头。liú yún róng róng shuǐ yōu yōu,gù xiāng qiān lǐ kōng huí tóu。
三更犹凭阑干月,泪满关山孤驿楼。sān gèng yóu píng lán gàn yuè,lèi mǎn guān shān gū yì lóu。

频访卢秀才

韩偓

药诀棋经思致论,柳腰莲脸本忘情。yào jué qí jīng sī zhì lùn,liǔ yāo lián liǎn běn wàng qíng。
频频强入风流坐,酒肆应疑阮步兵。pín pín qiáng rù fēng liú zuò,jiǔ sì yīng yí ruǎn bù bīng。

赠友人

韩偓

莫嫌谈笑与经过,却恐闲多病亦多。mò xián tán xiào yǔ jīng guò,què kǒng xián duō bìng yì duō。
若遣心中无一事,不知争奈日长何。ruò qiǎn xīn zhōng wú yī shì,bù zhī zhēng nài rì zhǎng hé。

半睡

韩偓

眉山暗澹向残灯,一半云鬟坠枕棱。méi shān àn dàn xiàng cán dēng,yī bàn yún huán zhuì zhěn léng。
四体著人娇欲泣,自家揉损砑缭绫。sì tǐ zhù rén jiāo yù qì,zì jiā róu sǔn yà liáo líng。

寄禅师

韩偓

从无入有云峰聚,已有还无电火销。cóng wú rù yǒu yún fēng jù,yǐ yǒu hái wú diàn huǒ xiāo。
销聚本来皆是幻,世间闲口漫嚣嚣。xiāo jù běn lái jiē shì huàn,shì jiān xián kǒu màn xiāo xiāo。

咏灯

韩偓

高在酒楼明锦幕,远随渔艇泊烟江。gāo zài jiǔ lóu míng jǐn mù,yuǎn suí yú tǐng pō yān jiāng。
古来幽怨皆销骨,休向长门背雨窗。gǔ lái yōu yuàn jiē xiāo gǔ,xiū xiàng zhǎng mén bèi yǔ chuāng。