古诗词

昭君

李咸用

古帝修文德,蛮夷莫敢侵。gǔ dì xiū wén dé,mán yí mò gǎn qīn。
不知桃李貌,能转虎狼心。bù zhī táo lǐ mào,néng zhuǎn hǔ láng xīn。
日暮边风急,程遥碛雪深。rì mù biān fēng jí,chéng yáo qì xuě shēn。
千秋青冢骨,留怨在胡琴。qiān qiū qīng zhǒng gǔ,liú yuàn zài hú qín。

李咸用

李咸用,唐,生卒年不详。族望陇西(今甘肃临洮)。习儒业,久不第,曾应辟为推官。因唐末乱离,仕途不达,遂寓居庐山等地。生平事迹散见宋杨万里《唐李推官披沙集序》、《直斋书录解题》卷一九、《唐才子传》卷一〇《殷文圭》附。咸用工诗,尤擅乐府、律诗。所作多忧乱失意之词。为善写“征人凄苦之情”,有“国风之遗音,江左之异曲”(《唐李推官披沙集序》)。辛文房则诋为“气格卑下”(《唐才子传》)。与修睦、来鹏等有交谊,时有唱酬。作诗颇多,《直斋书录解题》卷一九著录《披沙集》6卷。《全唐诗》存诗3卷。 李咸用的作品>>

猜您喜欢

春晴

李咸用

檐滴春膏绝,凭栏晚吹生。yán dī chūn gāo jué,píng lán wǎn chuī shēng。
良朋在何处,高树忽流莺。liáng péng zài hé chù,gāo shù hū liú yīng。
游寺期应定,寻芳步已轻。yóu sì qī yīng dìng,xún fāng bù yǐ qīng。
新诗吟未稳,迟日又西倾。xīn shī yín wèi wěn,chí rì yòu xī qīng。

冬夜与修睦上人宿远公亭寄南岳玄泰禅师

李咸用

丈室掩孤灯,更深霰雹增。zhàng shì yǎn gū dēng,gèng shēn xiàn báo zēng。
相看云梦客,共忆祝融僧。xiāng kàn yún mèng kè,gòng yì zhù róng sēng。
语合茶忘味,吟欹卷有棱。yǔ hé chá wàng wèi,yín yī juǎn yǒu léng。
楚南山水秀,行止岂无凭。chǔ nán shān shuǐ xiù,xíng zhǐ qǐ wú píng。

落花

李咸用

拾得移时看,重思造化功。shí dé yí shí kàn,zhòng sī zào huà gōng。
如何飘丽景,不似遇春风。rú hé piāo lì jǐng,bù shì yù chūn fēng。
满地馀香在,繁枝一夜空。mǎn dì yú xiāng zài,fán zhī yī yè kōng。
只应公子见,先忆坠楼红。zhǐ yīng gōng zi jiàn,xiān yì zhuì lóu hóng。

寄嵩阳隐者

李咸用

昔年江上别,初入乱离中。xī nián jiāng shàng bié,chū rù luàn lí zhōng。
我住匡山北,君之少室东。wǒ zhù kuāng shān běi,jūn zhī shǎo shì dōng。
信来经险道,诗半忆皇风。xìn lái jīng xiǎn dào,shī bàn yì huáng fēng。
何事犹高卧,岩边梦未通。hé shì yóu gāo wò,yán biān mèng wèi tōng。

早蝉

李咸用

门柳不连野,乍闻为早蝉。mén liǔ bù lián yě,zhà wén wèi zǎo chán。
游人无定处,入耳更应先。yóu rén wú dìng chù,rù ěr gèng yīng xiān。
暂默斜阳雨,重吟远岸烟。zàn mò xié yáng yǔ,zhòng yín yuǎn àn yān。
前年湘竹里,风激绕离筵。qián nián xiāng zhú lǐ,fēng jī rào lí yán。

酬蕴微

李咸用

白衣经乱世,相遇一开颜。bái yī jīng luàn shì,xiāng yù yī kāi yán。
得句禅思外,论交野步间。dé jù chán sī wài,lùn jiāo yě bù jiān。
举朝无旧识,入眼只青山。jǔ cháo wú jiù shí,rù yǎn zhǐ qīng shān。
几度斜阳寺,访君还独还。jǐ dù xié yáng sì,fǎng jūn hái dú hái。

萱草

李咸用

芳草比君子,诗人情有由。fāng cǎo bǐ jūn zi,shī rén qíng yǒu yóu。
只应怜雅态,未必解忘忧。zhǐ yīng lián yǎ tài,wèi bì jiě wàng yōu。
积雨莎庭小,微风藓砌幽。jī yǔ shā tíng xiǎo,wēi fēng xiǎn qì yōu。
莫言开太晚,犹胜菊花秋。mò yán kāi tài wǎn,yóu shèng jú huā qiū。

访友人不遇

李咸用

出门无至友,动即到君家。chū mén wú zhì yǒu,dòng jí dào jūn jiā。
空掩一庭竹,去看何寺花。kōng yǎn yī tíng zhú,qù kàn hé sì huā。
短童应捧杖,稚女学擎茶。duǎn tóng yīng pěng zhàng,zhì nǚ xué qíng chá。
吟罢留题处,苔阶日影斜。yín bà liú tí chù,tái jiē rì yǐng xié。

李咸用

几年风雨迹,叠在石孱颜。jǐ nián fēng yǔ jì,dié zài shí càn yán。
生处景长静,看来情尽闲。shēng chù jǐng zhǎng jìng,kàn lái qíng jǐn xián。
吟亭侵坏壁,药院掩空关。yín tíng qīn huài bì,yào yuàn yǎn kōng guān。
每忆东行径,移筇独自还。měi yì dōng xíng jìng,yí qióng dú zì hái。

红薇

李咸用

春雨有五色,洒来花旋成。chūn yǔ yǒu wǔ sè,sǎ lái huā xuán chéng。
欲留池上景,别染草中英。yù liú chí shàng jǐng,bié rǎn cǎo zhōng yīng。
画出看还欠,蓪为插未轻。huà chū kàn hái qiàn,tōng wèi chā wèi qīng。
王孙多好事,携酒寄吟倾。wáng sūn duō hǎo shì,xié jiǔ jì yín qīng。

别所知

李咸用

有路有西东,天涯自恨同。yǒu lù yǒu xī dōng,tiān yá zì hèn tóng。
却须深酌酒,况不比飘蓬。què xū shēn zhuó jiǔ,kuàng bù bǐ piāo péng。
帆冒新秋雨,鼓传微浪风。fān mào xīn qiū yǔ,gǔ chuán wēi làng fēng。
闰牵寒气早,何浦值宾鸿。rùn qiān hán qì zǎo,hé pǔ zhí bīn hóng。

和修睦上人听猿

李咸用

禅客闻犹苦,是声应是啼。chán kè wén yóu kǔ,shì shēng yīng shì tí。
自然无稳梦,何必到巴溪。zì rán wú wěn mèng,hé bì dào bā xī。
疏雨洒不歇,回风吹暂低。shū yǔ sǎ bù xiē,huí fēng chuī zàn dī。
此宵秋欲半,山在二林西。cǐ xiāo qiū yù bàn,shān zài èr lín xī。

庭竹

李咸用

嫩绿与老碧,森然庭砌中。nèn lǜ yǔ lǎo bì,sēn rán tíng qì zhōng。
坐销三伏景,吟起数竿风。zuò xiāo sān fú jǐng,yín qǐ shù gān fēng。
叶影重还密,梢声远或通。yè yǐng zhòng hái mì,shāo shēng yuǎn huò tōng。
更期春共看,桃映小花红。gèng qī chūn gòng kàn,táo yìng xiǎo huā hóng。

早行

李咸用

家国三千里,中宵算去程。jiā guó sān qiān lǐ,zhōng xiāo suàn qù chéng。
困才成蝶梦,行不待鸡鸣。kùn cái chéng dié mèng,xíng bù dài jī míng。
马首摇残月,鸦群起古城。mǎ shǒu yáo cán yuè,yā qún qǐ gǔ chéng。
发来经几堠,村寺远钟声。fā lái jīng jǐ hòu,cūn sì yuǎn zhōng shēng。

哭所知

李咸用

朝作青云士,暮为玄夜人。cháo zuò qīng yún shì,mù wèi xuán yè rén。
风灯无定度,露薤亦逡巡。fēng dēng wú dìng dù,lù xiè yì qūn xún。
乘马惊新冢,书帷摆旧尘。chéng mǎ jīng xīn zhǒng,shū wéi bǎi jiù chén。
只应从此去,何处福生民。zhǐ yīng cóng cǐ qù,hé chù fú shēng mín。
1571234567»