古诗词

惜别

李咸用

细雨妆行色,霏霏入户来。xì yǔ zhuāng xíng sè,fēi fēi rù hù lái。
须知相识喜,却是别愁媒。xū zhī xiāng shí xǐ,què shì bié chóu méi。
白刃方盈国,黄金不上台。bái rèn fāng yíng guó,huáng jīn bù shàng tái。
俱为邹鲁士,何处免尘埃。jù wèi zōu lǔ shì,hé chù miǎn chén āi。

李咸用

李咸用,唐,生卒年不详。族望陇西(今甘肃临洮)。习儒业,久不第,曾应辟为推官。因唐末乱离,仕途不达,遂寓居庐山等地。生平事迹散见宋杨万里《唐李推官披沙集序》、《直斋书录解题》卷一九、《唐才子传》卷一〇《殷文圭》附。咸用工诗,尤擅乐府、律诗。所作多忧乱失意之词。为善写“征人凄苦之情”,有“国风之遗音,江左之异曲”(《唐李推官披沙集序》)。辛文房则诋为“气格卑下”(《唐才子传》)。与修睦、来鹏等有交谊,时有唱酬。作诗颇多,《直斋书录解题》卷一九著录《披沙集》6卷。《全唐诗》存诗3卷。 李咸用的作品>>

猜您喜欢

分题雪霁望炉峰

李咸用

雪霁上庭除,炉峰势转孤。xuě jì shàng tíng chú,lú fēng shì zhuǎn gū。
略无烟作带,独有影沈湖。lüè wú yān zuò dài,dú yǒu yǐng shěn hú。
冷触归鸿急,明凝落照俱。lěng chù guī hóng jí,míng níng luò zhào jù。
□□□□□,□□□□□。,。

题陈将军别墅

李咸用

明王猎士犹疏在,岩谷安居最有才。míng wáng liè shì yóu shū zài,yán gǔ ān jū zuì yǒu cái。
高虎壮言知鬼伏,葛龙闲卧待时来。gāo hǔ zhuàng yán zhī guǐ fú,gé lóng xián wò dài shí lái。
云藏山色晴还媚,风约溪声静又回。yún cáng shān sè qíng hái mèi,fēng yuē xī shēng jìng yòu huí。
不独春光堪醉客,庭除长见好花开。bù dú chūn guāng kān zuì kè,tíng chú zhǎng jiàn hǎo huā kāi。

湘浦有怀

李咸用

鸿雁哀哀背朔方,馀霞倒影画潇湘。hóng yàn āi āi bèi shuò fāng,yú xiá dào yǐng huà xiāo xiāng。
长汀细草愁春浪,古渡寒花倚夕阳。zhǎng tīng xì cǎo chóu chūn làng,gǔ dù hán huā yǐ xī yáng。
鬼树夜分千炬火,渔舟朝巷一蓬霜。guǐ shù yè fēn qiān jù huǒ,yú zhōu cháo xiàng yī péng shuāng。
侬家本是持竿者,为爱明时入帝乡。nóng jiā běn shì chí gān zhě,wèi ài míng shí rù dì xiāng。

题陈处士山居

李咸用

莲绕闲停柳绕池,蝉吟暮色一枝枝。lián rào xián tíng liǔ rào chí,chán yín mù sè yī zhī zhī。
未逢皇泽搜遗逸,赢得青山避乱离。wèi féng huáng zé sōu yí yì,yíng dé qīng shān bì luàn lí。
花圃春风邀客醉,茅檐秋雨对僧棋。huā pǔ chūn fēng yāo kè zuì,máo yán qiū yǔ duì sēng qí。
樵童牧竖劳相问,岩穴从来出帝师。qiáo tóng mù shù láo xiāng wèn,yán xué cóng lái chū dì shī。

和蒋进士秋日

李咸用

晚雨霏微思杪秋,不堪才子尚羁游。wǎn yǔ fēi wēi sī miǎo qiū,bù kān cái zi shàng jī yóu。
尘随别骑东西急,波促年华日夜流。chén suí bié qí dōng xī jí,bō cù nián huá rì yè liú。
凉月云开光自远,古松风在韵难休。liáng yuè yún kāi guāng zì yuǎn,gǔ sōng fēng zài yùn nán xiū。
男儿但得功名立,纵是深恩亦易酬。nán ér dàn dé gōng míng lì,zòng shì shēn ēn yì yì chóu。

陈正字山居

李咸用

一叶闲飞斜照里,江南仲蔚在蓬蒿。yī yè xián fēi xié zhào lǐ,jiāng nán zhòng wèi zài péng hāo。
天衢云险驽骀蹇,月桂风和梦想劳。tiān qú yún xiǎn nú dài jiǎn,yuè guì fēng hé mèng xiǎng láo。
绕枕泉声秋雨细,对门山色古屏高。rào zhěn quán shēng qiū yǔ xì,duì mén shān sè gǔ píng gāo。
此中即是神仙地,引手何妨一钓鳌。cǐ zhōng jí shì shén xiān dì,yǐn shǒu hé fáng yī diào áo。

与刘三礼陈孝廉言志

李咸用

真宰无私造化均,年年分散月中春。zhēn zǎi wú sī zào huà jūn,nián nián fēn sàn yuè zhōng chūn。
皆期早蹑青云路,谁肯长为白社人。jiē qī zǎo niè qīng yún lù,shuí kěn zhǎng wèi bái shè rén。
宋国高风休敛翼,圣朝公道易酬身。sòng guó gāo fēng xiū liǎn yì,shèng cháo gōng dào yì chóu shēn。
大须审固穿杨箭,莫遣参差鬓雪新。dà xū shěn gù chuān yáng jiàn,mò qiǎn cān chà bìn xuě xīn。

秋日送严湘侍御归京

李咸用

蟾影圭圆湖始波,楚人相别恨偏多。chán yǐng guī yuán hú shǐ bō,chǔ rén xiāng bié hèn piān duō。
知君有路升霄汉,独我无由出薜萝。zhī jūn yǒu lù shēng xiāo hàn,dú wǒ wú yóu chū bì luó。
虽道危时难进取,到逢清世又如何。suī dào wēi shí nán jìn qǔ,dào féng qīng shì yòu rú hé。
谁听宁戚敲牛角,月落星稀一曲歌。shuí tīng níng qī qiāo niú jiǎo,yuè luò xīng xī yī qū gē。

题王处士山居

李咸用

云木沈沈夏亦寒,此中幽隐几经年。yún mù shěn shěn xià yì hán,cǐ zhōng yōu yǐn jǐ jīng nián。
无多别业供王税,大半生涯在钓船。wú duō bié yè gōng wáng shuì,dà bàn shēng yá zài diào chuán。
蜀魄叫回芳草色,鹭鸶飞破夕阳烟。shǔ pò jiào huí fāng cǎo sè,lù sī fēi pò xī yáng yān。
干戈猬起能高卧,只个逍遥是谪仙。gàn gē wèi qǐ néng gāo wò,zhǐ gè xiāo yáo shì zhé xiān。

谢所知

李咸用

狂歌狂舞慰风尘,心下多端亦懒言。kuáng gē kuáng wǔ wèi fēng chén,xīn xià duō duān yì lǎn yán。
早是乱离轻岁月,谁能愁悴过朝昏。zǎo shì luàn lí qīng suì yuè,shuí néng chóu cuì guò cháo hūn。
圣朝公道如长在,贱子谋身自有门。shèng cháo gōng dào rú zhǎng zài,jiàn zi móu shēn zì yǒu mén。
却愧此时叨厚遇,他年何以报深恩。què kuì cǐ shí dāo hòu yù,tā nián hé yǐ bào shēn ēn。

秋望

李咸用

云阴惨澹柳阴稀,游子天涯一望时。yún yīn cǎn dàn liǔ yīn xī,yóu zi tiān yá yī wàng shí。
风闪雁行疏又密,地回江势急还迟。fēng shǎn yàn xíng shū yòu mì,dì huí jiāng shì jí hái chí。
荣枯物理终难测,贵贱人生自不知。róng kū wù lǐ zhōng nán cè,guì jiàn rén shēng zì bù zhī。
未达谁能多叹息,尘埃争损得男儿。wèi dá shuí néng duō tàn xī,chén āi zhēng sǔn dé nán ér。

送谭孝廉赴举

李咸用

鼓鼙声里寻诗礼,戈戟林间入镐京。gǔ pí shēng lǐ xún shī lǐ,gē jǐ lín jiān rù gǎo jīng。
好事尽从难处得,少年无向易中轻。hǎo shì jǐn cóng nán chù dé,shǎo nián wú xiàng yì zhōng qīng。
也知贵贱皆前定,未见疏慵遂有成。yě zhī guì jiàn jiē qián dìng,wèi jiàn shū yōng suì yǒu chéng。
吾道近来稀后进,善开金口答公卿。wú dào jìn lái xī hòu jìn,shàn kāi jīn kǒu dá gōng qīng。

途中逢友人

李咸用

大道将穷阮籍哀,红尘深翳步迟回。dà dào jiāng qióng ruǎn jí āi,hóng chén shēn yì bù chí huí。
皇天有意自寒暑,白日无情空往来。huáng tiān yǒu yì zì hán shǔ,bái rì wú qíng kōng wǎng lái。
霄汉何年徵赋客,烟花随处作愁媒。xiāo hàn hé nián zhēng fù kè,yān huā suí chù zuò chóu méi。
相逢且快眼前事,莫厌狂歌酒百杯。xiāng féng qiě kuài yǎn qián shì,mò yàn kuáng gē jiǔ bǎi bēi。

和人湘中作

李咸用

湘川湘岸两荒凉,孤雁号空动旅肠。xiāng chuān xiāng àn liǎng huāng liáng,gū yàn hào kōng dòng lǚ cháng。
一棹寒波思范蠡,满尊醇酒忆陶唐。yī zhào hán bō sī fàn lí,mǎn zūn chún jiǔ yì táo táng。
年华蒲柳凋衰鬓,身迹萍蓬滞别乡。nián huá pú liǔ diāo shuāi bìn,shēn jì píng péng zhì bié xiāng。
不及东流趋广汉,臣心日夜与天长。bù jí dōng liú qū guǎng hàn,chén xīn rì yè yǔ tiān zhǎng。

赠陈望尧

李咸用

若说精通事艺长,词人争及孝廉郎。ruò shuō jīng tōng shì yì zhǎng,cí rén zhēng jí xiào lián láng。
秋萤短焰难盈案,邻烛馀光不满行。qiū yíng duǎn yàn nán yíng àn,lín zhú yú guāng bù mǎn xíng。
鹄箭亲疏虽异的,桂花高下一般香。gǔ jiàn qīn shū suī yì de,guì huā gāo xià yī bān xiāng。
明时公道还堪信,莫遣锥锋久在囊。míng shí gōng dào hái kān xìn,mò qiǎn zhuī fēng jiǔ zài náng。
1571234567»