古诗词

新秋言怀寄鲁望三十韵

皮日休

新秋入破宅,疏澹若平郊。xīn qiū rù pò zhái,shū dàn ruò píng jiāo。
户牖深如窟,诗书乱似巢。hù yǒu shēn rú kū,shī shū luàn shì cháo。
移床惊蟋蟀,拂匣动蟏蛸。yí chuáng jīng xī shuài,fú xiá dòng xiāo shāo。
静把泉华掬,闲拈乳管敲。jìng bǎ quán huá jū,xián niān rǔ guǎn qiāo。
桧身浑个矮,石面得能䫜。guì shēn hún gè ǎi,shí miàn dé néng āo。
小桂如拳叶,新松似手梢。xiǎo guì rú quán yè,xīn sōng shì shǒu shāo。
鹤鸣转清角,鹘下扑金?。hè míng zhuǎn qīng jiǎo,gǔ xià pū jīn。
合药还慵服,为文亦懒抄。hé yào hái yōng fú,wèi wén yì lǎn chāo。
烦心入夜醒,疾首带凉抓。fán xīn rù yè xǐng,jí shǒu dài liáng zhuā。
杉叶尖如镞,藤丝韧似鞘。shān yè jiān rú zú,téng sī rèn shì qiào。
偾田含紫芋,低蔓隐青匏。fèn tián hán zǐ yù,dī màn yǐn qīng páo。
老柏浑如疥,阴苔忽似胶。lǎo bǎi hún rú jiè,yīn tái hū shì jiāo。
王馀落败堑,胡孟入空庖。wáng yú luò bài qiàn,hú mèng rù kōng páo。
度日忘冠带,经时忆酒肴。dù rì wàng guān dài,jīng shí yì jiǔ yáo。
有心同木偶,无舌并金铙。yǒu xīn tóng mù ǒu,wú shé bìng jīn náo。
兴欲添玄测,狂将换易爻。xīng yù tiān xuán cè,kuáng jiāng huàn yì yáo。
达人唯落落,俗士自譊譊。dá rén wéi luò luò,sú shì zì náo náo。
底力将排难,何颜用解嘲。dǐ lì jiāng pái nán,hé yán yòng jiě cháo。
欲销毁后骨,空转坐来胞。yù xiāo huǐ hòu gǔ,kōng zhuǎn zuò lái bāo。
犹豫应难抱,狐疑不易包。yóu yù yīng nán bào,hú yí bù yì bāo。
等闲逢毒蠚,容易遇咆哮。děng xián féng dú hē,róng yì yù páo xiāo。
时事方千蝎,公途正二崤。shí shì fāng qiān xiē,gōng tú zhèng èr xiáo。
名微甘世弃,性拙任时抛。míng wēi gān shì qì,xìng zhuō rèn shí pāo。
白日须投分,青云合定交。bái rì xū tóu fēn,qīng yún hé dìng jiāo。
仕应同五柳,归莫舍三茅。shì yīng tóng wǔ liǔ,guī mò shě sān máo。
涧鹿从来去,烟萝任溷殽。jiàn lù cóng lái qù,yān luó rèn hùn xiáo。
狙公闹后戏,云母病来?。jū gōng nào hòu xì,yún mǔ bìng lái chāo。
从此居方丈,终非竞斗筲。cóng cǐ jū fāng zhàng,zhōng fēi jìng dòu shāo。
道穷应鬼遣,性拙必天教。dào qióng yīng guǐ qiǎn,xìng zhuō bì tiān jiào。
无限疏慵事,凭君解一瓟。wú xiàn shū yōng shì,píng jūn jiě yī bó。
皮日休

皮日休

皮日休,字袭美,一字逸少,生于公元834至839年间,卒于公元902年以后。曾居住在鹿门山,自号鹿门子,又号间气布衣、醉吟先生。晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称“皮陆“。今湖北天门人(《北梦琐言》),汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官(《吴越备史》)、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,或言“陷巢贼中”(《唐才子传》),任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作。《新唐书·艺文志》录有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》多部。 皮日休的作品>>

猜您喜欢

咏白莲

皮日休

腻于琼粉白于脂,京兆夫人未画眉。nì yú qióng fěn bái yú zhī,jīng zhào fū rén wèi huà méi。
静婉舞偷将动处,西施颦效半开时。jìng wǎn wǔ tōu jiāng dòng chù,xī shī pín xiào bàn kāi shí。
通宵带露妆难洗,尽日凌波步不移。tōng xiāo dài lù zhuāng nán xǐ,jǐn rì líng bō bù bù yí。
愿作水仙无别意,年年图与此花期。yuàn zuò shuǐ xiān wú bié yì,nián nián tú yǔ cǐ huā qī。

咏白莲

皮日休

细嗅深看暗断肠,从今无意爱红芳。xì xiù shēn kàn àn duàn cháng,cóng jīn wú yì ài hóng fāng。
折来只合琼为客,把种应须玉甃塘。zhé lái zhǐ hé qióng wèi kè,bǎ zhǒng yīng xū yù zhòu táng。
向日但疑酥滴水,含风浑讶雪生香。xiàng rì dàn yí sū dī shuǐ,hán fēng hún yà xuě shēng xiāng。
吴王台下开多少,遥似西施上素妆。wú wáng tái xià kāi duō shǎo,yáo shì xī shī shàng sù zhuāng。

伤小女

皮日休

一岁犹未满,九泉何太深。yī suì yóu wèi mǎn,jiǔ quán hé tài shēn。
唯馀卷书草,相对共伤心。wéi yú juǎn shū cǎo,xiāng duì gòng shāng xīn。

皮日休

万顷湖天碧,一星飞鹭白。wàn qǐng hú tiān bì,yī xīng fēi lù bái。
此时放怀望,不厌为浮客。cǐ shí fàng huái wàng,bù yàn wèi fú kè。

闲夜酒醒

皮日休

醒来山月高,孤枕群书里。xǐng lái shān yuè gāo,gū zhěn qún shū lǐ。
酒渴漫思茶,山童呼不起。jiǔ kě màn sī chá,shān tóng hū bù qǐ。

和鲁望风人诗三首

皮日休

刻石书离恨,因成别后悲。kè shí shū lí hèn,yīn chéng bié hòu bēi。
莫言春茧薄,犹有万重思。mò yán chūn jiǎn báo,yóu yǒu wàn zhòng sī。

和鲁望风人诗三首

皮日休

镂出容刀饰,亲逢巧笑难。lòu chū róng dāo shì,qīn féng qiǎo xiào nán。
日中骚客佩,争奈即阑干。rì zhōng sāo kè pèi,zhēng nài jí lán gàn。

和鲁望风人诗三首

皮日休

江上秋声起,从来浪得名。jiāng shàng qiū shēng qǐ,cóng lái làng dé míng。
逆风犹挂席,若不会凡情。nì fēng yóu guà xí,ruò bù huì fán qíng。

古函关

皮日休

破落古关城,犹能扼帝京。pò luò gǔ guān chéng,yóu néng è dì jīng。
今朝行客过,不待晓鸡鸣。jīn cháo xíng kè guò,bù dài xiǎo jī míng。

聪明泉

皮日休

一勺如琼液,将愚拟望贤。yī sháo rú qióng yè,jiāng yú nǐ wàng xián。
欲知心不变,还似饮贪泉。yù zhī xīn bù biàn,hái shì yǐn tān quán。

史处士

皮日休

山期须早赴,世累莫迟留。shān qī xū zǎo fù,shì lèi mò chí liú。
忽遇狂风起,闲心不自由。hū yù kuáng fēng qǐ,xián xīn bù zì yóu。

芳草渡

皮日休

溪南越乡音,古柳渡江深。xī nán yuè xiāng yīn,gǔ liǔ dù jiāng shēn。
日晚无来客,闲船系绿阴。rì wǎn wú lái kè,xián chuán xì lǜ yīn。

古宫词三首

皮日休

楼殿倚明月,参差如乱峰。lóu diàn yǐ míng yuè,cān chà rú luàn fēng。
宫花半夜发,不待景阳钟。gōng huā bàn yè fā,bù dài jǐng yáng zhōng。

古宫词三首

皮日休

闲骑小步马,独绕万年枝。xián qí xiǎo bù mǎ,dú rào wàn nián zhī。
尽日看花足,君王自不知。jǐn rì kàn huā zú,jūn wáng zì bù zhī。

古宫词三首

皮日休

玉枕寐不足,宫花空触檐。yù zhěn mèi bù zú,gōng huā kōng chù yán。
梁间燕不睡,应怪夜明帘。liáng jiān yàn bù shuì,yīng guài yè míng lián。