古诗词

江上送别

朱放

浦边新见柳摇时,北客相逢只自悲。pǔ biān xīn jiàn liǔ yáo shí,běi kè xiāng féng zhǐ zì bēi。
惆怅空知思后会,艰难不敢料前期。chóu chàng kōng zhī sī hòu huì,jiān nán bù gǎn liào qián qī。
行看汉月愁征战,共折江花怨别离。xíng kàn hàn yuè chóu zhēng zhàn,gòng zhé jiāng huā yuàn bié lí。
向夕孤城分首处,寂寥横笛为君吹。xiàng xī gū chéng fēn shǒu chù,jì liáo héng dí wèi jūn chuī。

朱放

[唐](公元七七三年在世)字长通,襄州南阳人。生卒年均不详,约唐代宗大历中前后在世。初居汉水滨,后以避岁馑迁隐剡溪、镜湖间。与女诗人李冶,上人皎然,皆有交情。大历中,辟为江西节度参谋。贞元二年,(公元七八六年)诏举“韬晦奇才”,下聘礼,拜左拾遗,辞不就。放著有诗集一卷,《新唐书艺文志》传于世。 朱放的作品>>

猜您喜欢

送魏校书

朱放

长恨江南足别离,几回相送复相随。zhǎng hèn jiāng nán zú bié lí,jǐ huí xiāng sòng fù xiāng suí。
杨花撩乱扑流水,愁杀人行知不知。yáng huā liāo luàn pū liú shuǐ,chóu shā rén xíng zhī bù zhī。

送温台

朱放

眇眇天涯君去时,浮云流水自相随。miǎo miǎo tiān yá jūn qù shí,fú yún liú shuǐ zì xiāng suí。
人生一世长如客,何必今朝是别离。rén shēng yī shì zhǎng rú kè,hé bì jīn cháo shì bié lí。

朱放

青林何森然,沈沈独曙前。qīng lín hé sēn rán,shěn shěn dú shǔ qián。
出墙同淅沥,开户满婵娟。chū qiáng tóng xī lì,kāi hù mǎn chán juān。
箨卷初呈粉,苔侵乱上钱。tuò juǎn chū chéng fěn,tái qīn luàn shàng qián。
疏中思水过,深处若山连。shū zhōng sī shuǐ guò,shēn chù ruò shān lián。
叠夜常栖露,清朝乍有蝉。dié yè cháng qī lù,qīng cháo zhà yǒu chán。
砌阴迎缓策,檐翠对欹眠。qì yīn yíng huǎn cè,yán cuì duì yī mián。
迸笋双分箭,繁梢一向偏。bèng sǔn shuāng fēn jiàn,fán shāo yī xiàng piān。
月过惊散雪,风动极闻泉。yuè guò jīng sàn xuě,fēng dòng jí wén quán。
幽谷添诗谱,高人欲制篇。yōu gǔ tiān shī pǔ,gāo rén yù zhì piān。
萧萧意何恨,不独往湘川。xiāo xiāo yì hé hèn,bù dú wǎng xiāng chuān。

剡溪行却寄新别者

朱放

潺湲寒溪上,自此成离别。chán yuán hán xī shàng,zì cǐ chéng lí bié。
回首望归人,移舟逢暮雪。huí shǒu wàng guī rén,yí zhōu féng mù xuě。
频行识草树,渐老伤年发。pín xíng shí cǎo shù,jiàn lǎo shāng nián fā。
唯有白云心,为向东山月。wéi yǒu bái yún xīn,wèi xiàng dōng shān yuè。

和萧郎中游兰若

朱放

爱彼云外人,求取涧底泉。ài bǐ yún wài rén,qiú qǔ jiàn dǐ quán。
风吹芭蕉拆,鸟啄梧桐穿。fēng chuī bā jiāo chāi,niǎo zhuó wú tóng chuān。

剡山夜月

朱放

月在沃洲山上,人归剡县溪边。yuè zài wò zhōu shān shàng,rén guī shàn xiàn xī biān。
漠漠黄花覆水,时时白鹭惊船。mò mò huáng huā fù shuǐ,shí shí bái lù jīng chuán。

铜雀妓

朱放

恨唱歌声咽,愁翻舞袖迟。hèn chàng gē shēng yàn,chóu fān wǔ xiù chí。
西陵日欲暮,是妾断肠时。xī líng rì yù mù,shì qiè duàn cháng shí。
2212