古诗词

玉树曲

王毂

陈宫内宴明朝日,玉树新妆逞娇逸。chén gōng nèi yàn míng cháo rì,yù shù xīn zhuāng chěng jiāo yì。
三阁霞明天上开,灵鼍振擂神仙出。sān gé xiá míng tiān shàng kāi,líng tuó zhèn léi shén xiān chū。
天花数朵风吹绽,对舞轻盈瑞香散。tiān huā shù duǒ fēng chuī zhàn,duì wǔ qīng yíng ruì xiāng sàn。
金管红弦旖旎随,霓旌玉佩参差转。jīn guǎn hóng xián yǐ nǐ suí,ní jīng yù pèi cān chà zhuǎn。
璧月夜满楼风轻,莲舌泠泠词调新。bì yuè yè mǎn lóu fēng qīng,lián shé líng líng cí diào xīn。
当行狎客尽持禄,直谏犯颜无一人。dāng xíng xiá kè jǐn chí lù,zhí jiàn fàn yán wú yī rén。
歌舞未终乐未阕,晋王剑上黏腥血。gē wǔ wèi zhōng lè wèi què,jìn wáng jiàn shàng nián xīng xuè。
君臣犹在醉乡中,一面已无陈日月。jūn chén yóu zài zuì xiāng zhōng,yī miàn yǐ wú chén rì yuè。
圣唐御宇三百祀,濮上桑间宜禁止。shèng táng yù yǔ sān bǎi sì,pú shàng sāng jiān yí jìn zhǐ。
请停此曲归正声,愿将雅乐调元气。qǐng tíng cǐ qū guī zhèng shēng,yuàn jiāng yǎ lè diào yuán qì。

王毂

唐袁州宜春人,字虚中,自号临沂子。为人尚节气,轻财重义,为乡里所称。应进士举,久困场屋。至昭宗乾宁五年方登第。历国子博士,后以郎官致仕。以歌诗擅名,尤工乐府。 王毂的作品>>

猜您喜欢

后魏行

王毂

力微皇帝谤天嗣,太武凶残人所畏。lì wēi huáng dì bàng tiān sì,tài wǔ xiōng cán rén suǒ wèi。
一朝?䍽飞上天,子孙尽作河鱼饵。yī cháo gǔ lì fēi shàng tiān,zi sūn jǐn zuò hé yú ěr。

杂曲歌辞苦热行

王毂

祝融南来鞭火龙,火旗焰焰烧天红。zhù róng nán lái biān huǒ lóng,huǒ qí yàn yàn shāo tiān hóng。
日轮当午凝不去,万国如在洪炉中。rì lún dāng wǔ níng bù qù,wàn guó rú zài hóng lú zhōng。
五岳翠乾云彩灭,阳侯海底愁波竭。wǔ yuè cuì qián yún cǎi miè,yáng hóu hǎi dǐ chóu bō jié。
何当一夕金风发?为我扫却天下热。hé dāng yī xī jīn fēng fā?wèi wǒ sǎo què tiān xià rè。
1712