古诗词

沁园春·寿婺州陈可斋九月九日

姚勉

四海中间,第一清流,惟有可斋。sì hǎi zhōng jiān,dì yī qīng liú,wéi yǒu kě zhāi。
看平生践履,真如冰玉,雄文光焰,不涴尘埃。kàn píng shēng jiàn lǚ,zhēn rú bīng yù,xióng wén guāng yàn,bù wò chén āi。
元祐诸贤,纷纷台省,惟有景仁招不来。yuán yòu zhū xián,fēn fēn tái shěng,wéi yǒu jǐng rén zhāo bù lái。
狂澜倒,独中流砥柱,屹立崔嵬。kuáng lán dào,dú zhōng liú dǐ zhù,yì lì cuī wéi。
挂冠有请高哉。guà guān yǒu qǐng gāo zāi。
但清庙正需梁栋材。dàn qīng miào zhèng xū liáng dòng cái。
便撑舟野水,出航巨海,有官鼎鼐,无地楼台。biàn chēng zhōu yě shuǐ,chū háng jù hǎi,yǒu guān dǐng nài,wú dì lóu tái。
制菊龄高,看萸人健,万顷秋江入寿杯。zhì jú líng gāo,kàn yú rén jiàn,wàn qǐng qiū jiāng rù shòu bēi。
经纶了,却驭风骑气,阆苑蓬莱。jīng lún le,què yù fēng qí qì,láng yuàn péng lái。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

通渠入小池,循除㶁㶁鸣。tōng qú rù xiǎo chí,xún chú guó guó míng。
群鱼忽悠然,过桥闻屐声。qún yú hū yōu rán,guò qiáo wén jī shēng。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

一径绿阴去,隐隐花竹幽。yī jìng lǜ yīn qù,yǐn yǐn huā zhú yōu。
主人地行仙,终日杖屦游。zhǔ rén dì xíng xiān,zhōng rì zhàng jù yóu。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

春风鉴池水,长年弄清晖。chūn fēng jiàn chí shuǐ,zhǎng nián nòng qīng huī。
仙翁晚归来,子孙笑牵衣。xiān wēng wǎn guī lái,zi sūn xiào qiān yī。

感山十咏松关

姚勉

舍舟上招提,遥入松林间。shě zhōu shàng zhāo tí,yáo rù sōng lín jiān。
透脱俗尘网,是名第一关。tòu tuō sú chén wǎng,shì míng dì yī guān。

感山十咏松关

姚勉

浓绿滴湿衣,烟岚翠交锁。nóng lǜ dī shī yī,yān lán cuì jiāo suǒ。
名缰莫能絷,方此不失我。míng jiāng mò néng zhí,fāng cǐ bù shī wǒ。

感山十咏松关

姚勉

山以感为名,可见天地情。shān yǐ gǎn wèi míng,kě jiàn tiān dì qíng。
万籁恬不作,风来自松声。wàn lài tián bù zuò,fēng lái zì sōng shēng。

感山十咏松关

姚勉

石梁平砥似,池水明镜如。shí liáng píng dǐ shì,chí shuǐ míng jìng rú。
晚凉散步稳,凭栏此观鱼。wǎn liáng sàn bù wěn,píng lán cǐ guān yú。

感山十咏松关

姚勉

寂寂华严堂,富贵佛境界。jì jì huá yán táng,fù guì fú jìng jiè。
何须九九编,吾有艮一卦。hé xū jiǔ jiǔ biān,wú yǒu gěn yī guà。

感山十咏松关

姚勉

心清闻妙香,宴坐旃檀林。xīn qīng wén miào xiāng,yàn zuò zhān tán lín。
坐香元不断,莫作死灰心。zuò xiāng yuán bù duàn,mò zuò sǐ huī xīn。

感山十咏松关

姚勉

佛手撑慈航,尚欲济我人。fú shǒu chēng cí háng,shàng yù jì wǒ rén。
寄语作舟者,江涛渺无津。jì yǔ zuò zhōu zhě,jiāng tāo miǎo wú jīn。

感山十咏松关

姚勉

有唐太和年,宫中亦甘露。yǒu táng tài hé nián,gōng zhōng yì gān lù。
曾不如此台,空山自甘露。céng bù rú cǐ tái,kōng shān zì gān lù。

感山十咏松关

姚勉

地炉宿松火,纸帐横梅枝。dì lú sù sōng huǒ,zhǐ zhàng héng méi zhī。
春虫扑蔌蔌,惟有蒲团知。chūn chóng pū sù sù,wéi yǒu pú tuán zhī。

感山十咏松关

姚勉

动静贵一如,妙处非块坐。dòng jìng guì yī rú,miào chù fēi kuài zuò。
高人定不死,枕此白云卧。gāo rén dìng bù sǐ,zhěn cǐ bái yún wò。

先贤八咏三闾纫兰

姚勉

三闾纫佩秋,志在公子兰。sān lǘ rèn pèi qiū,zhì zài gōng zi lán。
荃不察予衷,江干泪潺湲。quán bù chá yǔ zhōng,jiāng gàn lèi chán yuán。

先贤八咏三闾纫兰

姚勉

斯莲君子花,几为佛所污。sī lián jūn zi huā,jǐ wèi fú suǒ wū。
先生独拈出,万世知向慕。xiān shēng dú niān chū,wàn shì zhī xiàng mù。