古诗词

沁园春·寿婺州陈可斋九月九日

姚勉

四海中间,第一清流,惟有可斋。sì hǎi zhōng jiān,dì yī qīng liú,wéi yǒu kě zhāi。
看平生践履,真如冰玉,雄文光焰,不涴尘埃。kàn píng shēng jiàn lǚ,zhēn rú bīng yù,xióng wén guāng yàn,bù wò chén āi。
元祐诸贤,纷纷台省,惟有景仁招不来。yuán yòu zhū xián,fēn fēn tái shěng,wéi yǒu jǐng rén zhāo bù lái。
狂澜倒,独中流砥柱,屹立崔嵬。kuáng lán dào,dú zhōng liú dǐ zhù,yì lì cuī wéi。
挂冠有请高哉。guà guān yǒu qǐng gāo zāi。
但清庙正需梁栋材。dàn qīng miào zhèng xū liáng dòng cái。
便撑舟野水,出航巨海,有官鼎鼐,无地楼台。biàn chēng zhōu yě shuǐ,chū háng jù hǎi,yǒu guān dǐng nài,wú dì lóu tái。
制菊龄高,看萸人健,万顷秋江入寿杯。zhì jú líng gāo,kàn yú rén jiàn,wàn qǐng qiū jiāng rù shòu bēi。
经纶了,却驭风骑气,阆苑蓬莱。jīng lún le,què yù fēng qí qì,láng yuàn péng lái。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

题严子陵钓台

姚勉

倡周节义有夷齐,钓渭鹰扬可太师。chàng zhōu jié yì yǒu yí qí,diào wèi yīng yáng kě tài shī。
西汉颓波无砥柱,先生只合一纶丝。xī hàn tuí bō wú dǐ zhù,xiān shēng zhǐ hé yī lún sī。

题严子陵钓台

姚勉

扁舟谁不过严滩,唤醒贪夫醉梦寒。biǎn zhōu shuí bù guò yán tān,huàn xǐng tān fū zuì mèng hán。
名教扶持真百世,岂徒当代慑曹瞒。míng jiào fú chí zhēn bǎi shì,qǐ tú dāng dài shè cáo mán。

题严子陵钓台

姚勉

封了全燕不复臣,友朋从此废天伦。fēng le quán yàn bù fù chén,yǒu péng cóng cǐ fèi tiān lún。
子陵不为光皇屈,要识君王有故人。zi líng bù wèi guāng huáng qū,yào shí jūn wáng yǒu gù rén。

题严子陵钓台

姚勉

怀仁辅义戒阿谀,万古先生两句书。huái rén fǔ yì jiè ā yú,wàn gǔ xiān shēng liǎng jù shū。
长往不来安有此,始知王佐在樵渔。zhǎng wǎng bù lái ān yǒu cǐ,shǐ zhī wáng zuǒ zài qiáo yú。

除夕前一日湖中望西山有感

姚勉

西山青处近家乡,先世衣冠正此藏。xī shān qīng chù jìn jiā xiāng,xiān shì yī guān zhèng cǐ cáng。
明日千门俱祀岁,坟前谁拜一炉香。míng rì qiān mén jù sì suì,fén qián shuí bài yī lú xiāng。

思江南笋蕨

姚勉

先生亟去理山斋,笋蕨春甜味正佳。xiān shēng jí qù lǐ shān zhāi,sǔn jué chūn tián wèi zhèng jiā。
一夜东风催变绿,笋吹成竹蕨成柴。yī yè dōng fēng cuī biàn lǜ,sǔn chuī chéng zhú jué chéng chái。

赠陈龙湖

姚勉

蜿蜒寒碧卷深清,一洒甘霖泽万生。wān yán hán bì juǎn shēn qīng,yī sǎ gān lín zé wàn shēng。
此际莫惊蟠蛰好,近冬时节不妨晴。cǐ jì mò jīng pán zhé hǎo,jìn dōng shí jié bù fáng qíng。

题王昭君

姚勉

谢却君恩入塞尘,宫花从此不能春。xiè què jūn ēn rù sāi chén,gōng huā cóng cǐ bù néng chūn。
丹青莫恨毛延寿,娄敬先为作俑人。dān qīng mò hèn máo yán shòu,lóu jìng xiān wèi zuò yǒng rén。

送周县尉

姚勉

清浮寒露在冰壶,一节三年更不渝。qīng fú hán lù zài bīng hú,yī jié sān nián gèng bù yú。
莫道来时琴鹤在,而今琴鹤一齐无。mò dào lái shí qín hè zài,ér jīn qín hè yī qí wú。

送周县尉

姚勉

采棒年来可怕人,先生一念只慈仁。cǎi bàng nián lái kě pà rén,xiān shēng yī niàn zhǐ cí rén。
吏奸却立晴冰晓,民瘼皆苏化日春。lì jiān què lì qíng bīng xiǎo,mín mò jiē sū huà rì chūn。

送周县尉

姚勉

乡户生愁役破家,买田助义息纷哗。xiāng hù shēng chóu yì pò jiā,mǎi tián zhù yì xī fēn huā。
从今闾里皆安业,男课犁锄女绩麻。cóng jīn lǘ lǐ jiē ān yè,nán kè lí chú nǚ jì má。

送周县尉

姚勉

自古高安欠学宫,新庠赞立竟谁功。zì gǔ gāo ān qiàn xué gōng,xīn xiáng zàn lì jìng shuí gōng。
青青子佩争弦诵,总在先生化育中。qīng qīng zi pèi zhēng xián sòng,zǒng zài xiān shēng huà yù zhōng。

送周县尉

姚勉

方今天下少贞廉,廉有如公岂暂淹。fāng jīn tiān xià shǎo zhēn lián,lián yǒu rú gōng qǐ zàn yān。
见说东皇思柄用,姓名已向玉瓶拈。jiàn shuō dōng huáng sī bǐng yòng,xìng míng yǐ xiàng yù píng niān。

送京学林申甫

姚勉

林飞倦翼已知还,小隐何妨且住山。lín fēi juàn yì yǐ zhī hái,xiǎo yǐn hé fáng qiě zhù shān。
未始便为长往计,回头魏阙五云间。wèi shǐ biàn wèi zhǎng wǎng jì,huí tóu wèi quē wǔ yún jiān。

送京学林申甫

姚勉

萱草忘忧底解忘,慈亲鹤发坐高堂。xuān cǎo wàng yōu dǐ jiě wàng,cí qīn hè fā zuò gāo táng。
羡君有此忘忧得,如我添忧万斛强。xiàn jūn yǒu cǐ wàng yōu dé,rú wǒ tiān yōu wàn hú qiáng。