古诗词

从军后寄山中友人

王建

爱仙无药住溪贫,脱却山衣事汉臣。ài xiān wú yào zhù xī pín,tuō què shān yī shì hàn chén。
夜半听鸡梳白发,天明走马入红尘。yè bàn tīng jī shū bái fā,tiān míng zǒu mǎ rù hóng chén。
村童近去嫌腥食,野鹤高飞避俗人。cūn tóng jìn qù xián xīng shí,yě hè gāo fēi bì sú rén。
劳动先生远相示,别来弓箭不离身。láo dòng xiān shēng yuǎn xiāng shì,bié lái gōng jiàn bù lí shēn。
王建

王建

王建(约767年—约830年):字仲初,生于颍川(今河南许昌),唐朝诗人。其著作,《新唐书·艺文志》、《郡斋读书志》、《直斋书录解题》等皆作10卷,《崇文总目》作2卷。 王建的作品>>

猜您喜欢

寻李山人不遇

王建

山客长须少在时,溪中放鹤洞中棋。shān kè zhǎng xū shǎo zài shí,xī zhōng fàng hè dòng zhōng qí。
生金有气寻还远,仙药成窠见即移。shēng jīn yǒu qì xún hái yuǎn,xiān yào chéng kē jiàn jí yí。
莫为无家陪寺食,应缘将米寄人炊。mò wèi wú jiā péi sì shí,yīng yuán jiāng mǐ jì rén chuī。
从头石上留名去,独向南峰问老师。cóng tóu shí shàng liú míng qù,dú xiàng nán fēng wèn lǎo shī。

题石瓮寺

王建

青崖白石夹城东,泉脉钟声内里通。qīng yá bái shí jiā chéng dōng,quán mài zhōng shēng nèi lǐ tōng。
地压龙蛇山色别,屋连宫殿匠名同。dì yā lóng shé shān sè bié,wū lián gōng diàn jiàng míng tóng。
檐灯经夏纱笼黑,溪叶先秋腊树红。yán dēng jīng xià shā lóng hēi,xī yè xiān qiū là shù hóng。
天子亲题诗总在,画扉长锁碧龛中。tiān zi qīn tí shī zǒng zài,huà fēi zhǎng suǒ bì kān zhōng。

早登西禅寺阁

王建

上方台殿第三层,朝壁红窗日气凝。shàng fāng tái diàn dì sān céng,cháo bì hóng chuāng rì qì níng。
烟雾开时分远寺,山川晴处见崇陵。yān wù kāi shí fēn yuǎn sì,shān chuān qíng chù jiàn chóng líng。
沙湾漾水图新粉,绿野荒阡晕色缯。shā wān yàng shuǐ tú xīn fěn,lǜ yě huāng qiān yūn sè zēng。
莫说城南月灯阁,自诸楼看总难胜。mò shuō chéng nán yuè dēng gé,zì zhū lóu kàn zǒng nán shèng。

题江寺兼求药子

王建

隋朝旧寺楚江头,深谢师僧引客游。suí cháo jiù sì chǔ jiāng tóu,shēn xiè shī sēng yǐn kè yóu。
空赏野花无过夜,若看琪树即须秋。kōng shǎng yě huā wú guò yè,ruò kàn qí shù jí xū qiū。
红珠落地求谁与,青角垂阶自不收。hóng zhū luò dì qiú shuí yǔ,qīng jiǎo chuí jiē zì bù shōu。
愿乞野人三两粒,归家将助小庭幽。yuàn qǐ yě rén sān liǎng lì,guī jiā jiāng zhù xiǎo tíng yōu。

题诜法师院

王建

三年说戒龙宫里,巡礼还来向水行。sān nián shuō jiè lóng gōng lǐ,xún lǐ hái lái xiàng shuǐ xíng。
多爱贫穷人远请,长修破落寺先成。duō ài pín qióng rén yuǎn qǐng,zhǎng xiū pò luò sì xiān chéng。
秋天盆底新荷色,夜地房前小竹声。qiū tiān pén dǐ xīn hé sè,yè dì fáng qián xiǎo zhú shēng。
僧院不求诸处好,转经唯有一窗明。sēng yuàn bù qiú zhū chù hǎo,zhuǎn jīng wéi yǒu yī chuāng míng。

酬于汝锡晓雪见寄

王建

欲明天色白漫漫,打叶穿帘雪未干。yù míng tiān sè bái màn màn,dǎ yè chuān lián xuě wèi gàn。
薄落阶前人踏尽,差池树里鸟衔残。báo luò jiē qián rén tà jǐn,chà chí shù lǐ niǎo xián cán。
旋销迎暖沾墙少,斜舞遮春到地难。xuán xiāo yíng nuǎn zhān qiáng shǎo,xié wǔ zhē chūn dào dì nán。
劳动更裁新样绮,红灯一夜剪刀寒。láo dòng gèng cái xīn yàng qǐ,hóng dēng yī yè jiǎn dāo hán。

寄汴州令狐相公

王建

三军江口拥双旌,虎帐长开自教兵。sān jūn jiāng kǒu yōng shuāng jīng,hǔ zhàng zhǎng kāi zì jiào bīng。
机锁恶徒狂寇尽,恩驱老将壮心生。jī suǒ è tú kuáng kòu jǐn,ēn qū lǎo jiāng zhuàng xīn shēng。
水门向晚茶商闹,桥市通宵酒客行。shuǐ mén xiàng wǎn chá shāng nào,qiáo shì tōng xiāo jiǔ kè xíng。
秋日梁王池阁好,新歌散入管弦声。qiū rì liáng wáng chí gé hǎo,xīn gē sàn rù guǎn xián shēng。

别李赞侍御

王建

同受艰难骠骑营,半年中听揭枪声。tóng shòu jiān nán biāo qí yíng,bàn nián zhōng tīng jiē qiāng shēng。
草头送酒驱村乐,贼里看花著探兵。cǎo tóu sòng jiǔ qū cūn lè,zéi lǐ kàn huā zhù tàn bīng。
讲易工夫寻已圣,说诗门户别来情。jiǎng yì gōng fū xún yǐ shèng,shuō shī mén hù bié lái qíng。
荐书自入无消息,卖尽寒衣却出城。jiàn shū zì rù wú xiāo xī,mài jǐn hán yī què chū chéng。

和蒋

王建

五色箱中绛服春,笏花成就白鱼新。wǔ sè xiāng zhōng jiàng fú chūn,hù huā chéng jiù bái yú xīn。
看宣赐处惊回眼,著谢恩时便称身。kàn xuān cì chù jīng huí yǎn,zhù xiè ēn shí biàn chēng shēn。
瑞草唯承天上露,红鸾不受世间尘。ruì cǎo wéi chéng tiān shàng lù,hóng luán bù shòu shì jiān chén。
翰林同贺文章出,惊动茫茫下界人。hàn lín tóng hè wén zhāng chū,jīng dòng máng máng xià jiè rén。

岁晚自感

王建

人皆欲得长年少,无那排门白发催。rén jiē yù dé zhǎng nián shǎo,wú nà pái mén bái fā cuī。
一向破除愁不尽,百方回避老须来。yī xiàng pò chú chóu bù jǐn,bǎi fāng huí bì lǎo xū lái。
草堂未办终须置,松树难成亦且栽。cǎo táng wèi bàn zhōng xū zhì,sōng shù nán chéng yì qiě zāi。
沥酒愿从今日后,更逢二十度花开。lì jiǔ yuàn cóng jīn rì hòu,gèng féng èr shí dù huā kāi。

昭应官舍

王建

痴顽终日羡人闲,却喜因官得近山。chī wán zhōng rì xiàn rén xián,què xǐ yīn guān dé jìn shān。
斜对寺楼分寂寂,远从溪路借潺潺。xié duì sì lóu fēn jì jì,yuǎn cóng xī lù jiè chán chán。
眇身多病唯亲药,空院无钱不要关。miǎo shēn duō bìng wéi qīn yào,kōng yuàn wú qián bù yào guān。
文案把来看未会,虽书一字甚惭颜。wén àn bǎ lái kàn wèi huì,suī shū yī zì shén cán yán。

寄旧山僧

王建

因依老宿发心初,半学修心半读书。yīn yī lǎo sù fā xīn chū,bàn xué xiū xīn bàn dú shū。
雪后每常同席卧,花时未省两山居。xuě hòu měi cháng tóng xí wò,huā shí wèi shěng liǎng shān jū。
猎人箭底求伤雁,钓户竿头乞活鱼。liè rén jiàn dǐ qiú shāng yàn,diào hù gān tóu qǐ huó yú。
一向风尘取烦恼,不知衰病日难除。yī xiàng fēng chén qǔ fán nǎo,bù zhī shuāi bìng rì nán chú。

武陵春日

王建

寻春何事却悲凉,春到他乡忆故乡。xún chūn hé shì què bēi liáng,chūn dào tā xiāng yì gù xiāng。
秦女洞桃欹涧碧,楚王堤柳舞烟黄。qín nǚ dòng táo yī jiàn bì,chǔ wáng dī liǔ wǔ yān huáng。
波涛入梦家山远,名利关身客路长。bō tāo rù mèng jiā shān yuǎn,míng lì guān shēn kè lù zhǎng。
不似冥心叩尘寂,玉编金轴有仙方。bù shì míng xīn kòu chén jì,yù biān jīn zhóu yǒu xiān fāng。

寄分司张郎中

王建

一别京华年岁久,卷中多见岭南诗。yī bié jīng huá nián suì jiǔ,juǎn zhōng duō jiàn lǐng nán shī。
声名已压众人上,愁思未平双鬓知。shēng míng yǐ yā zhòng rén shàng,chóu sī wèi píng shuāng bìn zhī。
江郡迁移犹远地,仙官荣宠是分司。jiāng jùn qiān yí yóu yuǎn dì,xiān guān róng chǒng shì fēn sī。
青天白日当头上,会有求闲不得时。qīng tiān bái rì dāng tóu shàng,huì yǒu qiú xián bù dé shí。

上武元衡相公

王建

旌旗坐镇蜀江雄,帝命重开旧閤崇。jīng qí zuò zhèn shǔ jiāng xióng,dì mìng zhòng kāi jiù gé chóng。
褒贬唐书天历上,捧持尧日庆云中。bāo biǎn táng shū tiān lì shàng,pěng chí yáo rì qìng yún zhōng。
孤情迥出鸾皇远,健思潜搜海岳空。gū qíng jiǒng chū luán huáng yuǎn,jiàn sī qián sōu hǎi yuè kōng。
长得萧何为国相,自西流水尽朝宗。zhǎng dé xiāo hé wèi guó xiāng,zì xī liú shuǐ jǐn cháo zōng。
4411234567»