古诗词

寄杜侍御

王建

何须服药觅升天,粉阁为郎即是仙。hé xū fú yào mì shēng tiān,fěn gé wèi láng jí shì xiān。
买宅但幽从索价,栽松取活不争钱。mǎi zhái dàn yōu cóng suǒ jià,zāi sōng qǔ huó bù zhēng qián。
退朝寺里寻荒塔,经宿城南看野泉。tuì cháo sì lǐ xún huāng tǎ,jīng sù chéng nán kàn yě quán。
道气清凝分晓爽,诗情冷瘦滴秋鲜。dào qì qīng níng fēn xiǎo shuǎng,shī qíng lěng shòu dī qiū xiān。
学通儒释三千卷,身拥旌旗二十年。xué tōng rú shì sān qiān juǎn,shēn yōng jīng qí èr shí nián。
春巷偶过同户饮,暖窗时与对床眠。chūn xiàng ǒu guò tóng hù yǐn,nuǎn chuāng shí yǔ duì chuáng mián。
破除心力缘书癖,伤瘦花枝为酒颠。pò chú xīn lì yuán shū pǐ,shāng shòu huā zhī wèi jiǔ diān。
今日总来归圣代,丈人先达幸相怜。jīn rì zǒng lái guī shèng dài,zhàng rén xiān dá xìng xiāng lián。
王建

王建

王建(约767年—约830年):字仲初,生于颍川(今河南许昌),唐朝诗人。其著作,《新唐书·艺文志》、《郡斋读书志》、《直斋书录解题》等皆作10卷,《崇文总目》作2卷。 王建的作品>>

猜您喜欢

杂曲歌辞空城雀

王建

空城雀,何不飞来人家住?空城无人种禾黍,土间生子草间长,满地蓬蒿幸无主。kōng chéng què,hé bù fēi lái rén jiā zhù?kōng chéng wú rén zhǒng hé shǔ,tǔ jiān shēng zi cǎo jiān zhǎng,mǎn dì péng hāo xìng wú zhǔ。
近村虽有高树枝,雨中无食长苦饥。jìn cūn suī yǒu gāo shù zhī,yǔ zhōng wú shí zhǎng kǔ jī。
八月小儿挟弓箭,家家畏向田头飞。bā yuè xiǎo ér xié gōng jiàn,jiā jiā wèi xiàng tián tóu fēi。
但能不出空城里,秋时百草皆有子。dàn néng bù chū kōng chéng lǐ,qiū shí bǎi cǎo jiē yǒu zi。
报言黄口莫啾啾,长尔得成无横死。bào yán huáng kǒu mò jiū jiū,zhǎng ěr dé chéng wú héng sǐ。

公无渡河

王建

渡头恶天两岸远,波涛塞川如叠坂。dù tóu è tiān liǎng àn yuǎn,bō tāo sāi chuān rú dié bǎn。
幸无白刃驱向前,何用将身自弃捐。xìng wú bái rèn qū xiàng qián,hé yòng jiāng shēn zì qì juān。
蛟龙啮骨鱼食血,黄泥直下无青天。jiāo lóng niè gǔ yú shí xuè,huáng ní zhí xià wú qīng tiān。
男儿纵轻妇人语,惜君性命还须取。nán ér zòng qīng fù rén yǔ,xī jūn xìng mìng hái xū qǔ。
妇人无力挽断衣,舟沈身死悔难追。fù rén wú lì wǎn duàn yī,zhōu shěn shēn sǐ huǐ nán zhuī。
公无渡河,公须自为。gōng wú dù hé,gōng xū zì wèi。

杂曲歌辞秋夜曲二首

王建

天清漏长霜泊泊,兰绿收荣桂膏涸。tiān qīng lòu zhǎng shuāng pō pō,lán lǜ shōu róng guì gāo hé。
高楼云鬟弄婵娟,古瑟暗断秋风弦。gāo lóu yún huán nòng chán juān,gǔ sè àn duàn qiū fēng xián。
玉关遥隔万里道,金刀不剪双泪泉。yù guān yáo gé wàn lǐ dào,jīn dāo bù jiǎn shuāng lèi quán。
香囊火死香气少,向帷合眼何时晓。xiāng náng huǒ sǐ xiāng qì shǎo,xiàng wéi hé yǎn hé shí xiǎo。
城乌作营啼野月,秦州少妇生离别。chéng wū zuò yíng tí yě yuè,qín zhōu shǎo fù shēng lí bié。

杂曲歌辞秋夜曲二首

王建

秋灯向壁掩洞房,良人此夜直明光。qiū dēng xiàng bì yǎn dòng fáng,liáng rén cǐ yè zhí míng guāng。
天河悠悠漏水长,南楼北斗两相当。tiān hé yōu yōu lòu shuǐ zhǎng,nán lóu běi dòu liǎng xiāng dāng。

太和公主和蕃

王建

塞黑云黄欲渡河,风沙眯眼雪相和。sāi hēi yún huáng yù dù hé,fēng shā mī yǎn xuě xiāng hé。
琵琶泪湿行声小,断得人肠不在多。pí pá lèi shī xíng shēng xiǎo,duàn dé rén cháng bù zài duō。

题所赁宅牡丹花

王建

赁宅得花饶,初开恐是妖。lìn zhái dé huā ráo,chū kāi kǒng shì yāo。
粉光深紫腻,肉色退红娇。fěn guāng shēn zǐ nì,ròu sè tuì hóng jiāo。
且愿风留着,惟愁日炙燋。qiě yuàn fēng liú zhe,wéi chóu rì zhì jiāo。
可怜零落蕊,收取作香烧。kě lián líng luò ruǐ,shōu qǔ zuò xiāng shāo。