古诗词

题茅山仙台药院

刘言史

扰扰浮生外,华阳一洞春。rǎo rǎo fú shēng wài,huá yáng yī dòng chūn。
道书金字小,仙圃玉苗新。dào shū jīn zì xiǎo,xiān pǔ yù miáo xīn。
芝草迎飞燕,桃花笑俗人。zhī cǎo yíng fēi yàn,táo huā xiào sú rén。
楼台争耸汉,鸡犬亦嫌秦。lóu tái zhēng sǒng hàn,jī quǎn yì xián qín。
愿得青芽散,长年驻此身。yuàn dé qīng yá sàn,zhǎng nián zhù cǐ shēn。

刘言史

唐邯郸人,一说赵州人。少尚气节,不举进士。与李贺、孟郊友善。初客镇冀,王武俊奏为枣强令,辞疾不受,人因称为刘枣强。后客汉南,李夷简署为司空掾,寻卒。有诗集。 刘言史的作品>>

猜您喜欢

葛巾歌

刘言史

一片白葛巾,潜夫自能结。yī piàn bái gé jīn,qián fū zì néng jié。
篱边折枯蒿,聊用簪华发。lí biān zhé kū hāo,liáo yòng zān huá fā。
有时醉倒长松侧,酒醒不见心还忆。yǒu shí zuì dào zhǎng sōng cè,jiǔ xǐng bù jiàn xīn hái yì。
谷鸟衔将却趁来,野风吹去还寻得。gǔ niǎo xián jiāng què chèn lái,yě fēng chuī qù hái xún dé。
十年紫竹溪南住,迹同玄豹依深雾。shí nián zǐ zhú xī nán zhù,jì tóng xuán bào yī shēn wù。
草堂窗底漉春醅,山寺门前逢暮雨。cǎo táng chuāng dǐ lù chūn pēi,shān sì mén qián féng mù yǔ。
临汝袁郎得相见,闲云引到东阳县。lín rǔ yuán láng dé xiāng jiàn,xián yún yǐn dào dōng yáng xiàn。
鲁性将他类此身,还拈野物赠傍人。lǔ xìng jiāng tā lèi cǐ shēn,hái niān yě wù zèng bàng rén。
空留棁杖犊鼻裈,蒙蒙烟雨归山村。kōng liú zhuō zhàng dú bí kūn,méng méng yān yǔ guī shān cūn。

北原情三首

刘言史

错莫天色愁,挽歌出重闉。cuò mò tiān sè chóu,wǎn gē chū zhòng yīn。
谁家白网车,送客入幽尘。shuí jiā bái wǎng chē,sòng kè rù yōu chén。
铭旌下官道,葬舆去辚辚。míng jīng xià guān dào,zàng yú qù lín lín。
萧条黄蒿中,奠酒花翠新。xiāo tiáo huáng hāo zhōng,diàn jiǔ huā cuì xīn。
米雪晚霏微,墓成悄无人。mǐ xuě wǎn fēi wēi,mù chéng qiāo wú rén。
乌鸢下空地,烟火残荒榛。wū yuān xià kōng dì,yān huǒ cán huāng zhēn。
生人更多苦,入户事盈身。shēng rén gèng duō kǔ,rù hù shì yíng shēn。
营营日易深,却到不得频。yíng yíng rì yì shēn,què dào bù dé pín。
寂寥孤隧头,草绿棠梨春。jì liáo gū suì tóu,cǎo lǜ táng lí chūn。

北原情三首

刘言史

洛阳城北山,古今葬冥客。luò yáng chéng běi shān,gǔ jīn zàng míng kè。
聚骨朽成泥,此山土多白。jù gǔ xiǔ chéng ní,cǐ shān tǔ duō bái。
近来送葬人,亦去闻归声。jìn lái sòng zàng rén,yì qù wén guī shēng。
岂能车轮疾,渐是墓侵城。qǐ néng chē lún jí,jiàn shì mù qīn chéng。
城中人不绝,哀挽相次行。chéng zhōng rén bù jué,āi wǎn xiāng cì xíng。
莫非北邙后,重向洛城生。mò fēi běi máng hòu,zhòng xiàng luò chéng shēng。

北原情三首

刘言史

卜地起孤坟,全家送葬去。bo dì qǐ gū fén,quán jiā sòng zàng qù。
归来却到时,不复重知处。guī lái què dào shí,bù fù zhòng zhī chù。
叠叠葬相续,土乾草已绿。dié dié zàng xiāng xù,tǔ qián cǎo yǐ lǜ。
列纸泻壶浆,空向春云哭。liè zhǐ xiè hú jiāng,kōng xiàng chūn yún kū。

乐府杂词三首

刘言史

紫禁梨花飞雪毛,春风丝管翠楼高。zǐ jìn lí huā fēi xuě máo,chūn fēng sī guǎn cuì lóu gāo。
城里万家闻不见,君王试舞郑樱桃。chéng lǐ wàn jiā wén bù jiàn,jūn wáng shì wǔ zhèng yīng táo。

乐府杂词三首

刘言史

蝉鬓红冠粉黛轻,云和新教羽衣成。chán bìn hóng guān fěn dài qīng,yún hé xīn jiào yǔ yī chéng。
月光如雪金阶上,迸却颇梨义甲声。yuè guāng rú xuě jīn jiē shàng,bèng què pǒ lí yì jiǎ shēng。

乐府杂词三首

刘言史

不耐檐前红槿枝,薄妆春寝觉仍迟。bù nài yán qián hóng jǐn zhī,báo zhuāng chūn qǐn jué réng chí。
梦中无限风流事,夫婿多情亦未知。mèng zhōng wú xiàn fēng liú shì,fū xù duō qíng yì wèi zhī。

相和歌辞长门怨

刘言史

独坐炉边结夜愁,暂时恩去亦难留。dú zuò lú biān jié yè chóu,zàn shí ēn qù yì nán liú。
手持金箸垂红泪,乱拨寒灰不举头。shǒu chí jīn zhù chuí hóng lèi,luàn bō hán huī bù jǔ tóu。
531234