古诗词

寄筠阳

徐照

府后岩峦众,何时访古仙。fǔ hòu yán luán zhòng,hé shí fǎng gǔ xiān。
井甘邻室共,钟远雪风传。jǐng gān lín shì gòng,zhōng yuǎn xuě fēng chuán。
病去茶难废,诗多石可镌。bìng qù chá nán fèi,shī duō shí kě juān。
蜀江春未动,犹得缓归船。shǔ jiāng chūn wèi dòng,yóu dé huǎn guī chuán。

徐照

徐照(?~1211)南宋诗人。字道晖,一字灵晖,自号山民,永嘉(今浙江温州)人。家境清寒,一生未仕,布衣终身,以诗游士大夫间,行迹扁及今湖南、江西、江苏、四川等地。宁宗嘉定四年卒。徐照是“永嘉四灵”之一,其诗宗姚合、贾岛,题材狭窄,刻意炼字炼句。他在《山中寄翁卷》中写道:“吟有好怀忘瘦苦”,可见苦吟情状。据叶适说,他是“四灵”中首先反对江西派而提倡晚唐诗的诗人。徐照有《促促词》,通过农民与小吏的劳逸悲欢对比来揭露社会不平,有张籍、王建乐府诗意味,被不少选本选录。但他主要写近体诗,五律尤多。徐照一生有三种爱好:嗜苦茗、游山水、喜吟咏。死后朋友出钱为他安葬。 徐照的作品>>

猜您喜欢

酬翁常之

徐照

半掩柴门一径深,山中免见俗尘侵。bàn yǎn chái mén yī jìng shēn,shān zhōng miǎn jiàn sú chén qīn。
愁因有酒春生面,老不饶贫雪满簪。chóu yīn yǒu jiǔ chūn shēng miàn,lǎo bù ráo pín xuě mǎn zān。
旧井远通幽谷水,翠藤新长小窗阴。jiù jǐng yuǎn tōng yōu gǔ shuǐ,cuì téng xīn zhǎng xiǎo chuāng yīn。
扁舟莫负林间约,好把清诗慰此心。biǎn zhōu mò fù lín jiān yuē,hǎo bǎ qīng shī wèi cǐ xīn。

赠从善上人

徐照

骨气清泠无片尘,即应僧可是前身。gǔ qì qīng líng wú piàn chén,jí yīng sēng kě shì qián shēn。
诗因缘解堪呈佛,棋与禅通可悟人。shī yīn yuán jiě kān chéng fú,qí yǔ chán tōng kě wù rén。
扫地就凉松日少,煮茶消困石泉新。sǎo dì jiù liáng sōng rì shǎo,zhǔ chá xiāo kùn shí quán xīn。
不能来住城中寺,去买青山约我邻。bù néng lái zhù chéng zhōng sì,qù mǎi qīng shān yuē wǒ lín。

访赵紫芝

徐照

意欲寻君忘路远,入城还又出城来。yì yù xún jūn wàng lù yuǎn,rù chéng hái yòu chū chéng lái。
菊明紫色天霜下,鱼没圆痕水垢开。jú míng zǐ sè tiān shuāng xià,yú méi yuán hén shuǐ gòu kāi。
新背古碑藏素箧,冻研山砚滴香醅。xīn bèi gǔ bēi cáng sù qiè,dòng yán shān yàn dī xiāng pēi。
竹林好著君名姓,只恐君为禄仕催。zhú lín hǎo zhù jūn míng xìng,zhǐ kǒng jūn wèi lù shì cuī。

山中寄翁卷

徐照

忽看春至复春还,门外烟云没野间。hū kàn chūn zhì fù chūn hái,mén wài yān yún méi yě jiān。
吟有好怀忘瘦苦,贫多难事坏清闲。yín yǒu hǎo huái wàng shòu kǔ,pín duō nán shì huài qīng xián。
柳花未散色全绿,杜宇乍啼声更蛮。liǔ huā wèi sàn sè quán lǜ,dù yǔ zhà tí shēng gèng mán。
闻道扫松溪雨后,梦随溪雨到岩关。wén dào sǎo sōng xī yǔ hòu,mèng suí xī yǔ dào yán guān。

送尘老归旧房

徐照

数间茅屋残山外,片石崚嶒树影交。shù jiān máo wū cán shān wài,piàn shí léng céng shù yǐng jiāo。
给假两旬秋易尽,相寻一舍地非遥。gěi jiǎ liǎng xún qiū yì jǐn,xiāng xún yī shě dì fēi yáo。
盆栽怪木缘能画,池养嘉鱼不入庖。pén zāi guài mù yuán néng huà,chí yǎng jiā yú bù rù páo。
闻道水松三百步,梦随流水到溪桥。wén dào shuǐ sōng sān bǎi bù,mèng suí liú shuǐ dào xī qiáo。

猿皮

徐照

路逢巴客买猿皮,一片蒙茸似黑丝。lù féng bā kè mǎi yuán pí,yī piàn méng rōng shì hēi sī。
常向小窗铺坐处,却思空谷听啼时。cháng xiàng xiǎo chuāng pù zuò chù,què sī kōng gǔ tīng tí shí。
弩伤忍见痕犹在,笛响谁夸骨可吹。nǔ shāng rěn jiàn hén yóu zài,dí xiǎng shuí kuā gǔ kě chuī。
古树团团行路曲,无人来作野宾诗。gǔ shù tuán tuán xíng lù qū,wú rén lái zuò yě bīn shī。

会饮鲍史君池台

徐照

案上一琴书数卷,不须此地有笙歌。àn shàng yī qín shū shù juǎn,bù xū cǐ dì yǒu shēng gē。
厌居市井观天小,喜到君家见月多。yàn jū shì jǐng guān tiān xiǎo,xǐ dào jūn jiā jiàn yuè duō。
叶满地飞随步履,鹤于人熟听吟哦。yè mǎn dì fēi suí bù lǚ,hè yú rén shú tīng yín ó。
明朝也向山中去,手把松枝养太和。míng cháo yě xiàng shān zhōng qù,shǒu bǎ sōng zhī yǎng tài hé。

宿翁卷书斋

徐照

一山秋色同谁看,又复相寻出郭来。yī shān qiū sè tóng shuí kàn,yòu fù xiāng xún chū guō lái。
邻竹种成高碍月,井泉汲少近生苔。lín zhú zhǒng chéng gāo ài yuè,jǐng quán jí shǎo jìn shēng tái。
忽惊寒事砧初动,不辨晨光户尽开。hū jīng hán shì zhēn chū dòng,bù biàn chén guāng hù jǐn kāi。
君爱苦吟吾喜听,世人谁更重清才。jūn ài kǔ yín wú xǐ tīng,shì rén shuí gèng zhòng qīng cái。

入湘二首其二

徐照

土若丹砂颜色赤,山无高势小成丛。tǔ ruò dān shā yán sè chì,shān wú gāo shì xiǎo chéng cóng。
江船未惯行湘水,越客新能下楚风。jiāng chuán wèi guàn xíng xiāng shuǐ,yuè kè xīn néng xià chǔ fēng。
兰杜满汀过绿草,鸳鸯近日别轻鸿。lán dù mǎn tīng guò lǜ cǎo,yuān yāng jìn rì bié qīng hóng。
地涂先识永陵郡,曾看邻翁画轴中。dì tú xiān shí yǒng líng jùn,céng kàn lín wēng huà zhóu zhōng。

同徐文渊登永州高山寺

徐照

画图旧识高山寺,今在高山寺里行。huà tú jiù shí gāo shān sì,jīn zài gāo shān sì lǐ xíng。
千古崄峰长自直,一春潇水未曾清。qiān gǔ xiǎn fēng zhǎng zì zhí,yī chūn xiāo shuǐ wèi céng qīng。
孤城吹角寒猿应,破屋寻碑野鼠惊。gū chéng chuī jiǎo hán yuán yīng,pò wū xún bēi yě shǔ jīng。
天遣二人来远地,要将新景就诗名。tiān qiǎn èr rén lái yuǎn dì,yào jiāng xīn jǐng jiù shī míng。

湘口

徐照

庙前物景非人世,独独来看路径遥。miào qián wù jǐng fēi rén shì,dú dú lái kàn lù jìng yáo。
船板鹭行乾有迹,菊花鹿践曲生苗。chuán bǎn lù xíng qián yǒu jì,jú huā lù jiàn qū shēng miáo。
合流水急声难尽,过片云轻色易销。hé liú shuǐ jí shēng nán jǐn,guò piàn yún qīng sè yì xiāo。
黄叶未成伤远思,西风先向客衣飘。huáng yè wèi chéng shāng yuǎn sī,xī fēng xiān xiàng kè yī piāo。

赠邓都监

徐照

能吟能画俱精到,多得声名在世间。néng yín néng huà jù jīng dào,duō dé shēng míng zài shì jiān。
少病高年惟发白,为官远地却身闲。shǎo bìng gāo nián wéi fā bái,wèi guān yuǎn dì què shēn xián。
深林有寺唐碑在,古庙无人楚竹斑。shēn lín yǒu sì táng bēi zài,gǔ miào wú rén chǔ zhú bān。
物景可吟兼可画,乞君篇幅未应悭。wù jǐng kě yín jiān kě huà,qǐ jūn piān fú wèi yīng qiān。

高山寺晚望

徐照

石路近门方不险,刺桐疏处见僧归。shí lù jìn mén fāng bù xiǎn,cì tóng shū chù jiàn sēng guī。
小坡重叠无平屋,四月阴寒尚裌衣。xiǎo pō zhòng dié wú píng wū,sì yuè yīn hán shàng jiá yī。
山到道州高莫比,水分湘口绿相围。shān dào dào zhōu gāo mò bǐ,shuǐ fēn xiāng kǒu lǜ xiāng wéi。
暮云不隔东南望,一片遥兼白鸟飞。mù yún bù gé dōng nán wàng,yī piàn yáo jiān bái niǎo fēi。

题永州唐德明竹园

徐照

渭川千亩空闻说,得似君家亦是难。wèi chuān qiān mǔ kōng wén shuō,dé shì jūn jiā yì shì nán。
畦仆不知生凤实,野翁只欲乞鱼竿。qí pū bù zhī shēng fèng shí,yě wēng zhǐ yù qǐ yú gān。
忽惊残粉飘苍雪,最喜幽声胜远滩。hū jīng cán fěn piāo cāng xuě,zuì xǐ yōu shēng shèng yuǎn tān。
六月火云飞不尽,谁知此处独清寒。liù yuè huǒ yún fēi bù jǐn,shuí zhī cǐ chù dú qīng hán。

筠州赠邓汉卿

徐照

客路相逢欣道合,未尝一日不相随。kè lù xiāng féng xīn dào hé,wèi cháng yī rì bù xiāng suí。
仙坛观水天晴后,古苑寻梅雪落时。xiān tán guān shuǐ tiān qíng hòu,gǔ yuàn xún méi xuě luò shí。
不娶自然忘世累,云山何苦动归思。bù qǔ zì rán wàng shì lèi,yún shān hé kǔ dòng guī sī。
行年未老头全白,只我知君为作诗。xíng nián wèi lǎo tóu quán bái,zhǐ wǒ zhī jūn wèi zuò shī。