古诗词

徐照

今春北归雁,秋至又南征。jīn chūn běi guī yàn,qiū zhì yòu nán zhēng。
冷避燕关雪,暖逢湘水晴。lěng bì yàn guān xuě,nuǎn féng xiāng shuǐ qíng。
连行冲烧断,并食杂鸥行。lián xíng chōng shāo duàn,bìng shí zá ōu xíng。
沙上无缯弋,相呼一夜鸣。shā shàng wú zēng yì,xiāng hū yī yè míng。

徐照

徐照(?~1211)南宋诗人。字道晖,一字灵晖,自号山民,永嘉(今浙江温州)人。家境清寒,一生未仕,布衣终身,以诗游士大夫间,行迹扁及今湖南、江西、江苏、四川等地。宁宗嘉定四年卒。徐照是“永嘉四灵”之一,其诗宗姚合、贾岛,题材狭窄,刻意炼字炼句。他在《山中寄翁卷》中写道:“吟有好怀忘瘦苦”,可见苦吟情状。据叶适说,他是“四灵”中首先反对江西派而提倡晚唐诗的诗人。徐照有《促促词》,通过农民与小吏的劳逸悲欢对比来揭露社会不平,有张籍、王建乐府诗意味,被不少选本选录。但他主要写近体诗,五律尤多。徐照一生有三种爱好:嗜苦茗、游山水、喜吟咏。死后朋友出钱为他安葬。 徐照的作品>>

猜您喜欢

题淡岩

徐照

一石高千尺,惟留一面空。yī shí gāo qiān chǐ,wéi liú yī miàn kōng。
寸窥横嶂绿,圆透夕阳红。cùn kuī héng zhàng lǜ,yuán tòu xī yáng hóng。
僧定遗人世,猿藏畏雪风。sēng dìng yí rén shì,yuán cáng wèi xuě fēng。
却怜黄太史,不至雁山中。què lián huáng tài shǐ,bù zhì yàn shān zhōng。

永州书怀

徐照

嗜茶疑是病,羸瘦见诗形。shì chá yí shì bìng,léi shòu jiàn shī xíng。
天断征鸿过,汀多香草青。tiān duàn zhēng hóng guò,tīng duō xiāng cǎo qīng。
兴高贫不觉,身远事皆经。xīng gāo pín bù jué,shēn yuǎn shì jiē jīng。
归路当游岳,僧言极可听。guī lù dāng yóu yuè,sēng yán jí kě tīng。

游潇东和徐文渊

徐照

天吏今如隐,相随步野坡。tiān lì jīn rú yǐn,xiāng suí bù yě pō。
山高临古郡,天小入江波。shān gāo lín gǔ jùn,tiān xiǎo rù jiāng bō。
香草春生遍,幽禽暮见多。xiāng cǎo chūn shēng biàn,yōu qín mù jiàn duō。
更增游岳思,昨有寺僧过。gèng zēng yóu yuè sī,zuó yǒu sì sēng guò。

永州寄翁灵舒

徐照

古郡百蛮边,苍梧九点烟。gǔ jùn bǎi mán biān,cāng wú jiǔ diǎn yān。
去家疑万里,归计在明年。qù jiā yí wàn lǐ,guī jì zài míng nián。
风顺眠听角,楼高望见船。fēng shùn mián tīng jiǎo,lóu gāo wàng jiàn chuán。
筠州当半道,长得秀诗篇。yún zhōu dāng bàn dào,zhǎng dé xiù shī piān。

寄刘孝若

徐照

难得刘夫子,生平极爱予。nán dé liú fū zi,shēng píng jí ài yǔ。
有时吟好句,特地到贫居。yǒu shí yín hǎo jù,tè dì dào pín jū。
远别宁无恨,平安莫问书。yuǎn bié níng wú hèn,píng ān mò wèn shū。
梦穿庭际菊,密叶过畦蔬。mèng chuān tíng jì jú,mì yè guò qí shū。

寄筠阳

徐照

府后岩峦众,何时访古仙。fǔ hòu yán luán zhòng,hé shí fǎng gǔ xiān。
井甘邻室共,钟远雪风传。jǐng gān lín shì gòng,zhōng yuǎn xuě fēng chuán。
病去茶难废,诗多石可镌。bìng qù chá nán fèi,shī duō shí kě juān。
蜀江春未动,犹得缓归船。shǔ jiāng chūn wèi dòng,yóu dé huǎn guī chuán。

题何仙姑旧居

徐照

身居何处洞,潇岸看云行。shēn jū hé chù dòng,xiāo àn kàn yún xíng。
既已通仙籍,奚烦赠道名。jì yǐ tōng xiān jí,xī fán zèng dào míng。
幌红花日影,香断寺钟声。huǎng hóng huā rì yǐng,xiāng duàn sì zhōng shēng。
题句君应识,君诗亦自清。tí jù jūn yīng shí,jūn shī yì zì qīng。

访潇岸黄仲立

徐照

长似在船里,松声如水声。zhǎng shì zài chuán lǐ,sōng shēng rú shuǐ shēng。
门当岗路掩,云向井栏生。mén dāng gǎng lù yǎn,yún xiàng jǐng lán shēng。
道进渔樵客,家空世俗轻。dào jìn yú qiáo kè,jiā kōng shì sú qīng。
阶前桐叶响,云是白鹇行。jiē qián tóng yè xiǎng,yún shì bái xián xíng。

夜听黄仲立弹广陵

徐照

月色照君琴,移床出木阴。yuè sè zhào jūn qín,yí chuáng chū mù yīn。
数声广陵水,一片古人心。shù shēng guǎng líng shuǐ,yī piàn gǔ rén xīn。
投剑功无补,冲冠怒亦深。tóu jiàn gōng wú bǔ,chōng guān nù yì shēn。
踪能清客耳,还是乱时音。zōng néng qīng kè ěr,hái shì luàn shí yīn。

求邓叔珍画

徐照

画要天机到,常人学不成。huà yào tiān jī dào,cháng rén xué bù chéng。
胸中无世事,笔下有诗情。xiōng zhōng wú shì shì,bǐ xià yǒu shī qíng。
断岸孤村接,高林远岫平。duàn àn gū cūn jiē,gāo lín yuǎn xiù píng。
不能求片幅,空自识先生。bù néng qiú piàn fú,kōng zì shí xiān shēng。

徐照

叶落无蝉在,又随林叶生。yè luò wú chán zài,yòu suí lín yè shēng。
不离荒苑处,偏感异乡情。bù lí huāng yuàn chù,piān gǎn yì xiāng qíng。
幽韵松风合,枵肠竹露清。yōu yùn sōng fēng hé,xiāo cháng zhú lù qīng。
无端溪鸟逐,飞落地中行。wú duān xī niǎo zhú,fēi luò dì zhōng xíng。

相中别邓该

徐照

隔水鹧鸪鸣,一汀香草生。gé shuǐ zhè gū míng,yī tīng xiāng cǎo shēng。
自怜为客久,谁忍送君行。zì lián wèi kè jiǔ,shuí rěn sòng jūn xíng。
后会期何日,归途喜乍晴。hòu huì qī hé rì,guī tú xǐ zhà qíng。
它春科甲上,必欲见题名。tā chūn kē jiǎ shàng,bì yù jiàn tí míng。

题岳僧房

徐照

夏腊高于众,音容亦未衰。xià là gāo yú zhòng,yīn róng yì wèi shuāi。
终经迎客晚,煮药任僮饥。zhōng jīng yíng kè wǎn,zhǔ yào rèn tóng jī。
苔上抛生石,猿惊挂衲枝。tái shàng pāo shēng shí,yuán jīng guà nà zhī。
山高九千丈,百事不曾知。shān gāo jiǔ qiān zhàng,bǎi shì bù céng zhī。

上封寺

徐照

步经千万歇,两日至山平。bù jīng qiān wàn xiē,liǎng rì zhì shān píng。
磬逐炉香尽,猿摇树雪倾。qìng zhú lú xiāng jǐn,yuán yáo shù xuě qīng。
昔曾因画见,谁拟得吟行。xī céng yīn huà jiàn,shuí nǐ dé yín xíng。
又出穹林阁,终宵看日生。yòu chū qióng lín gé,zhōng xiāo kàn rì shēng。

南岳万年松

徐照

所高无二丈,盘折数枝悬。suǒ gāo wú èr zhàng,pán zhé shù zhī xuán。
两树死一树,多年言万年。liǎng shù sǐ yī shù,duō nián yán wàn nián。
节坚全化石,根蠹半盛泉。jié jiān quán huà shí,gēn dù bàn shèng quán。
便可招琴悟,相同把笔传。biàn kě zhāo qín wù,xiāng tóng bǎ bǐ chuán。