古诗词

春日即事

危稹

麦风翻陇泼浓绿,花露滴枝粘老红。mài fēng fān lǒng pō nóng lǜ,huā lù dī zhī zhān lǎo hóng。
小立楼头检春事,一丝暖日坠青虫。xiǎo lì lóu tóu jiǎn chūn shì,yī sī nuǎn rì zhuì qīng chóng。

危稹

危稹(1158~1234),南宋文学家、诗人。原名科,字逢吉,自号巽斋,又号骊塘。抚州临川(今属江西)人。 淳熙十四年进士,调南康军教授,擢著作郎兼屯田郎官,出知潮州,又知漳州。卒年七十四,文为洪迈所赏,诗与杨万里唱和,著有《巽斋集》。 危稹的作品>>

猜您喜欢

郭公篇

危稹

郭公郭公,闻尔失国春秋时,何事到此犹悲啼。guō gōng guō gōng,wén ěr shī guó chūn qiū shí,hé shì dào cǐ yóu bēi tí。
郭公前言亡国故,当时只缘臣子误。guō gōng qián yán wáng guó gù,dāng shí zhǐ yuán chén zi wù。
百年社稷不得归,而今家住柘冈西。bǎi nián shè jì bù dé guī,ér jīn jiā zhù zhè gāng xī。
满目春风都是恨,声声说与齐侯知。mǎn mù chūn fēng dōu shì hèn,shēng shēng shuō yǔ qí hóu zhī。
国亡矣,君勉之。guó wáng yǐ,jūn miǎn zhī。
31123