古诗词

和上巳西湖胜游

元绛

清明风日战方酣,朱毂雍容拥旆鬖。qīng míng fēng rì zhàn fāng hān,zhū gǔ yōng róng yōng pèi sān。
火令正严绵上俗,禊游仍胜会稽岩。huǒ lìng zhèng yán mián shàng sú,xì yóu réng shèng huì jī yán。
马盘金埒连乾湿,人映毡车帽角搀。mǎ pán jīn liè lián qián shī,rén yìng zhān chē mào jiǎo chān。
湖水绿烟浮醉席,杏花红雨拂春衫。hú shuǐ lǜ yān fú zuì xí,xìng huā hóng yǔ fú chūn shān。
公如庾老情非浅,客似渊君调不凡。gōng rú yǔ lǎo qíng fēi qiǎn,kè shì yuān jūn diào bù fán。
只恐颍川飞召节,便随五凤降绨函。zhǐ kǒng yǐng chuān fēi zhào jié,biàn suí wǔ fèng jiàng tí hán。
元绛

元绛

元绛(1008—1083),字厚之,钱塘人,一说字厚之。北宋大臣、文学家。祖籍南城县东兴乡苏源村(今江西省黎川县荷源乡苏源村)人,祖父元德昭为五代吴越丞相,遂为钱塘(今浙江杭州)人。生于宋真宗大中祥符元年,生而敏悟,5岁能作诗。以廷试误赋韵,得学究出身。再举登第,调江宁推官。迁江西转运判官,知台州。侬智高反岭南,宿军邕州;绛供军饷有功。累迁翰林学士,拜参知政事。后罢知颍州,以太子太保致仕。神宗元丰六年卒,年76,谥“章简”。著有《玉堂集》、《全宋词》存其词2首,《宋诗纪事》存其诗6首。 元绛的作品>>

猜您喜欢

过牛光禄故居

元绛

白头重到故人家,境是人非起叹嗟。bái tóu zhòng dào gù rén jiā,jìng shì rén fēi qǐ tàn jiē。
三径未荒陶令菊,四时长放庾郎花。sān jìng wèi huāng táo lìng jú,sì shí zhǎng fàng yǔ láng huā。
林风光动藏莺叶,溪涨痕生宿鹭沙。lín fēng guāng dòng cáng yīng yè,xī zhǎng hén shēng sù lù shā。
肯构有材移病久,会凭诗酒傲烟霞。kěn gòu yǒu cái yí bìng jiǔ,huì píng shī jiǔ ào yān xiá。

挽赠太常少卿封川曹使君觐

元绛

仓卒蛮鼙上水滨,使君忠愤独亡身。cāng zú mán pí shàng shuǐ bīn,shǐ jūn zhōng fèn dú wáng shēn。
平明戈剑摧城阖,俄顷衣冠落路尘。píng míng gē jiàn cuī chéng hé,é qǐng yī guān luò lù chén。
志士一门能许国,老夫当日亦知人。zhì shì yī mén néng xǔ guó,lǎo fū dāng rì yì zhī rén。
朝廷赠襚哀荣极,青骨千金合有神。cháo tíng zèng suì āi róng jí,qīng gǔ qiān jīn hé yǒu shén。

泗洲岭

元绛

万里一朱幡,崎岖度岭关。wàn lǐ yī zhū fān,qí qū dù lǐng guān。
路盘云雨际,人在斗牛间。lù pán yún yǔ jì,rén zài dòu niú jiān。

怀荆南旧游

元绛

去年曾醉海棠丛,闻说新枝发旧红。qù nián céng zuì hǎi táng cóng,wén shuō xīn zhī fā jiù hóng。
昨夜梦回花下饮,不知身在玉堂中。zuó yè mèng huí huā xià yǐn,bù zhī shēn zài yù táng zhōng。

题溪口广慈寺

元绛

云外轩窗切斗牛,翛然三伏亦生秋。yún wài xuān chuāng qiè dòu niú,xiāo rán sān fú yì shēng qiū。
青山屈曲无重数,俱束溪光款款流。qīng shān qū qū wú zhòng shù,jù shù xī guāng kuǎn kuǎn liú。

送梵才大师归天台

元绛

责重忧多两鬓斑,十年长梦赤城山。zé zhòng yōu duō liǎng bìn bān,shí nián zhǎng mèng chì chéng shān。
何时得似净名子,漱石眠云恣意闲。hé shí dé shì jìng míng zi,shù shí mián yún zì yì xián。

巡按睦州过乌龙山

元绛

群山衮衮卷波涛,举手天门尺五高。qún shān gǔn gǔn juǎn bō tāo,jǔ shǒu tiān mén chǐ wǔ gāo。
尘土多年昏病眼,犹能千里见秋毫。chén tǔ duō nián hūn bìng yǎn,yóu néng qiān lǐ jiàn qiū háo。

贺王禹玉

元绛

前殿听宣中禁制,南宫看集外朝班。qián diàn tīng xuān zhōng jìn zhì,nán gōng kàn jí wài cháo bān。
星辰影落三阶下,桃李阴成四海闲。xīng chén yǐng luò sān jiē xià,táo lǐ yīn chéng sì hǎi xián。

流觞亭诗

元绛

春风流水出岩扉,载酒轻舟扬彩旗。chūn fēng liú shuǐ chū yán fēi,zài jiǔ qīng zhōu yáng cǎi qí。
把得玉杯还自笑,老翁真令似童儿。bǎ dé yù bēi hái zì xiào,lǎo wēng zhēn lìng shì tóng ér。

隐几庵诗

元绛

分得藩符近海滨,溪山清处养天真。fēn dé fān fú jìn hǎi bīn,xī shān qīng chù yǎng tiān zhēn。
幅巾隐几春庵静,直是羲皇已上人。fú jīn yǐn jǐ chūn ān jìng,zhí shì xī huáng yǐ shàng rén。

爱亭

元绛

朱轓何事独来频,不为溪山只为民。zhū fān hé shì dú lái pín,bù wèi xī shān zhǐ wèi mín。
最爱年年禾稻熟,时丰自有壤歌人。zuì ài nián nián hé dào shú,shí fēng zì yǒu rǎng gē rén。

谢京师故人

元绛

丹荔黄甘北苑茶,劳君诱我向天涯。dān lì huáng gān běi yuàn chá,láo jūn yòu wǒ xiàng tiān yá。
争如太液楼边看,池北池南总是春。zhēng rú tài yè lóu biān kàn,chí běi chí nán zǒng shì chūn。

早梅

元绛

照夜直为明月侣,倚风先作艳阳媒。zhào yè zhí wèi míng yuè lǚ,yǐ fēng xiān zuò yàn yáng méi。
多情欲著红妆面,故上含章白玉台。duō qíng yù zhù hóng zhuāng miàn,gù shàng hán zhāng bái yù tái。

和人

元绛

笔下云霞落彩笺,诸君清思尽佳篇。bǐ xià yún xiá luò cǎi jiān,zhū jūn qīng sī jǐn jiā piān。
谁人读得郊居字,流水汤汤正满弦。shuí rén dú dé jiāo jū zì,liú shuǐ tāng tāng zhèng mǎn xián。

永新县春风亭

元绛

三年到此百无功,种得桃花满县红。sān nián dào cǐ bǎi wú gōng,zhǒng dé táo huā mǎn xiàn hóng。
此日不能收拾去,一时分付与东风。cǐ rì bù néng shōu shí qù,yī shí fēn fù yǔ dōng fēng。
33123