古诗词

陈彦博擢第后归拜先墓作此送之

李流谦

霜风著林不停吹,天涯有客衣征衣。shuāng fēng zhù lín bù tíng chuī,tiān yá yǒu kè yī zhēng yī。
问客今归有何得,一株老桂和根移。wèn kè jīn guī yǒu hé dé,yī zhū lǎo guì hé gēn yí。
读书作文四十载,浪走不啻萍在池。dú shū zuò wén sì shí zài,làng zǒu bù chì píng zài chí。
束书随身乃封户,睥睨一甑蒙蛛丝。shù shū suí shēn nǎi fēng hù,pì nì yī zèng méng zhū sī。
倾囊千金劝少贬,掉头一笑吾宁饥。qīng náng qiān jīn quàn shǎo biǎn,diào tóu yī xiào wú níng jī。
学如木水有源本,朝贩夕售颜忸怩。xué rú mù shuǐ yǒu yuán běn,cháo fàn xī shòu yán niǔ ní。
市倡青红炫廛陌,窈窕深闭无由窥。shì chàng qīng hóng xuàn chán mò,yǎo tiǎo shēn bì wú yóu kuī。
清诗学自禀绳律,如嚼冰雪寒肝脾。qīng shī xué zì bǐng shéng lǜ,rú jué bīng xuě hán gān pí。
平生交游半豪俊,如此人物见者稀。píng shēng jiāo yóu bàn háo jùn,rú cǐ rén wù jiàn zhě xī。
每拈佳句对客诵,谓是古作非今为。měi niān jiā jù duì kè sòng,wèi shì gǔ zuò fēi jīn wèi。
吾先君子坛级尊,子来谈笑容攀跻。wú xiān jūn zi tán jí zūn,zi lái tán xiào róng pān jī。
我从弱岁同砚几,如今揽镜斑鬓髭。wǒ cóng ruò suì tóng yàn jǐ,rú jīn lǎn jìng bān bìn zī。
笑渠常遭俗眼白,短力不得相扶持。xiào qú cháng zāo sú yǎn bái,duǎn lì bù dé xiāng fú chí。
前日提笔试外省,我亦薄宦初来归。qián rì tí bǐ shì wài shěng,wǒ yì báo huàn chū lái guī。
口占程文问中否,强弩破叶剑截泥。kǒu zhàn chéng wén wèn zhōng fǒu,qiáng nǔ pò yè jiàn jié ní。
十月十日夜漏尽,小奚惊梦来打扉。shí yuè shí rì yè lòu jǐn,xiǎo xī jīng mèng lái dǎ fēi。
云有吉报可速起,倒穿衣裳喘而驰。yún yǒu jí bào kě sù qǐ,dào chuān yī shang chuǎn ér chí。
贺者已满坐无处,拍手怪我来何迟。hè zhě yǐ mǎn zuò wú chù,pāi shǒu guài wǒ lái hé chí。
淋漓一纸见名字,仓卒未省来其谁。lín lí yī zhǐ jiàn míng zì,cāng zú wèi shěng lái qí shuí。
喜欢不记语杂乱,但说老眼天不眵。xǐ huān bù jì yǔ zá luàn,dàn shuō lǎo yǎn tiān bù chī。
明朝再拜酌酒贺,屋角一丈飞虹蜺。míng cháo zài bài zhuó jiǔ hè,wū jiǎo yī zhàng fēi hóng ní。
书生一第蜕骨耳,排风轶电方自兹。shū shēng yī dì tuì gǔ ěr,pái fēng yì diàn fāng zì zī。
阿兄地下唤不应,门户藉子扶寒衰。ā xiōng dì xià huàn bù yīng,mén hù jí zi fú hán shuāi。
乡闾朋旧夸地产,洗眼昼绣增叹嘻。xiāng lǘ péng jiù kuā dì chǎn,xǐ yǎn zhòu xiù zēng tàn xī。
孤童疋马颜色异,关吏偷语惊且疑。gū tóng pǐ mǎ yán sè yì,guān lì tōu yǔ jīng qiě yí。
到家羊肥酒亦熟,山头松槚生光辉。dào jiā yáng féi jiǔ yì shú,shān tóu sōng jiǎ shēng guāng huī。
坟前百拜谢教育,持身愿报父母慈。fén qián bǎi bài xiè jiào yù,chí shēn yuàn bào fù mǔ cí。
盘谷亭前白雪枝,春意稍稍回芳蕤。pán gǔ tíng qián bái xuě zhī,chūn yì shāo shāo huí fāng ruí。
尊前不可无此客,花虽不言意惨悽。zūn qián bù kě wú cǐ kè,huā suī bù yán yì cǎn qī。
迟君急旋共一醉,青衫入手无闲时。chí jūn jí xuán gòng yī zuì,qīng shān rù shǒu wú xián shí。

李流谦

宋汉州绵竹人,或云德阳人,字无变,号澹斋。李良臣子。以荫补将仕郎。历雅州教授。虞允文宣抚全蜀,召置幕下,颇有赞画。官终潼川府通判。以文学知名。有《澹斋集》。 李流谦的作品>>

猜您喜欢

游长芦

李流谦

他年天眼识褕袆,千柱如今锁夕晖。tā nián tiān yǎn shí yú huī,qiān zhù rú jīn suǒ xī huī。
笑说老禅操一苇,戏呼灵媪授三归。xiào shuō lǎo chán cāo yī wěi,xì hū líng ǎo shòu sān guī。
波涛啮岸蛟龙恶,荻竹抽萌鲙缕肥。bō tāo niè àn jiāo lóng è,dí zhú chōu méng kuài lǚ féi。
曲水流觞记今日,晚风直欲透人衣。qū shuǐ liú shāng jì jīn rì,wǎn fēng zhí yù tòu rén yī。

金陵二首

李流谦

龙蟠虎踞帝王州,屡叹降旗出石头。lóng pán hǔ jù dì wáng zhōu,lǚ tàn jiàng qí chū shí tóu。
不惜家居撞坏了,可因歌舞破除休。bù xī jiā jū zhuàng huài le,kě yīn gē wǔ pò chú xiū。
露桃滴滴啼宫井,风柳条条绊客舟。lù táo dī dī tí gōng jǐng,fēng liǔ tiáo tiáo bàn kè zhōu。
春水一江流未尽,不禁更问几多愁。chūn shuǐ yī jiāng liú wèi jǐn,bù jìn gèng wèn jǐ duō chóu。

金陵二首

李流谦

江城叠鼓晚停挝,游子翩翩念岁华。jiāng chéng dié gǔ wǎn tíng wō,yóu zi piān piān niàn suì huá。
水底乾坤浮日夜,沙边鸥鹭老烟霞。shuǐ dǐ qián kūn fú rì yè,shā biān ōu lù lǎo yān xiá。
渔人能说陈隋事,燕子犹寻王谢家。yú rén néng shuō chén suí shì,yàn zi yóu xún wáng xiè jiā。
南北自分仍自合,不应全殢后庭花。nán běi zì fēn réng zì hé,bù yīng quán tì hòu tíng huā。

午饭高桥院

李流谦

招提下马憩逡巡,野饭亲烹涧底芹。zhāo tí xià mǎ qì qūn xún,yě fàn qīn pēng jiàn dǐ qín。
二月韶华听啼鸟,百年心事信行云。èr yuè sháo huá tīng tí niǎo,bǎi nián xīn shì xìn xíng yún。
不禁烈日花光薄,更抹微烟草色薰。bù jìn liè rì huā guāng báo,gèng mǒ wēi yān cǎo sè xūn。
老衲未知风木恨,向人犹说故将军。lǎo nà wèi zhī fēng mù hèn,xiàng rén yóu shuō gù jiāng jūn。

游虎丘次仲甄韵

李流谦

逢山到处为迟留,行到东南第几州。féng shān dào chù wèi chí liú,xíng dào dōng nán dì jǐ zhōu。
终古香灯凭像教,可人轩户称山丘。zhōng gǔ xiāng dēng píng xiàng jiào,kě rén xuān hù chēng shān qiū。
苔封铁色千寻壁,日丽云章百尺楼。tái fēng tiě sè qiān xún bì,rì lì yún zhāng bǎi chǐ lóu。
脚底全吴何足小,待将八极恣浮游。jiǎo dǐ quán wú hé zú xiǎo,dài jiāng bā jí zì fú yóu。

人日同诸公自马溪登道宿无为

李流谦

尘埃眯目浸填胸,日日青山在梦中。chén āi mī mù jìn tián xiōng,rì rì qīng shān zài mèng zhōng。
改岁人家无一事,并游文社有诸公。gǎi suì rén jiā wú yī shì,bìng yóu wén shè yǒu zhū gōng。
招提夜语惊山鬼,野店春沽醉病翁。zhāo tí yè yǔ jīng shān guǐ,yě diàn chūn gū zuì bìng wēng。
绿坞红村谁境界,自凭好句占东风。lǜ wù hóng cūn shuí jìng jiè,zì píng hǎo jù zhàn dōng fēng。

次韵彦博游无为马溪并呈孙隆州

李流谦

块处无人语合头,出门猝猝又还休。kuài chù wú rén yǔ hé tóu,chū mén cù cù yòu hái xiū。
缚茅晚岁欣同社,并辔名峰得胜游。fù máo wǎn suì xīn tóng shè,bìng pèi míng fēng dé shèng yóu。
松下一筇真可老,山中五月已如秋。sōng xià yī qióng zhēn kě lǎo,shān zhōng wǔ yuè yǐ rú qiū。
未应斗粟全关念,更为先生几日留。wèi yīng dòu sù quán guān niàn,gèng wèi xiān shēng jǐ rì liú。

又次韵彦博游无为寺二首

李流谦

灵蜕岿然谢垢埃,焚香却立叹奇哉。líng tuì kuī rán xiè gòu āi,fén xiāng què lì tàn qí zāi。
自从新岁门常掩,不见青山眼懒开。zì cóng xīn suì mén cháng yǎn,bù jiàn qīng shān yǎn lǎn kāi。
飞观千楹孤鸟堕,斋盂万指晓鲸催。fēi guān qiān yíng gū niǎo duò,zhāi yú wàn zhǐ xiǎo jīng cuī。
亦知空劫已前事,浪说十生曾去来。yì zhī kōng jié yǐ qián shì,làng shuō shí shēng céng qù lái。

又次韵彦博游无为寺二首

李流谦

东风力弱未扬埃,密泛丛兰有意哉。dōng fēng lì ruò wèi yáng āi,mì fàn cóng lán yǒu yì zāi。
可是伸眉须酒满,只应弹指又花开。kě shì shēn méi xū jiǔ mǎn,zhǐ yīng dàn zhǐ yòu huā kāi。
吹毛句妙无人领,击钵诗工著底催。chuī máo jù miào wú rén lǐng,jī bō shī gōng zhù dǐ cuī。
照水只愁羞冕绂,勋名盖世亦时来。zhào shuǐ zhǐ chóu xiū miǎn fú,xūn míng gài shì yì shí lái。

游长松闻捷音

李流谦

十里登山访定身,衣边犹带簿书尘。shí lǐ dēng shān fǎng dìng shēn,yī biān yóu dài bù shū chén。
僧厨笋蕨随斋钵,禅窟香灯话宿因。sēng chú sǔn jué suí zhāi bō,chán kū xiāng dēng huà sù yīn。
便可扶犁老岷蜀,已闻传檄定咸秦。biàn kě fú lí lǎo mín shǔ,yǐ wén chuán xí dìng xián qín。
家家钗钏何须惜,难买尧眉一笑春。jiā jiā chāi chuàn hé xū xī,nán mǎi yáo méi yī xiào chūn。

次韵何子闻安静观

李流谦

翩然逸想九霞间,仍是霓衣与鹿冠。piān rán yì xiǎng jiǔ xiá jiān,réng shì ní yī yǔ lù guān。
尘劫三山元自近,神官一字固应难。chén jié sān shān yuán zì jìn,shén guān yī zì gù yīng nán。
云烟万瓦虹榱壮,冰雪千幢鹄辇寒。yún yān wàn wǎ hóng cuī zhuàng,bīng xuě qiān chuáng gǔ niǎn hán。
堪笑木强韩吏部,如何容易撮灵丹。kān xiào mù qiáng hán lì bù,rú hé róng yì cuō líng dān。

次韵何子闻安静观

李流谦

日压茅檐醉拥蓑,静听寒溜奏云和。rì yā máo yán zuì yōng suō,jìng tīng hán liū zòu yún hé。
深藏本自身全露,瞪视元知语不多。shēn cáng běn zì shēn quán lù,dèng shì yuán zhī yǔ bù duō。
紫府地严须一到,苍崖文古要重磨。zǐ fǔ dì yán xū yī dào,cāng yá wén gǔ yào zhòng mó。
新宫固是丛霄样,应有胎禽忆旧柯。xīn gōng gù shì cóng xiāo yàng,yīng yǒu tāi qín yì jiù kē。

郊行至天王院

李流谦

郊行不欲经城市,厌见尘沙漠漠黄。jiāo xíng bù yù jīng chéng shì,yàn jiàn chén shā mò mò huáng。
响树蜩螗凭晚吹,绕陂凫鹜占残阳。xiǎng shù tiáo táng píng wǎn chuī,rào bēi fú wù zhàn cán yáng。
青山与世久相绝,修竹于人未易忘。qīng shān yǔ shì jiǔ xiāng jué,xiū zhú yú rén wèi yì wàng。
下马招提揖僧话,始知尘境有仙乡。xià mǎ zhāo tí yī sēng huà,shǐ zhī chén jìng yǒu xiān xiāng。

挽张雅州

李流谦

酣饱风烟德有芽,从来三㦸是张家。hān bǎo fēng yān dé yǒu yá,cóng lái sān jǐ shì zhāng jiā。
翩翩群从同时贵,落落高门一世华。piān piān qún cóng tóng shí guì,luò luò gāo mén yī shì huá。
人自不欺宁用忍,身如可赎但空嗟。rén zì bù qī níng yòng rěn,shēn rú kě shú dàn kōng jiē。
路人泣指飞丹旐,犹忆双旌卷暝霞。lù rén qì zhǐ fēi dān zhào,yóu yì shuāng jīng juǎn míng xiá。

挽张雅州

李流谦

三年流落塞垣春,雪屋冰庐乐藻芹。sān nián liú luò sāi yuán chūn,xuě wū bīng lú lè zǎo qín。
司业颇知怜郑老,薛宣能不吏朱云。sī yè pǒ zhī lián zhèng lǎo,xuē xuān néng bù lì zhū yún。
鹗笺重剡新如昨,蚁壤高眠唤不闻。è jiān zhòng shàn xīn rú zuó,yǐ rǎng gāo mián huàn bù wén。
一掬垄头知己泪,霜风吹堕白杨坟。yī jū lǒng tóu zhī jǐ lèi,shuāng fēng chuī duò bái yáng fén。