古诗词

陈彦博擢第后归拜先墓作此送之

李流谦

霜风著林不停吹,天涯有客衣征衣。shuāng fēng zhù lín bù tíng chuī,tiān yá yǒu kè yī zhēng yī。
问客今归有何得,一株老桂和根移。wèn kè jīn guī yǒu hé dé,yī zhū lǎo guì hé gēn yí。
读书作文四十载,浪走不啻萍在池。dú shū zuò wén sì shí zài,làng zǒu bù chì píng zài chí。
束书随身乃封户,睥睨一甑蒙蛛丝。shù shū suí shēn nǎi fēng hù,pì nì yī zèng méng zhū sī。
倾囊千金劝少贬,掉头一笑吾宁饥。qīng náng qiān jīn quàn shǎo biǎn,diào tóu yī xiào wú níng jī。
学如木水有源本,朝贩夕售颜忸怩。xué rú mù shuǐ yǒu yuán běn,cháo fàn xī shòu yán niǔ ní。
市倡青红炫廛陌,窈窕深闭无由窥。shì chàng qīng hóng xuàn chán mò,yǎo tiǎo shēn bì wú yóu kuī。
清诗学自禀绳律,如嚼冰雪寒肝脾。qīng shī xué zì bǐng shéng lǜ,rú jué bīng xuě hán gān pí。
平生交游半豪俊,如此人物见者稀。píng shēng jiāo yóu bàn háo jùn,rú cǐ rén wù jiàn zhě xī。
每拈佳句对客诵,谓是古作非今为。měi niān jiā jù duì kè sòng,wèi shì gǔ zuò fēi jīn wèi。
吾先君子坛级尊,子来谈笑容攀跻。wú xiān jūn zi tán jí zūn,zi lái tán xiào róng pān jī。
我从弱岁同砚几,如今揽镜斑鬓髭。wǒ cóng ruò suì tóng yàn jǐ,rú jīn lǎn jìng bān bìn zī。
笑渠常遭俗眼白,短力不得相扶持。xiào qú cháng zāo sú yǎn bái,duǎn lì bù dé xiāng fú chí。
前日提笔试外省,我亦薄宦初来归。qián rì tí bǐ shì wài shěng,wǒ yì báo huàn chū lái guī。
口占程文问中否,强弩破叶剑截泥。kǒu zhàn chéng wén wèn zhōng fǒu,qiáng nǔ pò yè jiàn jié ní。
十月十日夜漏尽,小奚惊梦来打扉。shí yuè shí rì yè lòu jǐn,xiǎo xī jīng mèng lái dǎ fēi。
云有吉报可速起,倒穿衣裳喘而驰。yún yǒu jí bào kě sù qǐ,dào chuān yī shang chuǎn ér chí。
贺者已满坐无处,拍手怪我来何迟。hè zhě yǐ mǎn zuò wú chù,pāi shǒu guài wǒ lái hé chí。
淋漓一纸见名字,仓卒未省来其谁。lín lí yī zhǐ jiàn míng zì,cāng zú wèi shěng lái qí shuí。
喜欢不记语杂乱,但说老眼天不眵。xǐ huān bù jì yǔ zá luàn,dàn shuō lǎo yǎn tiān bù chī。
明朝再拜酌酒贺,屋角一丈飞虹蜺。míng cháo zài bài zhuó jiǔ hè,wū jiǎo yī zhàng fēi hóng ní。
书生一第蜕骨耳,排风轶电方自兹。shū shēng yī dì tuì gǔ ěr,pái fēng yì diàn fāng zì zī。
阿兄地下唤不应,门户藉子扶寒衰。ā xiōng dì xià huàn bù yīng,mén hù jí zi fú hán shuāi。
乡闾朋旧夸地产,洗眼昼绣增叹嘻。xiāng lǘ péng jiù kuā dì chǎn,xǐ yǎn zhòu xiù zēng tàn xī。
孤童疋马颜色异,关吏偷语惊且疑。gū tóng pǐ mǎ yán sè yì,guān lì tōu yǔ jīng qiě yí。
到家羊肥酒亦熟,山头松槚生光辉。dào jiā yáng féi jiǔ yì shú,shān tóu sōng jiǎ shēng guāng huī。
坟前百拜谢教育,持身愿报父母慈。fén qián bǎi bài xiè jiào yù,chí shēn yuàn bào fù mǔ cí。
盘谷亭前白雪枝,春意稍稍回芳蕤。pán gǔ tíng qián bái xuě zhī,chūn yì shāo shāo huí fāng ruí。
尊前不可无此客,花虽不言意惨悽。zūn qián bù kě wú cǐ kè,huā suī bù yán yì cǎn qī。
迟君急旋共一醉,青衫入手无闲时。chí jūn jí xuán gòng yī zuì,qīng shān rù shǒu wú xián shí。

李流谦

宋汉州绵竹人,或云德阳人,字无变,号澹斋。李良臣子。以荫补将仕郎。历雅州教授。虞允文宣抚全蜀,召置幕下,颇有赞画。官终潼川府通判。以文学知名。有《澹斋集》。 李流谦的作品>>

猜您喜欢

予客三池王正卿以四绝见寄次其韵

李流谦

佳人望断日平西,可意相逢眼底稀。jiā rén wàng duàn rì píng xī,kě yì xiāng féng yǎn dǐ xī。
漫说携家终是客,开愁唯有醉淋衣。màn shuō xié jiā zhōng shì kè,kāi chóu wéi yǒu zuì lín yī。

予客三池王正卿以四绝见寄次其韵

李流谦

我来在处说君名,小轴人争睹凤星。wǒ lái zài chù shuō jūn míng,xiǎo zhóu rén zhēng dǔ fèng xīng。
放却他时能致此,定知阮眼为君青。fàng què tā shí néng zhì cǐ,dìng zhī ruǎn yǎn wèi jūn qīng。

薛公肃访山中偶出不值公肃留诗次其韵

李流谦

一舸初从帝所还,彩衣照日眩斓斑。yī gě chū cóng dì suǒ hái,cǎi yī zhào rì xuàn lán bān。
今君已出云天近,我尚无钱可买山。jīn jūn yǐ chū yún tiān jìn,wǒ shàng wú qián kě mǎi shān。

薛公肃访山中偶出不值公肃留诗次其韵

李流谦

紫极朝归谢往还,新篇落笔烂彪斑。zǐ jí cháo guī xiè wǎng hái,xīn piān luò bǐ làn biāo bān。
乌藤拈起都闲事,且看西湖处处山。wū téng niān qǐ dōu xián shì,qiě kàn xī hú chù chù shān。

再次才夫韵二绝

李流谦

灯窗仍有卷披黄,此地重来似故乡。dēng chuāng réng yǒu juǎn pī huáng,cǐ dì zhòng lái shì gù xiāng。
安得清江都是酒,胜金满屋笏堆床。ān dé qīng jiāng dōu shì jiǔ,shèng jīn mǎn wū hù duī chuáng。

再次才夫韵二绝

李流谦

木生殊不愿青黄,雨露根深无有乡。mù shēng shū bù yuàn qīng huáng,yǔ lù gēn shēn wú yǒu xiāng。
台省从渠登衮衮,未妨老子卧胡床。tái shěng cóng qú dēng gǔn gǔn,wèi fáng lǎo zi wò hú chuáng。

谯令以视堰绝句见示次其韵

李流谦

疲氓糠覈自能肥,一个何曾吏扣扉。pí máng kāng hé zì néng féi,yī gè hé céng lì kòu fēi。
凤指翠梧求友集,蝗无绿野蔽天飞。fèng zhǐ cuì wú qiú yǒu jí,huáng wú lǜ yě bì tiān fēi。

谯令以视堰绝句见示次其韵

李流谦

我瘠不妨天下肥,期公他日到黄扉。wǒ jí bù fáng tiān xià féi,qī gōng tā rì dào huáng fēi。
悯农一念通精祲,定遣惊雷霹雳飞。mǐn nóng yī niàn tōng jīng jìn,dìng qiǎn jīng léi pī lì fēi。

次韵立春后馀寒二首

李流谦

挟冷朝阳未吐光,小池犹有夜来霜。xié lěng cháo yáng wèi tǔ guāng,xiǎo chí yóu yǒu yè lái shuāng。
东君自识沈潜意,谁道阴柔解变刚。dōng jūn zì shí shěn qián yì,shuí dào yīn róu jiě biàn gāng。

次韵立春后馀寒二首

李流谦

绛帐何时得罢开,为君叹息首空回。jiàng zhàng hé shí dé bà kāi,wèi jūn tàn xī shǒu kōng huí。
亦知弹铗无人听,收拾清诗分付梅。yì zhī dàn jiá wú rén tīng,shōu shí qīng shī fēn fù méi。

次黄仲甄峡中韵二绝

李流谦

众流自作一门去,老子闲为三峡游。zhòng liú zì zuò yī mén qù,lǎo zi xián wèi sān xiá yóu。
弭棹初逢云雨馆,转帆便是帝王州。mǐ zhào chū féng yún yǔ guǎn,zhuǎn fān biàn shì dì wáng zhōu。

次黄仲甄峡中韵二绝

李流谦

连日舟横拍岸风,只应身世在疏篷。lián rì zhōu héng pāi àn fēng,zhǐ yīng shēn shì zài shū péng。
旅床独茧皆愁绪,青镜明朝即老翁。lǚ chuáng dú jiǎn jiē chóu xù,qīng jìng míng cháo jí lǎo wēng。

客中二绝

李流谦

客中有梦自难成,未了风声又雨声。kè zhōng yǒu mèng zì nán chéng,wèi le fēng shēng yòu yǔ shēng。
二十五声秋夜点,谁人数得甚分明。èr shí wǔ shēng qiū yè diǎn,shuí rén shù dé shén fēn míng。

客中二绝

李流谦

角声定自与谁语,月色不应无为明。jiǎo shēng dìng zì yǔ shuí yǔ,yuè sè bù yīng wú wèi míng。
已作杨花著泥久,无多心事惹愁生。yǐ zuò yáng huā zhù ní jiǔ,wú duō xīn shì rě chóu shēng。

对月戏简坐客

李流谦

夜凉溪月等闲斜,半折寒芦委雪花。yè liáng xī yuè děng xián xié,bàn zhé hán lú wěi xuě huā。
一叶与君从此逝,松江烟雨著浮家。yī yè yǔ jūn cóng cǐ shì,sōng jiāng yān yǔ zhù fú jiā。