古诗词

七夕

李流谦

火金鏖攻电雷击,风从西来火折北。huǒ jīn áo gōng diàn léi jī,fēng cóng xī lái huǒ zhé běi。
向来胜负吾已分,物极而颠势其必。xiàng lái shèng fù wú yǐ fēn,wù jí ér diān shì qí bì。
露盘清濯房栊秋,冰壶冷浸乾坤骨。lù pán qīng zhuó fáng lóng qiū,bīng hú lěng jìn qián kūn gǔ。
明河指点三星横,天上灵期有幽约。míng hé zhǐ diǎn sān xīng héng,tiān shàng líng qī yǒu yōu yuē。
寒机轧轧终年思,危桥纳纳万山隔。hán jī yà yà zhōng nián sī,wēi qiáo nà nà wàn shān gé。
不知今夕果何夕,洞房幽欢寸阴疾。bù zhī jīn xī guǒ hé xī,dòng fáng yōu huān cùn yīn jí。
仙人与世当异驰,一念萧然证无极。xiān rén yǔ shì dāng yì chí,yī niàn xiāo rán zhèng wú jí。
情之所钟岂其然,婉娈合匹此疑亵。qíng zhī suǒ zhōng qǐ qí rán,wǎn luán hé pǐ cǐ yí xiè。
巫娥神力造化通,抚摩神禹授秘策。wū é shén lì zào huà tōng,fǔ mó shén yǔ shòu mì cè。
百灵后先相开凿,脱我蛟鳄骨再肉。bǎi líng hòu xiān xiāng kāi záo,tuō wǒ jiāo è gǔ zài ròu。
楚大夫玉何人哉,枕茵诬之神所殛。chǔ dà fū yù hé rén zāi,zhěn yīn wū zhī shén suǒ jí。
姑置是事勿复问,一扇微凉万金直。gū zhì shì shì wù fù wèn,yī shàn wēi liáng wàn jīn zhí。
有景如此可小了,况复我友一世杰。yǒu jǐng rú cǐ kě xiǎo le,kuàng fù wǒ yǒu yī shì jié。
其文如玉雅过之,共作清诗洗污蔑。qí wén rú yù yǎ guò zhī,gòng zuò qīng shī xǐ wū miè。
儿曹瓜果罗庭除,拜祈天孙巧可乞。ér cáo guā guǒ luó tíng chú,bài qí tiān sūn qiǎo kě qǐ。
何如侑我花前樽,得巧未必如得拙。hé rú yòu wǒ huā qián zūn,dé qiǎo wèi bì rú dé zhuō。
君看鸣鸠安鹊巢,大胜狡兔营三窟。jūn kàn míng jiū ān què cháo,dà shèng jiǎo tù yíng sān kū。

李流谦

宋汉州绵竹人,或云德阳人,字无变,号澹斋。李良臣子。以荫补将仕郎。历雅州教授。虞允文宣抚全蜀,召置幕下,颇有赞画。官终潼川府通判。以文学知名。有《澹斋集》。 李流谦的作品>>

猜您喜欢

次韵仲甄见贻

李流谦

向来出处有心期,未厌云霄戢翼飞。xiàng lái chū chù yǒu xīn qī,wèi yàn yún xiāo jí yì fēi。
留滞兼旬空怅望,逡巡半路偶同归。liú zhì jiān xún kōng chàng wàng,qūn xún bàn lù ǒu tóng guī。
却欣夜语仍连榻,尚忆朝回日典衣。què xīn yè yǔ réng lián tà,shàng yì cháo huí rì diǎn yī。
里闬齐年班又接,世间如我与君希。lǐ hàn qí nián bān yòu jiē,shì jiān rú wǒ yǔ jūn xī。

长芦次德茂韵

李流谦

卷雪奇观千丈澜,诗情撩动未应悭。juǎn xuě qí guān qiān zhàng lán,shī qíng liāo dòng wèi yīng qiān。
却收浙右三年梦,仍对淮南数尺山。què shōu zhè yòu sān nián mèng,réng duì huái nán shù chǐ shān。
靴板随人元自漫,田园觅去正须闲。xuē bǎn suí rén yuán zì màn,tián yuán mì qù zhèng xū xián。
风樯独立看飞燕,家在孤云落照间。fēng qiáng dú lì kàn fēi yàn,jiā zài gū yún luò zhào jiān。

送冯夏卿

李流谦

再见三池已旧游,向来交臂锦江头。zài jiàn sān chí yǐ jiù yóu,xiàng lái jiāo bì jǐn jiāng tóu。
味融实际冰河泮,心印微言水月秋。wèi róng shí jì bīng hé pàn,xīn yìn wēi yán shuǐ yuè qiū。
虽作燕鸿犹邂逅,故应蓬梗合漂浮。suī zuò yàn hóng yóu xiè hòu,gù yīng péng gěng hé piāo fú。
相思别后才馀梦,身在刀州望梓州。xiāng sī bié hòu cái yú mèng,shēn zài dāo zhōu wàng zǐ zhōu。

有感

李流谦

眼看燕雀闹云间,塌翼蓬榛笑孔鸾。yǎn kàn yàn què nào yún jiān,tā yì péng zhēn xiào kǒng luán。
未暇持竿钓渭水,却因采菊见南山。wèi xiá chí gān diào wèi shuǐ,què yīn cǎi jú jiàn nán shān。
床头有酒三冬足,案上无书一日闲。chuáng tóu yǒu jiǔ sān dōng zú,àn shàng wú shū yī rì xián。
世路只今难著脚,定当何地置疏顽。shì lù zhǐ jīn nán zhù jiǎo,dìng dāng hé dì zhì shū wán。

饮文氏园是日鹊噪于庭坐上烛花无数就试者凡五人

李流谦

虎变龙腾各有心,诸公高宴盍朋簪。hǔ biàn lóng téng gè yǒu xīn,zhū gōng gāo yàn hé péng zān。
烂开数对迎祥烛,合噪仍来报喜禽。làn kāi shù duì yíng xiáng zhú,hé zào réng lái bào xǐ qín。
人似月娥元自近,酒名天禄莫辞深。rén shì yuè é yuán zì jìn,jiǔ míng tiān lù mò cí shēn。
坐中五客联登去,他日华堂榜桂林。zuò zhōng wǔ kè lián dēng qù,tā rì huá táng bǎng guì lín。

次韵陈彦博梅饮之什

李流谦

又向疏梅检校春,乾坤浩荡日趋新。yòu xiàng shū méi jiǎn xiào chūn,qián kūn hào dàng rì qū xīn。
一樽树下唤深酌,数岁天涯思远人。yī zūn shù xià huàn shēn zhuó,shù suì tiān yá sī yuǎn rén。
正倚交情论晚暮,直因臭味作疏亲。zhèng yǐ jiāo qíng lùn wǎn mù,zhí yīn chòu wèi zuò shū qīn。
渊明嗜酒嵇康懒,只觉年来此是真。yuān míng shì jiǔ jī kāng lǎn,zhǐ jué nián lái cǐ shì zhēn。

送李阆州二首

李流谦

耳熟才名四十年,忧民忧国两华颠。ěr shú cái míng sì shí nián,yōu mín yōu guó liǎng huá diān。
不妨铜竹仍三剖,要是金门竟九迁。bù fáng tóng zhú réng sān pōu,yào shì jīn mén jìng jiǔ qiān。
连岁炉锤专造化,诸生岐路托飞骞。lián suì lú chuí zhuān zào huà,zhū shēng qí lù tuō fēi qiān。
馀丹乞与闲鸡犬,亦许身随绛阙仙。yú dān qǐ yǔ xián jī quǎn,yì xǔ shēn suí jiàng quē xiān。

送李阆州二首

李流谦

少陵曾赋阆州诗,苦说城南天下稀。shǎo líng céng fù láng zhōu shī,kǔ shuō chéng nán tiān xià xī。
铃閤讼闲帘半卷,胡床客好麈频挥。líng gé sòng xián lián bàn juǎn,hú chuáng kè hǎo zhǔ pín huī。
著鞭尚及春耕劝,促诏应随晓仗归。zhù biān shàng jí chūn gēng quàn,cù zhào yīng suí xiǎo zhàng guī。
他日遗簪犹在念,端容杖策扣黄扉。tā rì yí zān yóu zài niàn,duān róng zhàng cè kòu huáng fēi。

再用魏城驿韵贻白绵州

李流谦

多病相如故倦游,归逢清润麦天秋。duō bìng xiāng rú gù juàn yóu,guī féng qīng rùn mài tiān qiū。
回头渐远将军幕,飞梦先登帝子楼。huí tóu jiàn yuǎn jiāng jūn mù,fēi mèng xiān dēng dì zi lóu。
磊落声称元古郡,醉吟家世自诗流。lěi luò shēng chēng yuán gǔ jùn,zuì yín jiā shì zì shī liú。
此身只拟春中老,莫问君平住益州。cǐ shēn zhǐ nǐ chūn zhōng lǎo,mò wèn jūn píng zhù yì zhōu。

贻白绵州

李流谦

曾陪芍药醉春风,转首三年似梦中。céng péi sháo yào zuì chūn fēng,zhuǎn shǒu sān nián shì mèng zhōng。
谁使冲泥千里去,又欣剪烛一樽同。shuí shǐ chōng ní qiān lǐ qù,yòu xīn jiǎn zhú yī zūn tóng。
名章越好供妍唱,旧学全疏愧近功。míng zhāng yuè hǎo gōng yán chàng,jiù xué quán shū kuì jìn gōng。
莫怪分符少留滞,此邦曾客少陵翁。mò guài fēn fú shǎo liú zhì,cǐ bāng céng kè shǎo líng wēng。

寄送张雅州二首

李流谦

融和盎盎上双眉,旷度真成万顷陂。róng hé àng àng shàng shuāng méi,kuàng dù zhēn chéng wàn qǐng bēi。
岱华自高元地势,球琳不琢本天姿。dài huá zì gāo yuán dì shì,qiú lín bù zuó běn tiān zī。
地方千里我无事,春满万家人不知。dì fāng qiān lǐ wǒ wú shì,chūn mǎn wàn jiā rén bù zhī。
预作去思无限意,攀辕送处似迎时。yù zuò qù sī wú xiàn yì,pān yuán sòng chù shì yíng shí。

寄送张雅州二首

李流谦

二年学舍冷如冰,岌嶪龙门许屡登。èr nián xué shě lěng rú bīng,jí yè lóng mén xǔ lǚ dēng。
可但不遭官长骂,只应独愧小人乘。kě dàn bù zāo guān zhǎng mà,zhǐ yīng dú kuì xiǎo rén chéng。
身留紫塞天一角,目断朱轮山几层。shēn liú zǐ sāi tiān yī jiǎo,mù duàn zhū lún shān jǐ céng。
为问何时到墙仞,清宵远梦故堪凭。wèi wèn hé shí dào qiáng rèn,qīng xiāo yuǎn mèng gù kān píng。

七夕马逸已而获之

李流谦

门外喧呼惊失马,天边未暇问牵牛。mén wài xuān hū jīng shī mǎ,tiān biān wèi xiá wèn qiān niú。
报恩不作雀衔玉,快意遂为鹰脱韝。bào ēn bù zuò què xián yù,kuài yì suì wèi yīng tuō gōu。
他日盖帷吾已许,暮年绳勒汝应羞。tā rì gài wéi wú yǐ xǔ,mù nián shéng lēi rǔ yīng xiū。
故知多忆横门道,定厌青丝久络头。gù zhī duō yì héng mén dào,dìng yàn qīng sī jiǔ luò tóu。

送魏德源倅永康

李流谦

晚岁从谁觅赏音,浪将孤兴托瑶琴。wǎn suì cóng shuí mì shǎng yīn,làng jiāng gū xīng tuō yáo qín。
聊为风月平分客,莫起山林独往心。liáo wèi fēng yuè píng fēn kè,mò qǐ shān lín dú wǎng xīn。
碧草但能供别恨,黄花却解劝清斟。bì cǎo dàn néng gōng bié hèn,huáng huā què jiě quàn qīng zhēn。
我犹未制思亲泪,更听离歌定不禁。wǒ yóu wèi zhì sī qīn lèi,gèng tīng lí gē dìng bù jìn。

别赵惟直

李流谦

邂逅都城一笑休,却来万里共羁游。xiè hòu dōu chéng yī xiào xiū,què lái wàn lǐ gòng jī yóu。
关河地迥仍分首,桃李春深已放舟。guān hé dì jiǒng réng fēn shǒu,táo lǐ chūn shēn yǐ fàng zhōu。
诗卷长留开倦目,酒杯尽嚼豁离忧。shī juǎn zhǎng liú kāi juàn mù,jiǔ bēi jǐn jué huō lí yōu。
追风健笔兼豪气,期子蓬山更上头。zhuī fēng jiàn bǐ jiān háo qì,qī zi péng shān gèng shàng tóu。