古诗词

晚步江浒有得鼋大如箕赎放之邻叟言此家前数日已尝得一煮之通夕旦发盎视之鼋忽引首以水喷其面兹亦可惊异者作是诗以为好杀者之戒

李流谦

卷帆江皋日西斜,散步聊纵腰脚麻。juǎn fān jiāng gāo rì xī xié,sàn bù liáo zòng yāo jiǎo má。
有鼋如箕谁所得,绳贯四足尚喘呀。yǒu yuán rú jī shuí suǒ dé,shéng guàn sì zú shàng chuǎn ya。
偶然相值不忍去,倚杖却立空咨嗟。ǒu rán xiāng zhí bù rěn qù,yǐ zhàng què lì kōng zī jiē。
客囊虽云甚羞涩,数金何惜死可赊。kè náng suī yún shén xiū sè,shù jīn hé xī sǐ kě shē。
破筐解缚置池上,初犹不动如磔蛙。pò kuāng jiě fù zhì chí shàng,chū yóu bù dòng rú zhé wā。
舟人共观各呼舞,稍稍有力能爬沙。zhōu rén gòng guān gè hū wǔ,shāo shāo yǒu lì néng pá shā。
须臾一跃不复睹,去侣蛟鳄朋鱼虾。xū yú yī yuè bù fù dǔ,qù lǚ jiāo è péng yú xiā。
邻翁又传可愕事,宜志简牍惩凶邪。lín wēng yòu chuán kě è shì,yí zhì jiǎn dú chéng xiōng xié。
近尝得一付汤鼎,通夕烂煮劳薪葭。jìn cháng dé yī fù tāng dǐng,tōng xī làn zhǔ láo xīn jiā。
黎明发盎欲下箸,以水喷面摇其牙。lí míng fā àng yù xià zhù,yǐ shuǐ pēn miàn yáo qí yá。
此言听者惊自倒,小人不戒愚何加。cǐ yán tīng zhě jīng zì dào,xiǎo rén bù jiè yú hé jiā。
我今赎放岂为德,逡巡得脱汝幸耶。wǒ jīn shú fàng qǐ wèi dé,qūn xún dé tuō rǔ xìng yé。
不须叩门问长史,无用染指嗔子家。bù xū kòu mén wèn zhǎng shǐ,wú yòng rǎn zhǐ chēn zi jiā。
祝鼋好去勿浪出,水有网罟陆有罝。zhù yuán hǎo qù wù làng chū,shuǐ yǒu wǎng gǔ lù yǒu jū。
作诗快读不能寐,展转屡见灯生花。zuò shī kuài dú bù néng mèi,zhǎn zhuǎn lǚ jiàn dēng shēng huā。

李流谦

宋汉州绵竹人,或云德阳人,字无变,号澹斋。李良臣子。以荫补将仕郎。历雅州教授。虞允文宣抚全蜀,召置幕下,颇有赞画。官终潼川府通判。以文学知名。有《澹斋集》。 李流谦的作品>>

猜您喜欢

信口十绝

李流谦

细雨萧萧懒出门,炉薰消尽有馀温。xì yǔ xiāo xiāo lǎn chū mén,lú xūn xiāo jǐn yǒu yú wēn。
案头不著闲文字,时把楞严信手翻。àn tóu bù zhù xián wén zì,shí bǎ léng yán xìn shǒu fān。

信口十绝

李流谦

缚虎断蛟空有意,毁车杀马且偷闲。fù hǔ duàn jiāo kōng yǒu yì,huǐ chē shā mǎ qiě tōu xián。
凭君呼我为居士,一味临流与看山。píng jūn hū wǒ wèi jū shì,yī wèi lín liú yǔ kàn shān。

信口十绝

李流谦

漫说昭君第一人,毡车万里托羌浑。màn shuō zhāo jūn dì yī rén,zhān chē wàn lǐ tuō qiāng hún。
君王下诏求倾国,不为琵琶略断魂。jūn wáng xià zhào qiú qīng guó,bù wèi pí pá lüè duàn hún。

信口十绝

李流谦

只须终日醉腾腾,冷看荣枯本不曾。zhǐ xū zhōng rì zuì téng téng,lěng kàn róng kū běn bù céng。
蚁子侧坡逢白雨,娄啰与钝两无凭。yǐ zi cè pō féng bái yǔ,lóu luō yǔ dùn liǎng wú píng。

信口十绝

李流谦

山僧三十尚童乌,危坐相看一语无。shān sēng sān shí shàng tóng wū,wēi zuò xiāng kàn yī yǔ wú。
沸鼎可怜鱼欲烂,不知眼底著冰壶。fèi dǐng kě lián yú yù làn,bù zhī yǎn dǐ zhù bīng hú。

信口十绝

李流谦

园林换叶日初长,竹阁莲塘意思凉。yuán lín huàn yè rì chū zhǎng,zhú gé lián táng yì sī liáng。
除却种花并酿酒,更无一事可思量。chú què zhǒng huā bìng niàng jiǔ,gèng wú yī shì kě sī liàng。

信口十绝

李流谦

庭前幽草何人种,又是缘阶数尺长。tíng qián yōu cǎo hé rén zhǒng,yòu shì yuán jiē shù chǐ zhǎng。
主管风光元要此,可怜魏紫与姚黄。zhǔ guǎn fēng guāng yuán yào cǐ,kě lián wèi zǐ yǔ yáo huáng。

信口十绝

李流谦

早眠晏起从疏懒,醉舞狂歌任性灵。zǎo mián yàn qǐ cóng shū lǎn,zuì wǔ kuáng gē rèn xìng líng。
丈八蛇矛胸次著,人言屈子愧刘伶。zhàng bā shé máo xiōng cì zhù,rén yán qū zi kuì liú líng。

信口十绝

李流谦

慕陶徵君吾本意,我亦能耕妻肯锄。mù táo zhēng jūn wú běn yì,wǒ yì néng gēng qī kěn chú。
赢得少年腰脚健,芒鞋却自胜肩舆。yíng dé shǎo nián yāo jiǎo jiàn,máng xié què zì shèng jiān yú。

信口十绝

李流谦

献玉遭刖我自笑,因黥得封人未量。xiàn yù zāo yuè wǒ zì xiào,yīn qíng dé fēng rén wèi liàng。
百年相劝但饱饭,从渠蚁穴自侯王。bǎi nián xiāng quàn dàn bǎo fàn,cóng qú yǐ xué zì hóu wáng。

绝句

李流谦

围炉独拥夜深红,已是摧颓一老翁。wéi lú dú yōng yè shēn hóng,yǐ shì cuī tuí yī lǎo wēng。
断简半披还半掩,如今不作蠹书虫。duàn jiǎn bàn pī hái bàn yǎn,rú jīn bù zuò dù shū chóng。

绝句

李流谦

霜乾木脱气坚明,病骨惊寒亦强行。shuāng qián mù tuō qì jiān míng,bìng gǔ jīng hán yì qiáng xíng。
折得梅花全未吐,不应于我尚含情。zhé dé méi huā quán wèi tǔ,bù yīng yú wǒ shàng hán qíng。

口占

李流谦

午照当窗树影疏,静听㶁㶁水鸣除。wǔ zhào dāng chuāng shù yǐng shū,jìng tīng guó guó shuǐ míng chú。
便将一日平分了,半用酣眠半读书。biàn jiāng yī rì píng fēn le,bàn yòng hān mián bàn dú shū。

予客三池王正卿以四绝见寄次其韵

李流谦

山房锁剑涩生尘,独鹤沙边久念群。shān fáng suǒ jiàn sè shēng chén,dú hè shā biān jiǔ niàn qún。
我有好诗谁画得,一江残照数峰云。wǒ yǒu hǎo shī shuí huà dé,yī jiāng cán zhào shù fēng yún。

予客三池王正卿以四绝见寄次其韵

李流谦

梦中行尽好山川,照水征鸿影自寒。mèng zhōng xíng jǐn hǎo shān chuān,zhào shuǐ zhēng hóng yǐng zì hán。
若向紫岩楼上过,为传片纸报平安。ruò xiàng zǐ yán lóu shàng guò,wèi chuán piàn zhǐ bào píng ān。