古诗词

醉花阴

王哲

听闻阐户。tīng wén chǎn hù。
灭虫亡,炉灶堪安固。miè chóng wáng,lú zào kān ān gù。
粹常纯空外觑。cuì cháng chún kōng wài qù。
彻清清,寂静无思虑。chè qīng qīng,jì jìng wú sī lǜ。
频忘按住。pín wàng àn zhù。
结金丹,透入明堂所。jié jīn dān,tòu rù míng táng suǒ。
斧长施钢剑锋,荐真元,直趁蓬莱路。fǔ zhǎng shī gāng jiàn fēng,jiàn zhēn yuán,zhí chèn péng lái lù。

王喆

金京兆咸阳(今陕西咸阳)人,全真道开创者,被尊为「北五祖」之一。原名中孚,字允卿。金熙宗天眷初应武举,易名德威,字世雄。後因功封甘河酒监。曾平荒年乡匪,为乡人所倚重。海陵王正隆四年(西元一一五九)六月望日,饮酒终南甘河镇,遇二仙,咏诗曰:「四旬八上始遭逢,口诀传来便有功。」後人以其所遇者为吕纯阳。翌年中秋,再遇仙於醴泉县,仙人留下五篇歌颂,嘱其读毕焚化。入道後,改名嚞(或喆),字知明,号「重阳子」。金世宗大定元年(西元一一六一年),掘地穴居,称之「活死人墓」,。以方牌挂其上,书云:「王害疯(自称疯子)灵位」。七年後,出活死人墓,创全真道,授弟子。其徒马丹阳、丘长春、王玉阳、郝广陵、谭处端,称「北七真」。金大定十年(西元一一七〇年),病逝於还乡途中,葬鄠县祖菴镇。王重阳倜傥尚义,不拘小节,好属文,才思敏捷。主张三教平等,謂「儒门释戸道相通,三教从来一祖风」。《金莲正宗仙源像传》载王重阳有《全真前後集》、《韬光集》、《雲中录》、《分梨十化说》流传於世。 明《正统道藏》收录王重阳的传世著作有:《重阳全真集》、《重阳教化集》、《重阳立教十五论》、《重阳分梨十化集》、《重阳真人授丹阳二十四诀》、《重阳真人金关玉锁诀》。 王喆的作品>>

猜您喜欢

采桑子

王哲

两人斗胜俱夸会,路路相违。liǎng rén dòu shèng jù kuā huì,lù lù xiāng wéi。
子细俟依。zi xì qí yī。
劫尽方知解了围。jié jǐn fāng zhī jiě le wéi。
愚迷不晓双关意,各自藏机。yú mí bù xiǎo shuāng guān yì,gè zì cáng jī。
孰是孰非。shú shì shú fēi。
却被傍观冷笑微。què bèi bàng guān lěng xiào wēi。

采桑子

王哲

堪嗟万物阴阳内,造化因功。kān jiē wàn wù yīn yáng nèi,zào huà yīn gōng。
休论西东。xiū lùn xī dōng。
只在三光秀气中。zhǐ zài sān guāng xiù qì zhōng。
公如会得疾安脚,便做飘蓬。gōng rú huì dé jí ān jiǎo,biàn zuò piāo péng。
脱了凡笼。tuō le fán lóng。
一个真灵入碧空。yī gè zhēn líng rù bì kōng。

采桑子

王哲

曹溪一路人难悟,怎舍妍妻。cáo xī yī lù rén nán wù,zěn shě yán qī。
难受孤恓。nán shòu gū xī。
独自眠时越越迷。dú zì mián shí yuè yuè mí。
分明有个长生路,孰是能跻。fēn míng yǒu gè zhǎng shēng lù,shú shì néng jī。
说甚东西。shuō shén dōng xī。
谁肯抽身出污泥。shuí kěn chōu shēn chū wū ní。

采桑子

王哲

凡人若会通三耀,便结良缘。fán rén ruò huì tōng sān yào,biàn jié liáng yuán。
搜见真玄。sōu jiàn zhēn xuán。
方信虚空出大仙。fāng xìn xū kōng chū dà xiān。
金丹一粒无为漏,得恁精妍。jīn dān yī lì wú wèi lòu,dé nèn jīng yán。
明莹光圆。míng yíng guāng yuán。
万道霞光簇上天。wàn dào xiá guāng cù shàng tiān。

采桑子

王哲

昨宵独卧冰凌道,三耀常观。zuó xiāo dú wò bīng líng dào,sān yào cháng guān。
自在心安。zì zài xīn ān。
愈觉清凉不觉寒。yù jué qīng liáng bù jué hán。
尾闾过来夹脊上,辘辘长搬。wěi lǘ guò lái jiā jí shàng,lù lù zhǎng bān。
透入泥丸。tòu rù ní wán。
返老长生别有欢。fǎn lǎo zhǎng shēng bié yǒu huān。

采桑子·昆仑山

王哲

扶桑日出分明照,蓬岛相邻。fú sāng rì chū fēn míng zhào,péng dǎo xiāng lín。
若要亲亲。ruò yào qīn qīn。
除是清闲只一身。chú shì qīng xián zhǐ yī shēn。
逍遥无事方能到,俯瞰迷津。xiāo yáo wú shì fāng néng dào,fǔ kàn mí jīn。
炼就重绕,顶上孤峰现宝珍。liàn jiù zhòng rào,dǐng shàng gū fēng xiàn bǎo zhēn。

采桑子·述怀

王哲

廛中有个修行子,火院难离。chán zhōng yǒu gè xiū xíng zi,huǒ yuàn nán lí。
只被推辞。zhǐ bèi tuī cí。
恁不回头候几时。nèn bù huí tóu hòu jǐ shí。
今朝不保来朝事,大限谁知。jīn cháo bù bǎo lái cháo shì,dà xiàn shuí zhī。
可煞愚痴。kě shā yú chī。
直待荒郊咬齿儿。zhí dài huāng jiāo yǎo chǐ ér。

金鼎一溪云

王哲

对月成词句,临风写颂章。duì yuè chéng cí jù,lín fēng xiě sòng zhāng。
一枝银管瑞中祥。yī zhī yín guǎn ruì zhōng xiáng。
随山染清凉。suí shān rǎn qīng liáng。
玉洞门开深浅,宝树花分香篆,蓬莱仙岛是吾乡。yù dòng mén kāi shēn qiǎn,bǎo shù huā fēn xiāng zhuàn,péng lái xiān dǎo shì wú xiāng。
宴罢后琼堂。yàn bà hòu qióng táng。

金蕉叶

王哲

扑入尘凡世俗。pū rù chén fán shì sú。
这思牢、更兼爱狱。zhè sī láo gèng jiān ài yù。
被玉杻金枷紧束。bèi yù chǒu jīn jiā jǐn shù。
受无穷不足。shòu wú qióng bù zú。
百岁光阴迅速。bǎi suì guāng yīn xùn sù。
更朝磨夜磨催促。gèng cháo mó yè mó cuī cù。
早离了家缘孤宿。zǎo lí le jiā yuán gū sù。
结神仙眷属。jié shén xiān juàn shǔ。

雨霖铃

王哲

东方甲乙。dōng fāng jiǎ yǐ。
见青芽吐,早应时律。jiàn qīng yá tǔ,zǎo yīng shí lǜ。
南阳正现红焰,初将炽、炎炎浓密。nán yáng zhèng xiàn hóng yàn,chū jiāng chì yán yán nóng mì。
西动金风飒飒,致清爽、往来飘逸。xī dòng jīn fēng sà sà,zhì qīng shuǎng wǎng lái piāo yì。
北气候,祁寒严凝,聚结成冰瑞中吉。běi qì hòu,qí hán yán níng,jù jié chéng bīng ruì zhōng jí。
肝心肺肾勿令失。gān xīn fèi shèn wù lìng shī。
四门开、莹彻都归一。sì mén kāi yíng chè dōu guī yī。
金丹辕在空外,明耀显、五光齐出。jīn dān yuán zài kōng wài,míng yào xiǎn wǔ guāng qí chū。
上透青霄,唯占逍遥自在宁谧。shàng tòu qīng xiāo,wéi zhàn xiāo yáo zì zài níng mì。
到此际、还得无为,永永绵绵毕。dào cǐ jì hái dé wú wèi,yǒng yǒng mián mián bì。

青玉案

王哲

既要修持心不晓。jì yào xiū chí xīn bù xiǎo。
这火院须先跳。zhè huǒ yuàn xū xiān tiào。
猛把家缘都不要。měng bǎ jiā yuán dōu bù yào。
元初一点,认来真所,做个惺惺了。yuán chū yī diǎn,rèn lái zhēn suǒ,zuò gè xīng xīng le。
欲要妻男固处妙。yù yào qī nán gù chù miào。
且只在红尘罩。qiě zhǐ zài hóng chén zhào。
节色微财应事俏。jié sè wēi cái yīng shì qiào。
慈悲广施作均乎也,决定分分晓。cí bēi guǎng shī zuò jūn hū yě,jué dìng fēn fēn xiǎo。

青玉案·缘化子弟

王哲

锁户真成了。suǒ hù zhēn chéng le。
百朝甚惺洒。bǎi cháo shén xīng sǎ。
冰餐非苟且,玄妙就中超,亸马眸粘惹。bīng cān fēi gǒu qiě,xuán miào jiù zhōng chāo,duǒ mǎ móu zhān rě。
恩爱俱齐舍。ēn ài jù qí shě。
闲游冶。xián yóu yě。
教余同幽雅。jiào yú tóng yōu yǎ。
仙子共成修,写马明星下。xiān zi gòng chéng xiū,xiě mǎ míng xīng xià。

青莲池上客上元看辊灯球

王哲

上元景致真堪看。shàng yuán jǐng zhì zhēn kān kàn。
更片片、行云散。gèng piàn piàn xíng yún sàn。
现出天如青玉案。xiàn chū tiān rú qīng yù àn。
放开心月,慧灯明照,两曜交光灿。fàng kāi xīn yuè,huì dēng míng zhào,liǎng yào jiāo guāng càn。
球妆七宝玲珑焕。qiú zhuāng qī bǎo líng lóng huàn。
把性烛、当中按。bǎ xìng zhú dāng zhōng àn。
一对金童呈手段。yī duì jīn tóng chéng shǒu duàn。
琼杆推转,顺风归去,辊入蓬莱观。qióng gān tuī zhuǎn,shùn fēng guī qù,gǔn rù péng lái guān。

临江仙

王哲

每向街头来往走,谁人识此葫芦。měi xiàng jiē tóu lái wǎng zǒu,shuí rén shí cǐ hú lú。
长盛美酒岂须沽。zhǎng shèng měi jiǔ qǐ xū gū。
时时真畅饮,日日不曾无。shí shí zhēn chàng yǐn,rì rì bù céng wú。
自是一身唯了事,相随肯暂离余。zì shì yī shēn wéi le shì,xiāng suí kěn zàn lí yú。
杖头挑起趁江湖。zhàng tóu tiāo qǐ chèn jiāng hú。
一船风月好,千古水云舒。yī chuán fēng yuè hǎo,qiān gǔ shuǐ yún shū。

临江仙

王哲

此殷勤求一诀,传清静奇瑰。cǐ yīn qín qiú yī jué,chuán qīng jìng qí guī。
惊神骇目自残摧。jīng shén hài mù zì cán cuī。
公入药镜,照道眸开。gōng rù yào jìng,zhào dào móu kāi。
外邪魔都尽剿,能治病禳灾。wài xié mó dōu jǐn jiǎo,néng zhì bìng ráng zāi。
红水绿一声雷。hóng shuǐ lǜ yī shēng léi。
田田内宝,印到蓬莱。tián tián nèi bǎo,yìn dào péng lái。