古诗词

送程公辟守洪州

王安石

画船插帜摇秋光,鸣铙传鼓水洋洋。huà chuán chā zhì yáo qiū guāng,míng náo chuán gǔ shuǐ yáng yáng。
豫章太守吴郡郎,行指斗牛先过乡。yù zhāng tài shǒu wú jùn láng,xíng zhǐ dòu niú xiān guò xiāng。
乡人出郭航酒浆,炰鳖鲙鱼炊稻粱。xiāng rén chū guō háng jiǔ jiāng,páo biē kuài yú chuī dào liáng。
芡头肥大菱腰长,釂酬喧呼坐满床。qiàn tóu féi dà líng yāo zhǎng,jiào chóu xuān hū zuò mǎn chuáng。
怪君三年寓瞿塘,又驱传马登太行。guài jūn sān nián yù qú táng,yòu qū chuán mǎ dēng tài xíng。
缨旄脱尽归大梁,翻然出走天南疆。yīng máo tuō jǐn guī dà liáng,fān rán chū zǒu tiān nán jiāng。
九江左投贡与章,扬澜吹漂浩无旁。jiǔ jiāng zuǒ tóu gòng yǔ zhāng,yáng lán chuī piāo hào wú páng。
老蛟戏水风助狂,盘涡忽坼千丈强。lǎo jiāo xì shuǐ fēng zhù kuáng,pán wō hū chè qiān zhàng qiáng。
君闻此语悲慨慷,迎吏乃前持一觞。jūn wén cǐ yǔ bēi kǎi kāng,yíng lì nǎi qián chí yī shāng。
鄙州历选多俊良,镇抚时有诸侯王。bǐ zhōu lì xuǎn duō jùn liáng,zhèn fǔ shí yǒu zhū hóu wáng。
拂天高阁朱鸟翔,西山蟠绕鳞鬣苍。fú tiān gāo gé zhū niǎo xiáng,xī shān pán rào lín liè cāng。
下视城堑真金汤,雄楼杰屋郁相望。xià shì chéng qiàn zhēn jīn tāng,xióng lóu jié wū yù xiāng wàng。
中户尚有千金藏,漂田种粳出穰穰。zhōng hù shàng yǒu qiān jīn cáng,piāo tián zhǒng jīng chū ráng ráng。
沉檀珠犀杂万商,大舟如山起牙樯。chén tán zhū xī zá wàn shāng,dà zhōu rú shān qǐ yá qiáng。
输泻交广流荆扬,轻裾利屣列名倡。shū xiè jiāo guǎng liú jīng yáng,qīng jū lì xǐ liè míng chàng。
春风蹋谣能断肠,平湖湾坞烟渺茫。chūn fēng tà yáo néng duàn cháng,píng hú wān wù yān miǎo máng。
树石珍怪花草香,幽处往往闻笙簧。shù shí zhēn guài huā cǎo xiāng,yōu chù wǎng wǎng wén shēng huáng。
地灵人秀古所臧,胜兵可使酒可尝。dì líng rén xiù gǔ suǒ zāng,shèng bīng kě shǐ jiǔ kě cháng。
十州将吏随低昂,谈笑指麾回雨旸。shí zhōu jiāng lì suí dī áng,tán xiào zhǐ huī huí yǔ yáng。
非君才高力方刚,岂得跨有此一方。fēi jūn cái gāo lì fāng gāng,qǐ dé kuà yǒu cǐ yī fāng。
无为听客欲沾裳,使君谢吏趣治装。wú wèi tīng kè yù zhān shang,shǐ jūn xiè lì qù zhì zhuāng。
我行乐矣未渠央。wǒ xíng lè yǐ wèi qú yāng。
王安石

王安石

王安石(1021年12月18日-1086年5月21日),字介甫,号半山,谥文,封荆国公。世人又称王荆公。汉族,北宋抚州临川人(今江西省抚州市临川区邓家巷人),中国北宋著名政治家、思想家、文学家、改革家,唐宋八大家之一。欧阳修称赞王安石:“翰林风月三千首,吏部文章二百年。老去自怜心尚在,后来谁与子争先。”传世文集有《王临川集》、《临川集拾遗》等。其诗文各体兼擅,词虽不多,但亦擅长,且有名作《桂枝香》等。而王荆公最得世人哄传之诗句莫过于《泊船瓜洲》中的“春风又绿江南岸,明月何时照我还。” 王安石的作品>>

猜您喜欢

和崔公度家风琴八首

王安石

风来风去岂尝要,随分铿锵与寂寥。fēng lái fēng qù qǐ cháng yào,suí fēn kēng qiāng yǔ jì liáo。
不似人间古钟磬,从来文饰到今朝。bù shì rén jiān gǔ zhōng qìng,cóng lái wén shì dào jīn cháo。

和崔公度家风琴八首

王安石

系身高处本无心,万窍鸣时有玉音。xì shēn gāo chù běn wú xīn,wàn qiào míng shí yǒu yù yīn。
欲作镆耶为物使,知君能笑不祥金。yù zuò mò yé wèi wù shǐ,zhī jūn néng xiào bù xiáng jīn。

和崔公度家风琴八首

王安石

疏铁檐间挂作琴,清风才到遽成音。shū tiě yán jiān guà zuò qín,qīng fēng cái dào jù chéng yīn。
伊人欲问无真意,向道从来不博金。yī rén yù wèn wú zhēn yì,xiàng dào cóng lái bù bó jīn。

送陈靖中舍归武陵

王安石

知君欲上武陵溪,水自东流人自西。zhī jūn yù shàng wǔ líng xī,shuǐ zì dōng liú rén zì xī。
到日桃花应已谢,想君应不为花迷。dào rì táo huā yīng yǐ xiè,xiǎng jūn yīng bù wèi huā mí。

北山

王安石

刳木为舟数丈馀,卧看风月映芙蕖。kū mù wèi zhōu shù zhàng yú,wò kàn fēng yuè yìng fú qú。
清香一阵浑无暑,时有惊榔跃出鱼。qīng xiāng yī zhèn hún wú shǔ,shí yǒu jīng láng yuè chū yú。

适意

王安石

一灯相伴十馀年,旧事陈言知几编。yī dēng xiāng bàn shí yú nián,jiù shì chén yán zhī jǐ biān。
到了不如无累后,困来颠倒枕书眠。dào le bù rú wú lèi hòu,kùn lái diān dào zhěn shū mián。

辱井

王安石

结绮临春草一丘,尚残宫井戒千秋。jié qǐ lín chūn cǎo yī qiū,shàng cán gōng jǐng jiè qiān qiū。
奢淫自是前王耻,不到龙沈亦可羞。shē yín zì shì qián wáng chǐ,bù dào lóng shěn yì kě xiū。

题金沙

王安石

海棠开后数金沙,高架层层吐绛葩。hǎi táng kāi hòu shù jīn shā,gāo jià céng céng tǔ jiàng pā。
咫尺西城无力到,不知谁赏魏家花。zhǐ chǐ xī chéng wú lì dào,bù zhī shuí shǎng wèi jiā huā。

夜闻流水

王安石

千丈崩奔落石埼,秋声散入夜云悲。qiān zhàng bēng bēn luò shí qí,qiū shēng sàn rù yè yún bēi。
州桥月下闻流水,不忘钟山独宿时。zhōu qiáo yuè xià wén liú shuǐ,bù wàng zhōng shān dú sù shí。

咏月三首

王安石

寒光乍洗山川莹,清影遥分草树纤。hán guāng zhà xǐ shān chuān yíng,qīng yǐng yáo fēn cǎo shù xiān。
万里更无云物动,中天只有兔随蟾。wàn lǐ gèng wú yún wù dòng,zhōng tiān zhǐ yǒu tù suí chán。

咏月三首

王安石

江海清明上下兼,碧天遥见一毫纤。jiāng hǎi qīng míng shàng xià jiān,bì tiān yáo jiàn yī háo xiān。
此时只欲浮云尽,窟穴何妨有兔蟾。cǐ shí zhǐ yù fú yún jǐn,kū xué hé fáng yǒu tù chán。

咏月三首

王安石

一片清光万里兼,几回圆极又纤纤。yī piàn qīng guāng wàn lǐ jiān,jǐ huí yuán jí yòu xiān xiān。
君看出没非无意,岂为辛勤养玉蟾。jūn kàn chū méi fēi wú yì,qǐ wèi xīn qín yǎng yù chán。

次韵杏花三首

王安石

只愁风雨劫春回,怕见枝头烂熳开。zhǐ chóu fēng yǔ jié chūn huí,pà jiàn zhī tóu làn màn kāi。
野鸟不知人意绪,啄教零乱点苍苔。yě niǎo bù zhī rén yì xù,zhuó jiào líng luàn diǎn cāng tái。

次韵杏花三首

王安石

心怜红蕊与移栽,不惜年年粪壤培。xīn lián hóng ruǐ yǔ yí zāi,bù xī nián nián fèn rǎng péi。
风雨无时谁会得,欲教零乱强催开。fēng yǔ wú shí shuí huì dé,yù jiào líng luàn qiáng cuī kāi。

次韵杏花三首

王安石

看时高艳先惊眼,折处幽香易满怀。kàn shí gāo yàn xiān jīng yǎn,zhé chù yōu xiāng yì mǎn huái。
野女强簪看亦丑,少教憔悴逐荆钗。yě nǚ qiáng zān kàn yì chǒu,shǎo jiào qiáo cuì zhú jīng chāi。