古诗词

临江仙·其二雪后寄周十

叶梦得

梦里江南浑不记,祗君幽户难忘。mèng lǐ jiāng nán hún bù jì,zhī jūn yōu hù nán wàng。
夜来急雪绕东堂。yè lái jí xuě rào dōng táng。
竹窗松径里,何处问归航。zhú chuāng sōng jìng lǐ,hé chù wèn guī háng。
瓮底新醅应已熟,一尊知与谁尝。wèng dǐ xīn pēi yīng yǐ shú,yī zūn zhī yǔ shuí cháng。
会须雄笔卷苍茫。huì xū xióng bǐ juǎn cāng máng。
雪涛声隐户,琼玉照颓墙。xuě tāo shēng yǐn hù,qióng yù zhào tuí qiáng。
叶梦得

叶梦得

叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以“气“入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。 叶梦得的作品>>

猜您喜欢

阅武士回边报与山中信并至

叶梦得

椎牛飨士隘辕门,投老兵间强自论。chuí niú xiǎng shì ài yuán mén,tóu lǎo bīng jiān qiáng zì lùn。
稍喜并边无牧马,却惭空帐有惊猿。shāo xǐ bìng biān wú mù mǎ,què cán kōng zhàng yǒu jīng yuán。
乞盟似欲回天意,排难谁能报主恩。qǐ méng shì yù huí tiān yì,pái nán shuí néng bào zhǔ ēn。
壮志蹉跎真便尔,独怀搔首望丘园。zhuàng zhì cuō tuó zhēn biàn ěr,dú huái sāo shǒu wàng qiū yuán。

连日边报稍稀西斋默坐

叶梦得

鼓角遥闻出塞声,边风吹雁过高城。gǔ jiǎo yáo wén chū sāi shēng,biān fēng chuī yàn guò gāo chéng。
疆陲无复戊己尉,盗贼犹怜壬午兵。jiāng chuí wú fù wù jǐ wèi,dào zéi yóu lián rén wǔ bīng。
岁晚胡床闭深阁,夜长刁斗听连营。suì wǎn hú chuáng bì shēn gé,yè zhǎng diāo dòu tīng lián yíng。
便须从此传烽息,要及春农论劝耕。biàn xū cóng cǐ chuán fēng xī,yào jí chūn nóng lùn quàn gēng。

独坐不得眠读旧书

叶梦得

青灯相对久无眠,拥毳无人伴夜禅。qīng dēng xiāng duì jiǔ wú mián,yōng cuì wú rén bàn yè chán。
闭户便能忘屦迹,炷香时自续炉烟。bì hù biàn néng wàng jù jì,zhù xiāng shí zì xù lú yān。
辞家屈指惊三月,抚事关心怆十年。cí jiā qū zhǐ jīng sān yuè,fǔ shì guān xīn chuàng shí nián。
漫展残书亦安用,可能犹欲绝韦编。màn zhǎn cán shū yì ān yòng,kě néng yóu yù jué wéi biān。

淮西军大破贼兵连六告捷喜成口号二首

叶梦得

一战聊麾十万师,西来捷报走黄旗。yī zhàn liáo huī shí wàn shī,xī lái jié bào zǒu huáng qí。
六骡壮骑终须去,九虎将军亦谩为。liù luó zhuàng qí zhōng xū qù,jiǔ hǔ jiāng jūn yì mán wèi。
面内疲民元不改,从中胜算自无遗。miàn nèi pí mín yuán bù gǎi,cóng zhōng shèng suàn zì wú yí。
临轩想见天颜喜,百辟欢声动玉墀。lín xuān xiǎng jiàn tiān yán xǐ,bǎi pì huān shēng dòng yù chí。

淮西军大破贼兵连六告捷喜成口号二首

叶梦得

蛇豕何知阚近坰,且欣鏖战扫膻腥。shé shǐ hé zhī hǎn jìn jiōng,qiě xīn áo zhàn sǎo shān xīng。
寄声急走破羌帖,归路还经征虏亭。jì shēng jí zǒu pò qiāng tiē,guī lù hái jīng zhēng lǔ tíng。
多难兵间头更白,放怀物外眼终青。duō nán bīng jiān tóu gèng bái,fàng huái wù wài yǎn zhōng qīng。
花残不负岩边约,更看前焚老上庭。huā cán bù fù yán biān yuē,gèng kàn qián fén lǎo shàng tíng。

为山亭后有小池丛石间

叶梦得

微流自作小潺湲,底处奔崖落迸泉。wēi liú zì zuò xiǎo chán yuán,dǐ chù bēn yá luò bèng quán。
骤喜忽闻飞雨过,却疑惊起老龙眠。zhòu xǐ hū wén fēi yǔ guò,què yí jīng qǐ lǎo lóng mián。
凭轩但遣时醒耳,裂岸何须去拍天。píng xuān dàn qiǎn shí xǐng ěr,liè àn hé xū qù pāi tiān。
索寞归心谁与寄,家山不到已三年。suǒ mò guī xīn shuí yǔ jì,jiā shān bù dào yǐ sān nián。

徐惇济书报尝过余石林

叶梦得

绕涧新添数百竿,故人书为报平安。rào jiàn xīn tiān shù bǎi gān,gù rén shū wèi bào píng ān。
似闻谡谡山风响,正想阴阴夏簟寒。shì wén sù sù shān fēng xiǎng,zhèng xiǎng yīn yīn xià diàn hán。
老大不能穷蠹简,归来便拟挂尘冠。lǎo dà bù néng qióng dù jiǎn,guī lái biàn nǐ guà chén guān。
一杯且觅林间约,莫枉山王废旧欢。yī bēi qiě mì lín jiān yuē,mò wǎng shān wáng fèi jiù huān。

次韵程伯禹赠宗室赵朝请

叶梦得

人物相望不并时,使君水鉴有真知。rén wù xiāng wàng bù bìng shí,shǐ jūn shuǐ jiàn yǒu zhēn zhī。
未论理窟倾三语,只斗诗坛自一奇。wèi lùn lǐ kū qīng sān yǔ,zhǐ dòu shī tán zì yī qí。
扰扰干戈犹战伐,纷纷簿领更喧卑。rǎo rǎo gàn gē yóu zhàn fá,fēn fēn bù lǐng gèng xuān bēi。
应须便作高轩过,好德何人佐我仪。yīng xū biàn zuò gāo xuān guò,hǎo dé hé rén zuǒ wǒ yí。

次韵程伯禹用时字韵见寄二首

叶梦得

衰病侵寻岂故时,暮年怀抱祇公知。shuāi bìng qīn xún qǐ gù shí,mù nián huái bào qí gōng zhī。
彊论出处初无意,底有文章更好奇。jiàng lùn chū chù chū wú yì,dǐ yǒu wén zhāng gèng hǎo qí。
王气山川元自壮,归心茅竹敢嫌卑。wáng qì shān chuān yuán zì zhuàng,guī xīn máo zhú gǎn xián bēi。
中原趣下王正历,尽使遗民复汉仪。zhōng yuán qù xià wáng zhèng lì,jǐn shǐ yí mín fù hàn yí。

次韵程伯禹用时字韵见寄二首

叶梦得

汉道中兴此一时,虞亡不腊尔何知。hàn dào zhōng xīng cǐ yī shí,yú wáng bù là ěr hé zhī。
地中鸣角无多怪,堂上论兵固有奇。dì zhōng míng jiǎo wú duō guài,táng shàng lùn bīng gù yǒu qí。
梦栎那求梁栋远,抢榆正羡羽翰卑。mèng lì nà qiú liáng dòng yuǎn,qiǎng yú zhèng xiàn yǔ hàn bēi。
淮阳汲直犹高卧,愿看箫韶集凤仪。huái yáng jí zhí yóu gāo wò,yuàn kàn xiāo sháo jí fèng yí。

送表弟晁公耄沿海师幕

叶梦得

岩邑相望数寄声,十年湖海最关情。yán yì xiāng wàng shù jì shēng,shí nián hú hǎi zuì guān qíng。
谈锋尚忆倾甥舅,鬓雪何堪数弟兄。tán fēng shàng yì qīng shēng jiù,bìn xuě hé kān shù dì xiōng。
饱读父书聊自足,深知民事却须评。bǎo dú fù shū liáo zì zú,shēn zhī mín shì què xū píng。
扬旗且逐楼船下,万里波涛本不惊。yáng qí qiě zhú lóu chuán xià,wàn lǐ bō tāo běn bù jīng。

雨后为山亭独卧

叶梦得

过雨虚檐气稍清,卧闻刁斗起连营。guò yǔ xū yán qì shāo qīng,wò wén diāo dòu qǐ lián yíng。
几看薄月当轩过,惊见阴虫绕砌鸣。jǐ kàn báo yuè dāng xuān guò,jīng jiàn yīn chóng rào qì míng。
汹汹南江浮静夜,寥寥北斗挂高城。xiōng xiōng nán jiāng fú jìng yè,liáo liáo běi dòu guà gāo chéng。
白头心事今如许,惭愧儿童话请缨。bái tóu xīn shì jīn rú xǔ,cán kuì ér tóng huà qǐng yīng。

送王升归知果州

叶梦得

何处西南是果州,黄柑殊胜木奴洲。hé chù xī nán shì guǒ zhōu,huáng gān shū shèng mù nú zhōu。
使君自喜乡闾近,骚客仍怜井邑幽。shǐ jūn zì xǐ xiāng lǘ jìn,sāo kè réng lián jǐng yì yōu。
盗贼燕秦犹未息,山川楚越已先秋。dào zéi yàn qín yóu wèi xī,shān chuān chǔ yuè yǐ xiān qiū。
原头兵马今多少,更与将军论木牛。yuán tóu bīng mǎ jīn duō shǎo,gèng yǔ jiāng jūn lùn mù niú。

余每岁病肺往往坐达旦去冬以来偶不作遂得安眠

叶梦得

衰残每苦病相缠,粗喜今年胜去年。shuāi cán měi kǔ bìng xiāng chán,cū xǐ jīn nián shèng qù nián。
未说清樽酬烂醉,且欣高枕得安眠。wèi shuō qīng zūn chóu làn zuì,qiě xīn gāo zhěn dé ān mián。
风尘不报边烽入,圣泽频闻好语传。fēng chén bù bào biān fēng rù,shèng zé pín wén hǎo yǔ chuán。
可是淮阳真卧治,满囊空费大农钱。kě shì huái yáng zhēn wò zhì,mǎn náng kōng fèi dà nóng qián。

闻莫尚书周侍郎已自鄂州过江入汉上

叶梦得

再见狂胡力请平,将军无事罢屯营。zài jiàn kuáng hú lì qǐng píng,jiāng jūn wú shì bà tún yíng。
传军已割淮壖地,牙帐仍收鄂渚兵。chuán jūn yǐ gē huái ruán dì,yá zhàng réng shōu è zhǔ bīng。
胜日身犹堪杖策,衰年耳自厌鸣钲。shèng rì shēn yóu kān zhàng cè,shuāi nián ěr zì yàn míng zhēng。
角巾初了东归约,安用区区岘首名。jiǎo jīn chū le dōng guī yuē,ān yòng qū qū xiàn shǒu míng。