古诗词

卜算子·其一五月八日夜,凤凰亭纳凉

叶梦得

新月挂林梢,暗水鸣枯沼。xīn yuè guà lín shāo,àn shuǐ míng kū zhǎo。
时见疏星落画檐,几点流萤小。shí jiàn shū xīng luò huà yán,jǐ diǎn liú yíng xiǎo。
归意已无多,故作连环绕。guī yì yǐ wú duō,gù zuò lián huán rào。
欲寄新声问采菱,水阔烟波渺。yù jì xīn shēng wèn cǎi líng,shuǐ kuò yān bō miǎo。
叶梦得

叶梦得

叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以“气“入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。 叶梦得的作品>>

猜您喜欢

蓦山溪·百花洲席上次韵司录董庠

叶梦得

一年春事,常恨风和雨。yī nián chūn shì,cháng hèn fēng hé yǔ。
趁取未残时,醉花前、春应相许。chèn qǔ wèi cán shí,zuì huā qián chūn yīng xiāng xǔ。
山公倒载,日暮习池回,问东风,春知否,莫道空归去。shān gōng dào zài,rì mù xí chí huí,wèn dōng fēng,chūn zhī fǒu,mò dào kōng guī qù。
满城歌吹,也似春和豫。mǎn chéng gē chuī,yě shì chūn hé yù。
争笑使君狂,占风光、不教飞絮。zhēng xiào shǐ jūn kuáng,zhàn fēng guāng bù jiào fēi xù。
明朝酒醒,满地落残红,唱新词,追好景,犹有君收聚。míng cháo jiǔ xǐng,mǎn dì luò cán hóng,chàng xīn cí,zhuī hǎo jǐng,yóu yǒu jūn shōu jù。

千秋岁·其一次韵兵曹席孟惠廨黄梅

叶梦得

晓烟溪畔。xiǎo yān xī pàn。
曾记东风面。céng jì dōng fēng miàn。
化工更与重裁剪。huà gōng gèng yǔ zhòng cái jiǎn。
额黄明艳粉,不共妖红软。é huáng míng yàn fěn,bù gòng yāo hóng ruǎn。
凝露脸。níng lù liǎn。
多情正似当时见。duō qíng zhèng shì dāng shí jiàn。
谁向沧波岸。shuí xiàng cāng bō àn。
特地移闲馆。tè dì yí xián guǎn。
情一缕,愁千点。qíng yī lǚ,chóu qiān diǎn。
烦君搜妙语,为我催清宴。fán jūn sōu miào yǔ,wèi wǒ cuī qīng yàn。
须细看。xū xì kàn。
纷纷乱蕊空凡艳。fēn fēn luàn ruǐ kōng fán yàn。

清平乐

叶梦得

水空相映。shuǐ kōng xiāng yìng。
淡碧涵千顷。dàn bì hán qiān qǐng。
素练不收寒玉镜。sù liàn bù shōu hán yù jìng。
□落阶无影。luò jiē wú yǐng。
纤纤与捧金杯。xiān xiān yǔ pěng jīn bēi。
暗香逐舞徘徊。àn xiāng zhú wǔ pái huái。
雪尽玉容开遍,东风不管寒梅。xuě jǐn yù róng kāi biàn,dōng fēng bù guǎn hán méi。

千秋岁·其二小雨达旦,东斋独宿不能寐,有怀松江旧游

叶梦得

雨声萧瑟,初到梧桐响。yǔ shēng xiāo sè,chū dào wú tóng xiǎng。
人不寐,秋声爽。rén bù mèi,qiū shēng shuǎng。
低檐灯暗淡,画幕风来往。dī yán dēng àn dàn,huà mù fēng lái wǎng。
谁共赏。shuí gòng shǎng。
依稀记得船篷上。yī xī jì dé chuán péng shàng。
拍岸浮轻浪。pāi àn fú qīng làng。
水阔菰蒲长。shuǐ kuò gū pú zhǎng。
向别浦,收横网。xiàng bié pǔ,shōu héng wǎng。
绿蓑冲瞑□,艇子摇双桨。lǜ suō chōng míng,tǐng zi yáo shuāng jiǎng。
君莫忘。jūn mò wàng。
此情犹是当时唱。cǐ qíng yóu shì dāng shí chàng。

雨中花慢·寒食前一日小雨,牡丹已将开,与客置酒坐中戏作

叶梦得

痛饮狂歌,百计强留,风光无奈春归。tòng yǐn kuáng gē,bǎi jì qiáng liú,fēng guāng wú nài chūn guī。
春去也,应知相赏,未忍相违。chūn qù yě,yīng zhī xiāng shǎng,wèi rěn xiāng wéi。
卷地风惊,争催春暮雨,顿回寒威。juǎn dì fēng jīng,zhēng cuī chūn mù yǔ,dùn huí hán wēi。
对黄昏萧瑟,冰肤洗尽,犹覆霞衣。duì huáng hūn xiāo sè,bīng fū xǐ jǐn,yóu fù xiá yī。
多情断了,为花狂恼,故飘万点霏微。duō qíng duàn le,wèi huā kuáng nǎo,gù piāo wàn diǎn fēi wēi。
低粉面、妆台酒散,泪颗频挥。dī fěn miàn zhuāng tái jiǔ sàn,lèi kē pín huī。
可是盈盈有意,只应真惜分飞。kě shì yíng yíng yǒu yì,zhǐ yīng zhēn xī fēn fēi。
拚令吹尽,明朝酒醒,忍对红稀。pàn lìng chuī jǐn,míng cháo jiǔ xǐng,rěn duì hóng xī。

南乡子·其一池亭新成晚步

叶梦得

浅碧蘸鳞鳞。qiǎn bì zhàn lín lín。
照眼全无一点尘。zhào yǎn quán wú yī diǎn chén。
百草千花都过了,初新。bǎi cǎo qiān huā dōu guò le,chū xīn。
翠竹高槐不占春。cuì zhú gāo huái bù zhàn chūn。
歌啸堕纶巾。gē xiào duò lún jīn。
午醉醒来尚欠伸。wǔ zuì xǐng lái shàng qiàn shēn。
待得月明归去也,青蘋。dài dé yuè míng guī qù yě,qīng píng。
更有凉风解送人。gèng yǒu liáng fēng jiě sòng rén。

南乡子·其二自后圃晚步湖上

叶梦得

小院雨新晴。xiǎo yuàn yǔ xīn qíng。
初听黄鹂第一声。chū tīng huáng lí dì yī shēng。
满地绿阴人不到,盈盈。mǎn dì lǜ yīn rén bù dào,yíng yíng。
一点孤花尚有情。yī diǎn gū huā shàng yǒu qíng。
却傍水边行。què bàng shuǐ biān xíng。
叶底跳鱼浪自惊。yè dǐ tiào yú làng zì jīng。
日暮小舟何处去,斜横。rì mù xiǎo zhōu hé chù qù,xié héng。
冲破波痕久未平。chōng pò bō hén jiǔ wèi píng。

南乡子·其三癸卯,种梅于西岩,地瘦难立,石间无花开。今岁十一月,辄先开数枝,喜之,为赋

叶梦得

山畔小池台。shān pàn xiǎo chí tái。
曾记幽人着意栽。céng jì yōu rén zhe yì zāi。
乱石参差春至晚,徘徊。luàn shí cān chà chūn zhì wǎn,pái huái。
素景冲寒却自开。sù jǐng chōng hán què zì kāi。
绝绝照琼瑰。jué jué zhào qióng guī。
孤负芳心巧剪裁。gū fù fāng xīn qiǎo jiǎn cái。
应恐练裙惊缟夜,残杯。yīng kǒng liàn qún jīng gǎo yè,cán bēi。
且放疏枝待我来。qiě fàng shū zhī dài wǒ lái。

菩萨蛮·湖光亭晚集

叶梦得

平波不尽蒹葭远。píng bō bù jǐn jiān jiā yuǎn。
清霜半落沙痕浅。qīng shuāng bàn luò shā hén qiǎn。
烟树晚微茫。yān shù wǎn wēi máng。
孤鸿下夕阳。gū hóng xià xī yáng。
梅花消息近。méi huā xiāo xī jìn。
试向南枝问。shì xiàng nán zhī wèn。
记得水边春。jì dé shuǐ biān chūn。
江南别后人。jiāng nán bié hòu rén。

蝶恋花

叶梦得

薄雪消时春已半。báo xuě xiāo shí chūn yǐ bàn。
踏遍苍苔,手挽花枝看。tà biàn cāng tái,shǒu wǎn huā zhī kàn。
一缕游丝牵不断。yī lǚ yóu sī qiān bù duàn。
多情更觉蜂儿乱。duō qíng gèng jué fēng ér luàn。
尽日平波回远岸。jǐn rì píng bō huí yuǎn àn。
倒影浮光,却记冰初泮。dào yǐng fú guāng,què jì bīng chū pàn。
酒力无多吹易散。jiǔ lì wú duō chuī yì sàn。
馀寒向晚风惊幔。yú hán xiàng wǎn fēng jīng màn。

卜算子·其二并涧顷种木芙蓉,九月旦盛开

叶梦得

晓雨洗新妆,艳艳惊衰眼。xiǎo yǔ xǐ xīn zhuāng,yàn yàn jīng shuāi yǎn。
不趁东风取次开,待得清霜晚。bù chèn dōng fēng qǔ cì kāi,dài dé qīng shuāng wǎn。
曲港照回流,影乱微波浅。qū gǎng zhào huí liú,yǐng luàn wēi bō qiǎn。
作态低昂好自持,水阔烟波远。zuò tài dī áng hǎo zì chí,shuǐ kuò yān bō yuǎn。

南歌子·是日微雨,过午而霁,晚遂月出,次刘无言韵

叶梦得

雨惜山容敛,云矜棹影开。yǔ xī shān róng liǎn,yún jīn zhào yǐng kāi。
忽看霁色射林隈。hū kàn jì sè shè lín wēi。
为问湖亭清影、为谁来。wèi wèn hú tíng qīng yǐng wèi shuí lái。
尽洗归时路,重倾醉后杯。jǐn xǐ guī shí lù,zhòng qīng zuì hòu bēi。
未应霜雪遽相催。wèi yīng shuāng xuě jù xiāng cuī。
留得佳期犹在、共徘徊。liú dé jiā qī yóu zài gòng pái huái。

采桑子·冬至日,与许干誉、章几道饭积善。晚归雪作,因留小饮作

叶梦得

山蹊小路归来晚,暮雪缤纷。shān qī xiǎo lù guī lái wǎn,mù xuě bīn fēn。
尊酒殷勤。zūn jiǔ yīn qín。
邂逅相从只有君。xiè hòu xiāng cóng zhǐ yǒu jūn。
全家住处无人到,元在重云。quán jiā zhù chù wú rén dào,yuán zài zhòng yún。
此景谁分。cǐ jǐng shuí fēn。
万玉参差更作群。wàn yù cān chà gèng zuò qún。

南歌子·四月二十六日集客临芳观

叶梦得

麦陇深初转,桃溪曲渐成。mài lǒng shēn chū zhuǎn,táo xī qū jiàn chéng。
绿槐重叠午阴清。lǜ huái zhòng dié wǔ yīn qīng。
更有榴花一朵、照人明。gèng yǒu liú huā yī duǒ zhào rén míng。
画栋清微暑,疏帘入晚晴。huà dòng qīng wēi shǔ,shū lián rù wǎn qíng。
请君坐待縠纹平。qǐng jūn zuò dài hú wén píng。
看取红幢翠盖、引前旌。kàn qǔ hóng chuáng cuì gài yǐn qián jīng。

菩萨蛮·己未五月十七日赠无住道人

叶梦得

经年不踏斜桥路。jīng nián bù tà xié qiáo lù。
青山试问谁为主。qīng shān shì wèn shuí wèi zhǔ。
密叶转回风。mì yè zhuǎn huí fēng。
寒泉落半空。hán quán luò bàn kōng。
此间无限兴。cǐ jiān wú xiàn xīng。
可便荒三径。kě biàn huāng sān jìng。
明日下扁舟。míng rì xià biǎn zhōu。
沧波莫浪游。cāng bō mò làng yóu。