古诗词

满江红·双头莲

刘学箕

一柄双花,低翠盖、呈祥现美。yī bǐng shuāng huā,dī cuì gài chéng xiáng xiàn měi。
人正在、薰风亭上,满襟如水。rén zhèng zài xūn fēng tíng shàng,mǎn jīn rú shuǐ。
二陆比方夸俊少,两乔相并修容止。èr lù bǐ fāng kuā jùn shǎo,liǎng qiáo xiāng bìng xiū róng zhǐ。
雨初晴、午永斗红酣,真奇耳。yǔ chū qíng wǔ yǒng dòu hóng hān,zhēn qí ěr。
双白鹭,双赪鲤。shuāng bái lù,shuāng chēng lǐ。
飞与泳,俱来此。fēi yǔ yǒng,jù lái cǐ。
绾双鬟天上,侍香童子。wǎn shuāng huán tiān shàng,shì xiāng tóng zi。
双剑丰城双孕秀,双凫叶县双趋起。shuāng jiàn fēng chéng shuāng yùn xiù,shuāng fú yè xiàn shuāng qū qǐ。
谩空谈、国士本无双,今双矣。mán kōng tán guó shì běn wú shuāng,jīn shuāng yǐ。
刘学箕

刘学箕

宋建宁崇安人,字习之。刘子翚孙。终身未仕,年未五十居于南山之下,自号种春子。家饶池馆,有堂名“方是闲”,因以为号。善属文,高爽闲雅,得其家传。有《方是闲居士小稿》。 刘学箕的作品>>

猜您喜欢

康侄招饮出示古洲所寄盆梅嘱坐客赋诗分韵得言字

刘学箕

嵌空奇崛石一拳,绿蒲攒剑森且蕃。qiàn kōng qí jué shí yī quán,lǜ pú zǎn jiàn sēn qiě fān。
虬梅屈折龙蜿蜒,苍干藓蚀低盘根。qiú méi qū zhé lóng wān yán,cāng gàn xiǎn shí dī pán gēn。
琼英已露冰样白,香气便觉凌芷荪。qióng yīng yǐ lù bīng yàng bái,xiāng qì biàn jué líng zhǐ sūn。
吁嗟培养几岁月,巧夺造化移小盆。xū jiē péi yǎng jǐ suì yuè,qiǎo duó zào huà yí xiǎo pén。
晴窗谛玩意无斁,搜索物理究所原。qíng chuāng dì wán yì wú yì,sōu suǒ wù lǐ jiū suǒ yuán。
方圆高大仅尺许,典章文献皆具存。fāng yuán gāo dà jǐn chǐ xǔ,diǎn zhāng wén xiàn jiē jù cún。
横斜疏瘦无不备,宛若老树生山园。héng xié shū shòu wú bù bèi,wǎn ruò lǎo shù shēng shān yuán。
乡邦畴昔少曾见,此花何自来幽轩。xiāng bāng chóu xī shǎo céng jiàn,cǐ huā hé zì lái yōu xuān。
云是古洲老诗伯,亲手植此冰雪魂。yún shì gǔ zhōu lǎo shī bó,qīn shǒu zhí cǐ bīng xuě hún。
不忘交旧情好密,春色分遗归山樊。bù wàng jiāo jiù qíng hǎo mì,chūn sè fēn yí guī shān fán。
吾家小阮亦好事,美不独擅招弟昆。wú jiā xiǎo ruǎn yì hǎo shì,měi bù dú shàn zhāo dì kūn。
更呼宾友同胜集,罗列盘馔开罍尊。gèng hū bīn yǒu tóng shèng jí,luó liè pán zhuàn kāi léi zūn。
举杯对花与剧饮,情话款洽相笑言。jǔ bēi duì huā yǔ jù yǐn,qíng huà kuǎn qià xiāng xiào yán。
归来渐是东方白,醉帽攲倾风袖翻。guī lái jiàn shì dōng fāng bái,zuì mào qī qīng fēng xiù fān。

饮东屯庶侄家赋腊梅和陈简斋韵

刘学箕

释迦黄面禅可夸,色想熏渍霜中葩。shì jiā huáng miàn chán kě kuā,sè xiǎng xūn zì shuāng zhōng pā。
不然安得白玉蕊,而乃幻此黄金花。bù rán ān dé bái yù ruǐ,ér nǎi huàn cǐ huáng jīn huā。
信知造化真有法,蜂须酿蜜蜜酿蜡。xìn zhī zào huà zhēn yǒu fǎ,fēng xū niàng mì mì niàng là。
蜡凝花房丰不腴,桃李漫山焉可如。là níng huā fáng fēng bù yú,táo lǐ màn shān yān kě rú。
繁枝摘索灿栗玉,吟搜西郊信杖扶。fán zhī zhāi suǒ càn lì yù,yín sōu xī jiāo xìn zhàng fú。
少须夜窗疏影挂明月,是蜡是花君自别。shǎo xū yè chuāng shū yǐng guà míng yuè,shì là shì huā jūn zì bié。

北山园山石为形势买盗夜半择其尤者窃去累日怀抱作恶赋诗以纪郁郁

刘学箕

素志薄利禄,壮年荣林丘。sù zhì báo lì lù,zhuàng nián róng lín qiū。
种树疏间泉,凿沼开中洲。zhǒng shù shū jiān quán,záo zhǎo kāi zhōng zhōu。
堤平水弥漫,径绕竹净修。dī píng shuǐ mí màn,jìng rào zhú jìng xiū。
梅坞夜月乱,松冈晓风飂。méi wù yè yuè luàn,sōng gāng xiǎo fēng liù。
犹以景象浅,欲广岩壑幽。yóu yǐ jǐng xiàng qiǎn,yù guǎng yán hè yōu。
叠石类奇品,置身将侣俦。dié shí lèi qí pǐn,zhì shēn jiāng lǚ chóu。
磊块质伟特,嵌空神雕锼。lěi kuài zhì wěi tè,qiàn kōng shén diāo sōu。
庐阜几上得,巫峰坐中求。lú fù jǐ shàng dé,wū fēng zuò zhōng qiú。
每想云气嘘,遂觉烟练浮。měi xiǎng yún qì xū,suì jué yān liàn fú。
曳杖日以乐,纵怀吟无休。yè zhàng rì yǐ lè,zòng huái yín wú xiū。
一朝失警巡,赤眉行盗谋。yī cháo shī jǐng xún,chì méi xíng dào móu。
夜半负之去,公然从狗偷。yè bàn fù zhī qù,gōng rán cóng gǒu tōu。
检视所寇攘,嶙峋拔其尤。jiǎn shì suǒ kòu rǎng,lín xún bá qí yóu。
此情实难堪,遣命穷踪由。cǐ qíng shí nán kān,qiǎn mìng qióng zōng yóu。
风声虽有闻,形势莫可搜。fēng shēng suī yǒu wén,xíng shì mò kě sōu。
吁嗟世道降,人弗士行修。xū jiē shì dào jiàng,rén fú shì xíng xiū。
窃玦入志虑,攫金甘辈流。qiè jué rù zhì lǜ,jué jīn gān bèi liú。
不念溺所习,竟为前哲羞。bù niàn nì suǒ xí,jìng wèi qián zhé xiū。
今吾理自喻,委心任去留。jīn wú lǐ zì yù,wěi xīn rèn qù liú。
甑堕虽不顾,璧归犹冀收。zèng duò suī bù gù,bì guī yóu jì shōu。

甲口玩月

刘学箕

山头团团上明月,偏与行人照离别。shān tóu tuán tuán shàng míng yuè,piān yǔ xíng rén zhào lí bié。
月华只是寻常明,照人离愁愁思盈。yuè huá zhǐ shì xún cháng míng,zhào rén lí chóu chóu sī yíng。
千古万古是个月,如何有愁有欢悦。qiān gǔ wàn gǔ shì gè yuè,rú hé yǒu chóu yǒu huān yuè。
君将此理细推寻,悲欢原自由人心。jūn jiāng cǐ lǐ xì tuī xún,bēi huān yuán zì yóu rén xīn。

新霁和人韵

刘学箕

晚天未霁烟张雾,浮埃蔽空云擘絮。wǎn tiān wèi jì yān zhāng wù,fú āi bì kōng yún bāi xù。
西山远挂月一眉,澹澹寒辉生绮户。xī shān yuǎn guà yuè yī méi,dàn dàn hán huī shēng qǐ hù。
须臾仰视天中央,清飙震拂银河光。xū yú yǎng shì tiān zhōng yāng,qīng biāo zhèn fú yín hé guāng。
人影在地林影散,月出皎兮星斗灿。rén yǐng zài dì lín yǐng sàn,yuè chū jiǎo xī xīng dòu càn。

久雨秋怀二首

刘学箕

孤云野鹤情自在,碧水丹山人易安。gū yún yě hè qíng zì zài,bì shuǐ dān shān rén yì ān。
哀鸿独叫暮天阔,宿鹭双飞秋雨寒。āi hóng dú jiào mù tiān kuò,sù lù shuāng fēi qiū yǔ hán。
蔗林遮眼青到市,桕叶漫山红隔水。zhè lín zhē yǎn qīng dào shì,jiù yè màn shān hóng gé shuǐ。
不将浊酒急驱除,满意风光谁料理。bù jiāng zhuó jiǔ jí qū chú,mǎn yì fēng guāng shuí liào lǐ。

久雨秋怀二首

刘学箕

汉阴抱瓮自其志,彭泽折腰非本心。hàn yīn bào wèng zì qí zhì,péng zé zhé yāo fēi běn xīn。
碧梧委路霜信早,黄菊护篱秋气深。bì wú wěi lù shuāng xìn zǎo,huáng jú hù lí qiū qì shēn。
稻场可羡西畴老,红酿黄鸡醉翁媪。dào chǎng kě xiàn xī chóu lǎo,hóng niàng huáng jī zuì wēng ǎo。
自笑吾侬计太迂,愁满吟怀诗未了。zì xiào wú nóng jì tài yū,chóu mǎn yín huái shī wèi le。

次叔通见寄四首韵

刘学箕

万箱未获交遍谪,积雨不翅三日霖。wàn xiāng wèi huò jiāo biàn zhé,jī yǔ bù chì sān rì lín。
如将翳处日忽露,似欲霁间云复深。rú jiāng yì chù rì hū lù,shì yù jì jiān yún fù shēn。
况当边报置邮速,讵识老儒忧世心。kuàng dāng biān bào zhì yóu sù,jù shí lǎo rú yōu shì xīn。
读君诗罢三太息,嘿不晤语行涧阴。dú jūn shī bà sān tài xī,hēi bù wù yǔ xíng jiàn yīn。

次叔通见寄四首韵

刘学箕

掀髯停杯一问之,细读白柄长镵诗。xiān rán tíng bēi yī wèn zhī,xì dú bái bǐng zhǎng chán shī。
我生托子以为命,世路艰危徒尔为。wǒ shēng tuō zi yǐ wèi mìng,shì lù jiān wēi tú ěr wèi。
北阙不才书莫上,西山有味去何辞。běi quē bù cái shū mò shàng,xī shān yǒu wèi qù hé cí。
流风馀韵只在眼,须信古今同一时。liú fēng yú yùn zhǐ zài yǎn,xū xìn gǔ jīn tóng yī shí。

次叔通见寄四首韵

刘学箕

江山到眼一披豁,世念搅思三宜休。jiāng shān dào yǎn yī pī huō,shì niàn jiǎo sī sān yí xiū。
文章苦心费雕琢,岁月老我徒谬悠。wén zhāng kǔ xīn fèi diāo zuó,suì yuè lǎo wǒ tú miù yōu。
欲谭圆觉识佛祖,更希超举期浮丘。yù tán yuán jué shí fú zǔ,gèng xī chāo jǔ qī fú qiū。
宗盟暮年味嚼蜡,灰木万念空烦忧。zōng méng mù nián wèi jué là,huī mù wàn niàn kōng fán yōu。

次叔通见寄四首韵

刘学箕

周遭山五峰,环抱潭一曲。zhōu zāo shān wǔ fēng,huán bào tán yī qū。
溪头植杨柳,山下栽松菊。xī tóu zhí yáng liǔ,shān xià zāi sōng jú。
盈阡䆉稏香,绕舍梨柿熟。yíng qiān bà yà xiāng,rào shě lí shì shú。
归来书在床,出去云满屋。guī lái shū zài chuáng,chū qù yún mǎn wū。
萧散乐予心,可谓享清福。xiāo sàn lè yǔ xīn,kě wèi xiǎng qīng fú。

宾从集藕花堂分韵得园字二十韵

刘学箕

流金烁石火燎燔,何地泄此畏暑袢。liú jīn shuò shí huǒ liáo fán,hé dì xiè cǐ wèi shǔ pàn。
草堂幸有茆三间,冷浸十亩泉有源。cǎo táng xìng yǒu máo sān jiān,lěng jìn shí mǔ quán yǒu yuán。
泉音琮琤下空山,金石戛击声潺湲。quán yīn cóng chēng xià kōng shān,jīn shí jiá jī shēng chán yuán。
太华峰头十丈莲,吾侬玉井亲移根。tài huá fēng tóu shí zhàng lián,wú nóng yù jǐng qīn yí gēn。
开华结实今几年,红幛绿盖风翻翻。kāi huá jié shí jīn jǐ nián,hóng zhàng lǜ gài fēng fān fān。
卷舒万柄摇苍烟,香苞芳萼锦绮繁。juǎn shū wàn bǐng yáo cāng yān,xiāng bāo fāng è jǐn qǐ fán。
云将急雨珠溅圆,日焙晴酣香胜荪。yún jiāng jí yǔ zhū jiàn yuán,rì bèi qíng hān xiāng shèng sūn。
龟鱼窃荫鸥鹭眠,勾致属玉栖双鸳。guī yú qiè yīn ōu lù mián,gōu zhì shǔ yù qī shuāng yuān。
房青子碧甘剥鲜,藕白条翠冰堆盆。fáng qīng zi bì gān bō xiān,ǒu bái tiáo cuì bīng duī pén。
嚼之清泠醒醉魂,犹可招邀慰文园。jué zhī qīng líng xǐng zuì hún,yóu kě zhāo yāo wèi wén yuán。
君胡不闻李谪仙,声名飘然誉开元。jūn hú bù wén lǐ zhé xiān,shēng míng piāo rán yù kāi yuán。
忽传诏草白莲序,一扫意到无馀言。hū chuán zhào cǎo bái lián xù,yī sǎo yì dào wú yú yán。
又知苏州韦不凡,风清月晓之江樊。yòu zhī sū zhōu wéi bù fán,fēng qīng yuè xiǎo zhī jiāng fán。
形容委曲识花趣,妙语历历成订论。xíng róng wěi qū shí huā qù,miào yǔ lì lì chéng dìng lùn。
我今对花难著句,挹取香气临窗轩。wǒ jīn duì huā nán zhù jù,yì qǔ xiāng qì lín chuāng xuān。
俱来亦有二三子,将坛共筑旗同攑。jù lái yì yǒu èr sān zi,jiāng tán gòng zhù qí tóng qiān。
搜吟速下一转语,缩手无畏前辈尊。sōu yín sù xià yī zhuǎn yǔ,suō shǒu wú wèi qián bèi zūn。
但今取之二老间,勿效珷玞乱玙璠。dàn jīn qǔ zhī èr lǎo jiān,wù xiào wǔ fū luàn yú fán。
少需红日西沉山,从容特为开芳尊。shǎo xū hóng rì xī chén shān,cóng róng tè wèi kāi fāng zūn。
晚色婉静更丽娟,咏到东方生晓暾。wǎn sè wǎn jìng gèng lì juān,yǒng dào dōng fāng shēng xiǎo tūn。

杨户曹用外舅二诗韵见寄和以酬之

刘学箕

得不知所止,泛然乘风船。dé bù zhī suǒ zhǐ,fàn rán chéng fēng chuán。
正大辱启蒙,似欲驾我仙。zhèng dà rǔ qǐ méng,shì yù jià wǒ xiān。
大哉周孔心,异彼祇漆园。dà zāi zhōu kǒng xīn,yì bǐ qí qī yuán。
讲月琢以磨,岂在耘人田。jiǎng yuè zuó yǐ mó,qǐ zài yún rén tián。

杨户曹用外舅二诗韵见寄和以酬之

刘学箕

切问而近思,进进在不已。qiè wèn ér jìn sī,jìn jìn zài bù yǐ。
流光驹过隙,迁变一弹指。liú guāng jū guò xì,qiān biàn yī dàn zhǐ。
道大无津涯,讵作井蛙喜。dào dà wú jīn yá,jù zuò jǐng wā xǐ。
公私义利分,亦各从其类。gōng sī yì lì fēn,yì gè cóng qí lèi。

上王通守传易数

刘学箕

大哉皇羲古神圣,八卦始画天地辟。dà zāi huáng xī gǔ shén shèng,bā guà shǐ huà tiān dì pì。
乾效于天坤法地,六子运用眇难测。qián xiào yú tiān kūn fǎ dì,liù zi yùn yòng miǎo nán cè。
天理人文一宣朗,万化昭然从此出。tiān lǐ rén wén yī xuān lǎng,wàn huà zhāo rán cóng cǐ chū。
发明荐更三圣手,动静机缄皎如日。fā míng jiàn gèng sān shèng shǒu,dòng jìng jī jiān jiǎo rú rì。
自从战国周纲颓,是道亦几乎暂息。zì cóng zhàn guó zhōu gāng tuí,shì dào yì jǐ hū zàn xī。
汉儒众说徒专门,后世可闻无几及。hàn rú zhòng shuō tú zhuān mén,hòu shì kě wén wú jǐ jí。
传流吾宋盛文物,学老儒宗相继述。chuán liú wú sòng shèng wén wù,xué lǎo rú zōng xiāng jì shù。
濂溪伊洛绍韦编,数至邵公精算策。lián xī yī luò shào wéi biān,shù zhì shào gōng jīng suàn cè。
只今南渡九十年,统会宗元孰探赜。zhǐ jīn nán dù jiǔ shí nián,tǒng huì zōng yuán shú tàn zé。
恭惟先生蕴其秘,口不宣言藏以臆。gōng wéi xiān shēng yùn qí mì,kǒu bù xuān yán cáng yǐ yì。
愚虽不敏敢敬请,愿执门墙洒扫役。yú suī bù mǐn gǎn jìng qǐng,yuàn zhí mén qiáng sǎ sǎo yì。
先生学识际天人,先生手提六经笔。xiān shēng xué shí jì tiān rén,xiān shēng shǒu tí liù jīng bǐ。
俯察仰观关键透,虚激寸心参太极。fǔ chá yǎng guān guān jiàn tòu,xū jī cùn xīn cān tài jí。
不鄙愚昧谓之进,启迪狂迷窥奥阈。bù bǐ yú mèi wèi zhī jìn,qǐ dí kuáng mí kuī ào yù。
他年衣钵得亲传,誓言力造神明德。tā nián yī bō dé qīn chuán,shì yán lì zào shén míng dé。
126«3456789