古诗词

西江月·武昌妓徐楚楚号问月索题

刘过

楼上佳人楚楚,天边皓月徐徐。lóu shàng jiā rén chǔ chǔ,tiān biān hào yuè xú xú。
呼童忙为卷虾须。hū tóng máng wèi juǎn xiā xū。
试问中情几句。shì wèn zhōng qíng jǐ jù。
圆少却因底事,缺多毕竟何如。yuán shǎo què yīn dǐ shì,quē duō bì jìng hé rú。
嫦娥无语谩踌躇。cháng é wú yǔ mán chóu chú。
飞过画栏西去。fēi guò huà lán xī qù。
刘过

刘过

刘过(1154~1206)南宋文学家,字改之,号龙洲道人。吉州太和(今江西泰和县)人,长于庐陵(今江西吉安),去世于江苏昆山,今其墓尚在。四次应举不中,流落江湖间,布衣终身。曾为陆游、辛弃疾所赏,亦与陈亮、岳珂友善。词风与辛弃疾相近,抒发抗金抱负狂逸俊致,与刘克庄、刘辰翁享有“辛派三刘”之誉,又与刘仙伦合称为“庐陵二布衣”。有《龙洲集》、《龙洲词》。 刘过的作品>>

猜您喜欢

登白云绝顶

刘过

雨罢新晴怯宿寒,一帘秋色满阑干。yǔ bà xīn qíng qiè sù hán,yī lián qiū sè mǎn lán gàn。
欲穷大地三千界,须上高峰八百盘。yù qióng dà dì sān qiān jiè,xū shàng gāo fēng bā bǎi pán。
累世避人秦妇子,一时惊客汉衣冠。lèi shì bì rén qín fù zi,yī shí jīng kè hàn yī guān。
尘寰元有清吟处,便作三山蓬岛看。chén huán yuán yǒu qīng yín chù,biàn zuò sān shān péng dǎo kàn。

登清凉台寺

刘过

江南江北许多山,到处登临得凭栏。jiāng nán jiāng běi xǔ duō shān,dào chù dēng lín dé píng lán。
老木渐丹霜有信,怒涛冲岸水生寒。lǎo mù jiàn dān shuāng yǒu xìn,nù tāo chōng àn shuǐ shēng hán。
倦游半世乌三匝,往事千年指一弹。juàn yóu bàn shì wū sān zā,wǎng shì qiān nián zhǐ yī dàn。
落日正西催上马,依依回首问长安。luò rì zhèng xī cuī shàng mǎ,yī yī huí shǒu wèn zhǎng ān。

又借韵小

刘过

杖屦寻诗问所由,一天草木叶知秋。zhàng jù xún shī wèn suǒ yóu,yī tiān cǎo mù yè zhī qiū。
天低云淡村村好,雨过山深物物幽。tiān dī yún dàn cūn cūn hǎo,yǔ guò shān shēn wù wù yōu。
斑驳岩头苔藓湿,钩辀树尾鸟声柔。bān bó yán tóu tái xiǎn shī,gōu zhōu shù wěi niǎo shēng róu。
眼前不见市朝事,始笑从前利禄谋。yǎn qián bù jiàn shì cháo shì,shǐ xiào cóng qián lì lù móu。

大麓道中

刘过

竹舆哑轧晓烟收,苍玉岩巉万里秋。zhú yú yǎ yà xiǎo yān shōu,cāng yù yán chán wàn lǐ qiū。
路转羊肠回草径,溪分燕尾绕沙洲。lù zhuǎn yáng cháng huí cǎo jìng,xī fēn yàn wěi rào shā zhōu。
爱山有癖须还债,觅句无工是不休。ài shān yǒu pǐ xū hái zhài,mì jù wú gōng shì bù xiū。
晴得几时尤更好,桂花蓓蕾作针头。qíng dé jǐ shí yóu gèng hǎo,guì huā bèi lěi zuò zhēn tóu。

登凌云高处

刘过

摄衣更上一层楼,才到层霄最上头。shè yī gèng shàng yī céng lóu,cái dào céng xiāo zuì shàng tóu。
方识乾坤真转毂,好知身世付虚舟。fāng shí qián kūn zhēn zhuǎn gǔ,hǎo zhī shēn shì fù xū zhōu。
九秋草木岚烟湿,万里山川海气浮。jiǔ qiū cǎo mù lán yān shī,wàn lǐ shān chuān hǎi qì fú。
更欲杖藜穷望眼,眼中何处认神州。gèng yù zhàng lí qióng wàng yǎn,yǎn zhōng hé chù rèn shén zhōu。

过泰和宫

刘过

林塘漠漠乱花飞,门掩苍苔过客稀。lín táng mò mò luàn huā fēi,mén yǎn cāng tái guò kè xī。
蝴蝶与身俱是梦,杜鹃怜我几时归。hú dié yǔ shēn jù shì mèng,dù juān lián wǒ jǐ shí guī。
徐行便当篮舆稳,清话何妨羽扇挥。xú xíng biàn dāng lán yú wěn,qīng huà hé fáng yǔ shàn huī。
四十九年蘧伯玉,此生毕竟是邪非。sì shí jiǔ nián qú bó yù,cǐ shēng bì jìng shì xié fēi。

过西兴

刘过

奔涛汹涌欲骑鲸,船去钱塘棹不停。bēn tāo xiōng yǒng yù qí jīng,chuán qù qián táng zhào bù tíng。
何日子胥鞭楚墓,伤时周顗泣新亭。hé rì zi xū biān chǔ mù,shāng shí zhōu yǐ qì xīn tíng。
蚊虻过耳蛮音恶,虾蟹薰人海气腥。wén méng guò ěr mán yīn è,xiā xiè xūn rén hǎi qì xīng。
吴下阿蒙非昔日,眼高相对有谁青。wú xià ā méng fēi xī rì,yǎn gāo xiāng duì yǒu shuí qīng。

游北墅

刘过

客里浮沉又一年,春风北墅故依然。kè lǐ fú chén yòu yī nián,chūn fēng běi shù gù yī rán。
路边花有香相引,涧下松无色可怜。lù biān huā yǒu xiāng xiāng yǐn,jiàn xià sōng wú sè kě lián。
仙鹤舞随人击筑,神鸦飞傍客归船。xiān hè wǔ suí rén jī zhù,shén yā fēi bàng kè guī chuán。
何须故扫霜前叶,却趁东风学晓烟。hé xū gù sǎo shuāng qián yè,què chèn dōng fēng xué xiǎo yān。

吕氏山堂喜雨

刘过

凉满蒲萄磊落枝,倦游来此亦忘归。liáng mǎn pú táo lěi luò zhī,juàn yóu lái cǐ yì wàng guī。
沟渠水活龙蛇动,树木月明乌鹊飞。gōu qú shuǐ huó lóng shé dòng,shù mù yuè míng wū què fēi。
欣减黄粱新米价,愁生白苎旧征衣。xīn jiǎn huáng liáng xīn mǐ jià,chóu shēng bái zhù jiù zhēng yī。
风流却扇团圞坐,一夜谈兵玉麈挥。fēng liú què shàn tuán luán zuò,yī yè tán bīng yù zhǔ huī。

雨作妨登山

刘过

莫笑林宗折角巾,雨师坚壁助愁城。mò xiào lín zōng zhé jiǎo jīn,yǔ shī jiān bì zhù chóu chéng。
菰蒲乍冷横烟淡,鸥鹭惊秋立水轻。gū pú zhà lěng héng yān dàn,ōu lù jīng qiū lì shuǐ qīng。
山势欲穷犹有路,溪流似断又闻声。shān shì yù qióng yóu yǒu lù,xī liú shì duàn yòu wén shēng。
好怀聊拟携筇去,政惬农夫荷笠耕。hǎo huái liáo nǐ xié qióng qù,zhèng qiè nóng fū hé lì gēng。

雨作妨登山

刘过

暑风快处岸乌巾,去去扁舟远帝城。shǔ fēng kuài chù àn wū jīn,qù qù biǎn zhōu yuǎn dì chéng。
过眼溪山含雾重,多情草木逗烟轻。guò yǎn xī shān hán wù zhòng,duō qíng cǎo mù dòu yān qīng。
琴书正要疏人事,禽鸟跫然听履声。qín shū zhèng yào shū rén shì,qín niǎo qióng rán tīng lǚ shēng。
莫恨漏天霖雨恶,鸡窗好好笔为耕。mò hèn lòu tiān lín yǔ è,jī chuāng hǎo hǎo bǐ wèi gēng。

雨作妨登山

刘过

杖履飘然不整巾,缘何问得梵王城。zhàng lǚ piāo rán bù zhěng jīn,yuán hé wèn dé fàn wáng chéng。
淡烟翠湿千螺皱,微日烟消一纸轻。dàn yān cuì shī qiān luó zhòu,wēi rì yān xiāo yī zhǐ qīng。
隔山鸟语如人语,触处风声若水声。gé shān niǎo yǔ rú rén yǔ,chù chù fēng shēng ruò shuǐ shēng。
见说一犁今已足,笑歌蓬首饷夫耕。jiàn shuō yī lí jīn yǐ zú,xiào gē péng shǒu xiǎng fū gēng。

挂搭松窝

刘过

十年南北走东西,豪气峥嵘老不衰。shí nián nán běi zǒu dōng xī,háo qì zhēng róng lǎo bù shuāi。
快斩妖魔三尺剑,朗吟风月五言诗。kuài zhǎn yāo mó sān chǐ jiàn,lǎng yín fēng yuè wǔ yán shī。
山无福地吾焉往,神有灵丹世不知。shān wú fú dì wú yān wǎng,shén yǒu líng dān shì bù zhī。
却恐松窝知此意,一丝挂搭去何疑。què kǒng sōng wō zhī cǐ yì,yī sī guà dā qù hé yí。

盐官权学

刘过

人生百岁等欢悲,已判行藏任所之。rén shēng bǎi suì děng huān bēi,yǐ pàn xíng cáng rèn suǒ zhī。
笔砚重寻惊梦觉,课程聊复伴儿嬉。bǐ yàn zhòng xún jīng mèng jué,kè chéng liáo fù bàn ér xī。
荒原傍海多闲趣,闭户观书有倦时。huāng yuán bàng hǎi duō xián qù,bì hù guān shū yǒu juàn shí。
破帽尘埃今已矣,不妨更借蹇驴骑。pò mào chén āi jīn yǐ yǐ,bù fáng gèng jiè jiǎn lǘ qí。

盐官借沈氏屋

刘过

借宅西头对短檠,一灯相对纸窗横。jiè zhái xī tóu duì duǎn qíng,yī dēng xiāng duì zhǐ chuāng héng。
煨炉火活蹲鸱熟,沸鼎茶香蚯蚓鸣。wēi lú huǒ huó dūn chī shú,fèi dǐng chá xiāng qiū yǐn míng。
万卷读书空老大,诸生盖世尽功名。wàn juǎn dú shū kōng lǎo dà,zhū shēng gài shì jǐn gōng míng。
依稀草木还乡去,便向夜深闻雨声。yī xī cǎo mù hái xiāng qù,biàn xiàng yè shēn wén yǔ shēng。