古诗词

西吴曲·怀襄阳

刘过

说襄阳、旧事重省。shuō xiāng yáng jiù shì zhòng shěng。
记铜驼巷陌、醉还醒。jì tóng tuó xiàng mò zuì hái xǐng。
笑莺花别后,刘郎憔悴萍梗。xiào yīng huā bié hòu,liú láng qiáo cuì píng gěng。
倦客天涯,还买个、西风轻艇。juàn kè tiān yá,hái mǎi gè xī fēng qīng tǐng。
便欲访、骑马山翁,问岘首、那时风景。biàn yù fǎng qí mǎ shān wēng,wèn xiàn shǒu nà shí fēng jǐng。
楚王城里,知几度经过,摩挲故宫柳瘿。chǔ wáng chéng lǐ,zhī jǐ dù jīng guò,mó sā gù gōng liǔ yǐng。
漫吊景。màn diào jǐng。
冷烟衰草凄迷,伤心兴废,赖有阳春古郢。lěng yān shuāi cǎo qī mí,shāng xīn xīng fèi,lài yǒu yáng chūn gǔ yǐng。
乾坤谁望,陆百里路中原,空老尽英雄,肠断剑锋冷。qián kūn shuí wàng,lù bǎi lǐ lù zhōng yuán,kōng lǎo jǐn yīng xióng,cháng duàn jiàn fēng lěng。
刘过

刘过

刘过(1154~1206)南宋文学家,字改之,号龙洲道人。吉州太和(今江西泰和县)人,长于庐陵(今江西吉安),去世于江苏昆山,今其墓尚在。四次应举不中,流落江湖间,布衣终身。曾为陆游、辛弃疾所赏,亦与陈亮、岳珂友善。词风与辛弃疾相近,抒发抗金抱负狂逸俊致,与刘克庄、刘辰翁享有“辛派三刘”之誉,又与刘仙伦合称为“庐陵二布衣”。有《龙洲集》、《龙洲词》。 刘过的作品>>

猜您喜欢

题东林寺

刘过

尔自贪痴不肯闲,江南多少好青山。ěr zì tān chī bù kěn xián,jiāng nán duō shǎo hǎo qīng shān。
老夫为不爱官职,买得狂名满世间。lǎo fū wèi bù ài guān zhí,mǎi dé kuáng míng mǎn shì jiān。

书越州能仁寺壁

刘过

流年转眼一飞梭,如此头颅奈老何。liú nián zhuǎn yǎn yī fēi suō,rú cǐ tóu lú nài lǎo hé。
狼籍落花春不老,竹鸡啼处雨声多。láng jí luò huā chūn bù lǎo,zhú jī tí chù yǔ shēng duō。

刘过

醉枕醒来夜未央,倦身展转厌藜床。zuì zhěn xǐng lái yè wèi yāng,juàn shēn zhǎn zhuǎn yàn lí chuáng。
映窗色皎犹疑月,刮骨寒知不是霜。yìng chuāng sè jiǎo yóu yí yuè,guā gǔ hán zhī bù shì shuāng。

喜雨

刘过

谁借长鞭策懒龙,黄梅水涨舳舻通。shuí jiè zhǎng biān cè lǎn lóng,huáng méi shuǐ zhǎng zhú lú tōng。
还知君子忧雨切,常在桑麻稼穑中。hái zhī jūn zi yōu yǔ qiè,cháng zài sāng má jià sè zhōng。

喜雨

刘过

北方旱气与兵连,犹恐淮州亦蔓延。běi fāng hàn qì yǔ bīng lián,yóu kǒng huái zhōu yì màn yán。
数日下田新雨足,不应千里不同天。shù rì xià tián xīn yǔ zú,bù yīng qiān lǐ bù tóng tiān。

闻杜宇

刘过

杜宇几声烟霭外,相思只在蜀山阴。dù yǔ jǐ shēng yān ǎi wài,xiāng sī zhǐ zài shǔ shān yīn。
闲愁不共花飞尽,赢得伤春一片心。xián chóu bù gòng huā fēi jǐn,yíng dé shāng chūn yī piàn xīn。

闻莺

刘过

东风扶日上花枝,恰恰幽禽弄暖时。dōng fēng fú rì shàng huā zhī,qià qià yōu qín nòng nuǎn shí。
百啭忽惊春梦破,间关石上话相思。bǎi zhuàn hū jīng chūn mèng pò,jiān guān shí shàng huà xiāng sī。

刘过

朝随汉使到天涯,暮与江鸥宿浦沙。cháo suí hàn shǐ dào tiān yá,mù yǔ jiāng ōu sù pǔ shā。
岁晚客途营一饱,稻粱多处即为家。suì wǎn kè tú yíng yī bǎo,dào liáng duō chù jí wèi jiā。

刘过

万重山水万重云,岁岁江南客此身。wàn zhòng shān shuǐ wàn zhòng yún,suì suì jiāng nán kè cǐ shēn。
天末西风晚来急,数行飞下一汀蘋。tiān mò xī fēng wǎn lái jí,shù xíng fēi xià yī tīng píng。

渔翁

刘过

短篷三尺寄烟波,短褐休休岁月过。duǎn péng sān chǐ jì yān bō,duǎn hè xiū xiū suì yuè guò。
江海不知戎马事,酒酣搔首唱渔歌。jiāng hǎi bù zhī róng mǎ shì,jiǔ hān sāo shǒu chàng yú gē。

听阮

刘过

绛蜡攒花夜气横,樽前更着许风情。jiàng là zǎn huā yè qì héng,zūn qián gèng zhe xǔ fēng qíng。
却将江上风涛手,来听纱窗侧阮声。què jiāng jiāng shàng fēng tāo shǒu,lái tīng shā chuāng cè ruǎn shēng。

闲步

刘过

山径无人鸟篆沙,杖藜闲看摘新茶。shān jìng wú rén niǎo zhuàn shā,zhàng lí xián kàn zhāi xīn chá。
锦绷委地笋翻箨,黄玉满林松带花。jǐn bēng wěi dì sǔn fān tuò,huáng yù mǎn lín sōng dài huā。

梦觉

刘过

梦回斜日转花阴,时有黄鹂送好音。mèng huí xié rì zhuǎn huā yīn,shí yǒu huáng lí sòng hǎo yīn。
高卧草庐人不识,东风啼鸟独知心。gāo wò cǎo lú rén bù shí,dōng fēng tí niǎo dú zhī xīn。

感旧

刘过

罗结同心柳带青,碧桃香里记将迎。luó jié tóng xīn liǔ dài qīng,bì táo xiāng lǐ jì jiāng yíng。
春风重到凭栏处,肠断江楼不忍登。chūn fēng zhòng dào píng lán chù,cháng duàn jiāng lóu bù rěn dēng。

赋羊腰肾羹

刘过

拔毫已付管城子,烂胃曾封关内侯。bá háo yǐ fù guǎn chéng zi,làn wèi céng fēng guān nèi hóu。
死后不知身外物,也随樽俎伴风流。sǐ hòu bù zhī shēn wài wù,yě suí zūn zǔ bàn fēng liú。