古诗词

浪淘沙令·林仲和送芍药,再以词为寄,次韵谢之

李弥逊

把酒挽芳时。bǎ jiǔ wǎn fāng shí。
醉袖淋漓。zuì xiù lín lí。
多情楚客为秋悲。duō qíng chǔ kè wèi qiū bēi。
未抵香飘红褪也,独绕空枝。wèi dǐ xiāng piāo hóng tuì yě,dú rào kōng zhī。
天女宝刀迟。tiān nǚ bǎo dāo chí。
露染风披。lù rǎn fēng pī。
翠云叠叠拥铢衣。cuì yún dié dié yōng zhū yī。
知道筠溪春寂寞,来慰相思。zhī dào yún xī chūn jì mò,lái wèi xiāng sī。
李弥逊

李弥逊

李弥逊(1085~1153)字似之,号筠西翁、筠溪居士、普现居士等,吴县(今江苏苏州)人。大观三年(1109)进士。高宗朝,试中书舍人,再试户部侍郎,以反对议和忤秦桧,乞归田。晚年隐连江(今属福建)西山。所作词多抒写乱世时的感慨,风格豪放,有《筠溪乐府》,存词80余首。 李弥逊的作品>>

猜您喜欢

和李相园亭

李弥逊

轩户新成紫翠边,花光竹色借厨烟。xuān hù xīn chéng zǐ cuì biān,huā guāng zhú sè jiè chú yān。
诗人莫浪夸盘谷,画手无工貌辋川。shī rén mò làng kuā pán gǔ,huà shǒu wú gōng mào wǎng chuān。
何必吾庐在丘壑,要令是处有林泉。hé bì wú lú zài qiū hè,yào lìng shì chù yǒu lín quán。
此心正恐无人会,把酒南山一笛前。cǐ xīn zhèng kǒng wú rén huì,bǎ jiǔ nán shān yī dí qián。

和李相园亭

李弥逊

肯将戏事扰虚怀,草木知名一样裁。kěn jiāng xì shì rǎo xū huái,cǎo mù zhī míng yī yàng cái。
不放寸阴随手过,自开十亩待春来。bù fàng cùn yīn suí shǒu guò,zì kāi shí mǔ dài chūn lái。
花边未许楚狂醉,江上应怜野老哀。huā biān wèi xǔ chǔ kuáng zuì,jiāng shàng yīng lián yě lǎo āi。
剩欲着鞭陪胜赏,扶颠正急万牛材。shèng yù zhe biān péi shèng shǎng,fú diān zhèng jí wàn niú cái。

访雪峰真歇禅师

李弥逊

红尘白发不相投,来就僧房借板头。hóng chén bái fā bù xiāng tóu,lái jiù sēng fáng jiè bǎn tóu。
大士法中龙象贵,老翁心外水云浮。dà shì fǎ zhōng lóng xiàng guì,lǎo wēng xīn wài shuǐ yún fú。
长芦江静千山月,枯木岩寒一叶秋。zhǎng lú jiāng jìng qiān shān yuè,kū mù yán hán yī yè qiū。
别后相逢重着语,牧童横笛倒骑牛。bié hòu xiāng féng zhòng zhe yǔ,mù tóng héng dí dào qí niú。

王岩起乐斋

李弥逊

漫浪行地一舟虚,神手逢场乐有馀。màn làng xíng dì yī zhōu xū,shén shǒu féng chǎng lè yǒu yú。
客里纵令怀旧国,公家何必爱吾庐。kè lǐ zòng lìng huái jiù guó,gōng jiā hé bì ài wú lú。
饱知世事同分鹿,肯为时名更羡鱼。bǎo zhī shì shì tóng fēn lù,kěn wèi shí míng gèng xiàn yú。
吏退晴窗春睡足,牙签狼籍满床书。lì tuì qíng chuāng chūn shuì zú,yá qiān láng jí mǎn chuáng shū。

次韵钱申伯山堂之咏

李弥逊

净坊秋色老苍官,檐额飞云细可攀。jìng fāng qiū sè lǎo cāng guān,yán é fēi yún xì kě pān。
客梦偶随疏雨断,僧游长带暮钟还。kè mèng ǒu suí shū yǔ duàn,sēng yóu zhǎng dài mù zhōng hái。
似闻遗锡藏银地,亲见高人住骨山。shì wén yí xī cáng yín dì,qīn jiàn gāo rén zhù gǔ shān。
愁绝寒江归去路,乱峰青处望双鬟。chóu jué hán jiāng guī qù lù,luàn fēng qīng chù wàng shuāng huán。

和钱申伯游东山圣泉

李弥逊

偶脱尘中一梦阑,欲穷幽事遍寻山。ǒu tuō chén zhōng yī mèng lán,yù qióng yōu shì biàn xún shān。
静怜人境鸡虫扰,老惬僧窗枕簟闲。jìng lián rén jìng jī chóng rǎo,lǎo qiè sēng chuāng zhěn diàn xián。
十里秋香随屐齿,四更山月上帘颜。shí lǐ qiū xiāng suí jī chǐ,sì gèng shān yuè shàng lián yán。
登临物色催诗兴,未信天于我辈悭。dēng lín wù sè cuī shī xīng,wèi xìn tiān yú wǒ bèi qiān。

题汪祖义桂林堂

李弥逊

彼苍曾不与人期,胜事由来德所基。bǐ cāng céng bù yǔ rén qī,shèng shì yóu lái dé suǒ jī。
闭户一经真有子,传家三世定逢时。bì hù yī jīng zhēn yǒu zi,chuán jiā sān shì dìng féng shí。
摛词自得江山助,种学宁求燕雀知。chī cí zì dé jiāng shān zhù,zhǒng xué níng qiú yàn què zhī。
寄与诸郎饱黄卷,桂林还见长孙枝。jì yǔ zhū láng bǎo huáng juǎn,guì lín hái jiàn zhǎng sūn zhī。

和判宗展钵之作

李弥逊

公子曾修净饭因,斋鱼声里悟前身。gōng zi céng xiū jìng fàn yīn,zhāi yú shēng lǐ wù qián shēn。
累觞肯缓持螯手,一钵不劳行炙人。lèi shāng kěn huǎn chí áo shǒu,yī bō bù láo xíng zhì rén。
对镜禅心秋涧月,放怀俗虑晓江尘。duì jìng chán xīn qiū jiàn yuè,fàng huái sú lǜ xiǎo jiāng chén。
渺茫漫笑神仙事,何用金盘荐擗麟。miǎo máng màn xiào shén xiān shì,hé yòng jīn pán jiàn pǐ lín。

上巳日陪徽守游白水寺继登西山继白堂晚饮

李弥逊

晓衢初日动游人,叠嶂回溪绿黛新。xiǎo qú chū rì dòng yóu rén,dié zhàng huí xī lǜ dài xīn。
自偃松篁如唤客,后开桃李尚留春。zì yǎn sōng huáng rú huàn kè,hòu kāi táo lǐ shàng liú chūn。
笑谈怀远西山上,觞咏追时白水滨。xiào tán huái yuǎn xī shān shàng,shāng yǒng zhuī shí bái shuǐ bīn。
五马行春从此始,更驱风伯净车尘。wǔ mǎ xíng chūn cóng cǐ shǐ,gèng qū fēng bó jìng chē chén。

晚登昭真亭云雾不见黄山因以述怀

李弥逊

莫放微云点太清,欲将游目泫孤亭。mò fàng wēi yún diǎn tài qīng,yù jiāng yóu mù xuàn gū tíng。
十年去国心长赤,一月看山眼未青。shí nián qù guó xīn zhǎng chì,yī yuè kàn shān yǎn wèi qīng。
多病情怀千日酒,穷途生事五侯鲭。duō bìng qíng huái qiān rì jiǔ,qióng tú shēng shì wǔ hóu qīng。
谩游踪迹随方寄,更觉轻于水上萍。mán yóu zōng jì suí fāng jì,gèng jué qīng yú shuǐ shàng píng。

奉怀罗仲共叔共二友

李弥逊

征衫一着宛溪东,结友何人继两龚。zhēng shān yī zhe wǎn xī dōng,jié yǒu hé rén jì liǎng gōng。
寸步相期偶胡越,尺书不断见心胸。cùn bù xiāng qī ǒu hú yuè,chǐ shū bù duàn jiàn xīn xiōng。
吟边快睹推三语,吏退冥搜想二松。yín biān kuài dǔ tuī sān yǔ,lì tuì míng sōu xiǎng èr sōng。
别后并吞几云梦,锦囊收拾付宾鸿。bié hòu bìng tūn jǐ yún mèng,jǐn náng shōu shí fù bīn hóng。

夏日游连江石门坐林下有虫咂肤视之仅可分有无疑蚋也以诗嘲之

李弥逊

么么何从到上方,敢将唇吻犯堂堂。me me hé cóng dào shàng fāng,gǎn jiāng chún wěn fàn táng táng。
但知射影求阴中,可笑当年不自量。dàn zhī shè yǐng qiú yīn zhōng,kě xiào dāng nián bù zì liàng。
鲎目苦遭蚊喙聒,象蹄犹畏鼠牙伤。hòu mù kǔ zāo wén huì guā,xiàng tí yóu wèi shǔ yá shāng。
须臾性命随翻手,蛮触应难望故乡。xū yú xìng mìng suí fān shǒu,mán chù yīng nán wàng gù xiāng。

次韵颖仲兰室之什

李弥逊

黄卷青灯寄佛场,孤高如在远林芳。huáng juǎn qīng dēng jì fú chǎng,gū gāo rú zài yuǎn lín fāng。
下帷谁识传经董,载酒时过尚白扬。xià wéi shuí shí chuán jīng dǒng,zài jiǔ shí guò shàng bái yáng。
华发同心犹有臭,青衿入室自知香。huá fā tóng xīn yóu yǒu chòu,qīng jīn rù shì zì zhī xiāng。
公卿本是阶庭物,莫遣行藏异素王。gōng qīng běn shì jiē tíng wù,mò qiǎn xíng cáng yì sù wáng。

初到连江和林公晔先辈

李弥逊

投老身名信陆沉,欲将白发寄摇岑。tóu lǎo shēn míng xìn lù chén,yù jiāng bái fā jì yáo cén。
赋诗未敢施彭泽,抱瓮真堪友汉阴。fù shī wèi gǎn shī péng zé,bào wèng zhēn kān yǒu hàn yīn。
江面飞桥夸壮丽,山腰卧石閟幽深。jiāng miàn fēi qiáo kuā zhuàng lì,shān yāo wò shí bì yōu shēn。
公才清绝参奇观,慰我长年去国心。gōng cái qīng jué cān qí guān,wèi wǒ zhǎng nián qù guó xīn。

次韵林公晔见赠

李弥逊

思君一日可当期,敢意琼瑶手自贻。sī jūn yī rì kě dāng qī,gǎn yì qióng yáo shǒu zì yí。
华发乍回千里梦,白眉重见十年知。huá fā zhà huí qiān lǐ mèng,bái méi zhòng jiàn shí nián zhī。
惊人句好供行乐,遣客杯宽欲坐驰。jīng rén jù hǎo gōng xíng lè,qiǎn kè bēi kuān yù zuò chí。
肯斸云根同我老,剩留觞咏醉花时。kěn zhǔ yún gēn tóng wǒ lǎo,shèng liú shāng yǒng zuì huā shí。