古诗词

别曾学士

陆游

儿时闻公名,谓在千载前。ér shí wén gōng míng,wèi zài qiān zài qián。
稍长诵公文,杂之韩杜编。shāo zhǎng sòng gōng wén,zá zhī hán dù biān。
夜辄梦见公,皎若月在天。yè zhé mèng jiàn gōng,jiǎo ruò yuè zài tiān。
起坐三叹息,欲见亡繇缘。qǐ zuò sān tàn xī,yù jiàn wáng yáo yuán。
忽闻高轩过,欢喜忘食眠。hū wén gāo xuān guò,huān xǐ wàng shí mián。
袖书拜辕下,此意私自怜。xiù shū bài yuán xià,cǐ yì sī zì lián。
道若九达衢,小智妄凿穿。dào ruò jiǔ dá qú,xiǎo zhì wàng záo chuān。
所愿瞻德容,顽固或少痊。suǒ yuàn zhān dé róng,wán gù huò shǎo quán。
公不谓狂疏,屈体与周旋。gōng bù wèi kuáng shū,qū tǐ yǔ zhōu xuán。
骑气动原隰,霜日明山川。qí qì dòng yuán xí,shuāng rì míng shān chuān。
匏系不得从,瞻望抱悁悁。páo xì bù dé cóng,zhān wàng bào yuān yuān。
画石或十日,刻楮有三年。huà shí huò shí rì,kè chǔ yǒu sān nián。
贱贫未即死,闻道期华颠。jiàn pín wèi jí sǐ,wén dào qī huá diān。
他时得公心,敢不知所传。tā shí dé gōng xīn,gǎn bù zhī suǒ chuán。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

移花遇小雨喜甚为赋二十字

陆游

独坐闲无事,烧香赋小诗。dú zuò xián wú shì,shāo xiāng fù xiǎo shī。
可怜清夜雨,及此种花时。kě lián qīng yè yǔ,jí cǐ zhǒng huā shí。

小雨

陆游

小雨暗林塘,寒声绕画廊。xiǎo yǔ àn lín táng,hán shēng rào huà láng。
事须求暂假,宜睡称烧香。shì xū qiú zàn jiǎ,yí shuì chēng shāo xiāng。

北窗

陆游

云开见山雪,院静闻松风。yún kāi jiàn shān xuě,yuàn jìng wén sōng fēng。
吏去曲肱卧,疑非尘世中。lì qù qū gōng wò,yí fēi chén shì zhōng。

书怀

陆游

老死已无日,功名犹自期。lǎo sǐ yǐ wú rì,gōng míng yóu zì qī。
清笳太行路,何日出王师。qīng jiā tài xíng lù,hé rì chū wáng shī。

梅花绝句十首

陆游

凛凛冰霜晨,皎皎风月夜。lǐn lǐn bīng shuāng chén,jiǎo jiǎo fēng yuè yè。
南山有飞仙,来结寻梅社。nán shān yǒu fēi xiān,lái jié xún méi shè。

梅花绝句十首

陆游

忆昔西戍日,夜宿仙人原。yì xī xī shù rì,yè sù xiān rén yuán。
风吹野梅香,梦绕江南村。fēng chuī yě méi xiāng,mèng rào jiāng nán cūn。

梅花绝句十首

陆游

锦城梅花海,十里香不断。jǐn chéng méi huā hǎi,shí lǐ xiāng bù duàn。
醉帽插花归,银鞍万人看。zuì mào chā huā guī,yín ān wàn rén kàn。

梅花绝句十首

陆游

低空银一钩,糁野玉三尺。dī kōng yín yī gōu,sǎn yě yù sān chǐ。
愁绝水边花,无人问消息。chóu jué shuǐ biān huā,wú rén wèn xiāo xī。

梅花绝句十首

陆游

兰荃古所贵,梅乃晚见称。lán quán gǔ suǒ guì,méi nǎi wǎn jiàn chēng。
盛衰各有时,类非人力能。shèng shuāi gè yǒu shí,lèi fēi rén lì néng。

梅花绝句十首

陆游

子欲作梅诗,当造幽绝境。zi yù zuò méi shī,dāng zào yōu jué jìng。
笔端有纤尘,正恐梅未肯。bǐ duān yǒu xiān chén,zhèng kǒng méi wèi kěn。

梅花绝句十首

陆游

清霜彻花骨,霜重骨欲折。qīng shuāng chè huā gǔ,shuāng zhòng gǔ yù zhé。
我知造物意,遣子世味绝。wǒ zhī zào wù yì,qiǎn zi shì wèi jué。

梅花绝句十首

陆游

士穷见节义,木槁自芬芳。shì qióng jiàn jié yì,mù gǎo zì fēn fāng。
坐回万物春,赖此一点香。zuò huí wàn wù chūn,lài cǐ yī diǎn xiāng。

梅花绝句十首

陆游

南村花已繁,北坞殊未动。nán cūn huā yǐ fán,běi wù shū wèi dòng。
更赊一月期,待我醉春瓮。gèng shē yī yuè qī,dài wǒ zuì chūn wèng。

梅花绝句十首

陆游

山月缟中庭,幽人酒初醒。shān yuè gǎo zhōng tíng,yōu rén jiǔ chū xǐng。
不是怯清寒,愁蹋梅花影。bù shì qiè qīng hán,chóu tà méi huā yǐng。

题莹上人二画剡溪

陆游

天地又秋风,溪山忆剡中。tiān dì yòu qiū fēng,xī shān yì shàn zhōng。
孤舟幸闲著,借我访支公。gū zhōu xìng xián zhù,jiè wǒ fǎng zhī gōng。