古诗词

别曾学士

陆游

儿时闻公名,谓在千载前。ér shí wén gōng míng,wèi zài qiān zài qián。
稍长诵公文,杂之韩杜编。shāo zhǎng sòng gōng wén,zá zhī hán dù biān。
夜辄梦见公,皎若月在天。yè zhé mèng jiàn gōng,jiǎo ruò yuè zài tiān。
起坐三叹息,欲见亡繇缘。qǐ zuò sān tàn xī,yù jiàn wáng yáo yuán。
忽闻高轩过,欢喜忘食眠。hū wén gāo xuān guò,huān xǐ wàng shí mián。
袖书拜辕下,此意私自怜。xiù shū bài yuán xià,cǐ yì sī zì lián。
道若九达衢,小智妄凿穿。dào ruò jiǔ dá qú,xiǎo zhì wàng záo chuān。
所愿瞻德容,顽固或少痊。suǒ yuàn zhān dé róng,wán gù huò shǎo quán。
公不谓狂疏,屈体与周旋。gōng bù wèi kuáng shū,qū tǐ yǔ zhōu xuán。
骑气动原隰,霜日明山川。qí qì dòng yuán xí,shuāng rì míng shān chuān。
匏系不得从,瞻望抱悁悁。páo xì bù dé cóng,zhān wàng bào yuān yuān。
画石或十日,刻楮有三年。huà shí huò shí rì,kè chǔ yǒu sān nián。
贱贫未即死,闻道期华颠。jiàn pín wèi jí sǐ,wén dào qī huá diān。
他时得公心,敢不知所传。tā shí dé gōng xīn,gǎn bù zhī suǒ chuán。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

窗前作小土山蓺兰及玉簪最后得香百合并种之戏作

陆游

方兰移取遍中林,馀地何妨种玉簪。fāng lán yí qǔ biàn zhōng lín,yú dì hé fáng zhǒng yù zān。
更乞两丛香百合,老翁七十尚童心。gèng qǐ liǎng cóng xiāng bǎi hé,lǎo wēng qī shí shàng tóng xīn。

泛舟观桃花五首

陆游

花泾二月桃花发,霞照波心锦裹山。huā jīng èr yuè táo huā fā,xiá zhào bō xīn jǐn guǒ shān。
说与东风直须惜,莫吹一片落人间。shuō yǔ dōng fēng zhí xū xī,mò chuī yī piàn luò rén jiān。

泛舟观桃花五首

陆游

桃源只在镜湖中,影落清波十里红。táo yuán zhǐ zài jìng hú zhōng,yǐng luò qīng bō shí lǐ hóng。
自别西川海棠后,初将烂醉答春风。zì bié xī chuān hǎi táng hòu,chū jiāng làn zuì dá chūn fēng。

泛舟观桃花五首

陆游

种桃亦解比封君,世故纷纷寂不闻。zhǒng táo yì jiě bǐ fēng jūn,shì gù fēn fēn jì bù wén。
九转金丹应已熟,全家仙去隐红云。jiǔ zhuǎn jīn dān yīng yǐ shú,quán jiā xiān qù yǐn hóng yún。

泛舟观桃花五首

陆游

湖南小山花更多,不醉将如春色何。hú nán xiǎo shān huā gèng duō,bù zuì jiāng rú chūn sè hé。
钓得鲜鳞堪斫脍,任教微雨湿渔蓑。diào dé xiān lín kān zhuó kuài,rèn jiào wēi yǔ shī yú suō。

泛舟观桃花五首

陆游

邻曲一生花里活,村翁疑是古遗民。lín qū yī shēng huā lǐ huó,cūn wēng yí shì gǔ yí mín。
初来自被春留住,枉道当时为避秦。chū lái zì bèi chūn liú zhù,wǎng dào dāng shí wèi bì qín。

上巳小饮追忆乾道中尝以是日病酒留三泉江月亭悽然有感

陆游

零落残花一两枝,绿阴庭院燕差池。líng luò cán huā yī liǎng zhī,lǜ yīn tíng yuàn yàn chà chí。
隔墙笑语秋千散,惆怅三泉驿里时。gé qiáng xiào yǔ qiū qiān sàn,chóu chàng sān quán yì lǐ shí。

欲出遇雨

陆游

东风吹雨恼游人,满路新泥换细尘。dōng fēng chuī yǔ nǎo yóu rén,mǎn lù xīn ní huàn xì chén。
花睡柳眠春自懒,谁知我更懒于春。huā shuì liǔ mián chūn zì lǎn,shuí zhī wǒ gèng lǎn yú chūn。

净智西窗

陆游

一窗新绿惬幽情,袖手哦诗取次成。yī chuāng xīn lǜ qiè yōu qíng,xiù shǒu ó shī qǔ cì chéng。
墙外蜜蜂来又去,可怜终日太忙生。qiáng wài mì fēng lái yòu qù,kě lián zhōng rì tài máng shēng。

小僧乞诗

陆游

风前掩苒草吹香,溪上霏微雨送凉。fēng qián yǎn rǎn cǎo chuī xiāng,xī shàng fēi wēi yǔ sòng liáng。
万里安西无梦到,却寻僧话破年光。wàn lǐ ān xī wú mèng dào,què xún sēng huà pò nián guāng。

平水

陆游

旅饭风埃小市傍,却呼拄杖踏斜阳。lǚ fàn fēng āi xiǎo shì bàng,què hū zhǔ zhàng tà xié yáng。
可怜陌上离离草,一种逢春各短长。kě lián mò shàng lí lí cǎo,yī zhǒng féng chūn gè duǎn zhǎng。

感旧

陆游

废陇荒陂浥浥耕,生无勋业死无名。fèi lǒng huāng bēi yì yì gēng,shēng wú xūn yè sǐ wú míng。
衰颓日甚君休问,三十年前白发生。shuāi tuí rì shén jūn xiū wèn,sān shí nián qián bái fā shēng。

示客

陆游

桑柘成阴百草香,缫车声里午风凉。sāng zhè chéng yīn bǎi cǎo xiāng,sāo chē shēng lǐ wǔ fēng liáng。
客来莫说人间事,且共山林夏日长。kè lái mò shuō rén jiān shì,qiě gòng shān lín xià rì zhǎng。

小酌

陆游

白发萧然海上村,犹能草草置清樽。bái fā xiāo rán hǎi shàng cūn,yóu néng cǎo cǎo zhì qīng zūn。
今年项里杨梅熟,绿李来禽不足言。jīn nián xiàng lǐ yáng méi shú,lǜ lǐ lái qín bù zú yán。

看镜二首

陆游

凋尽朱颜白尽头,神仙富贵两悠悠。diāo jǐn zhū yán bái jǐn tóu,shén xiān fù guì liǎng yōu yōu。
胡尘遮断阳关路,空听琵琶奏石州。hú chén zhē duàn yáng guān lù,kōng tīng pí pá zòu shí zhōu。