古诗词

别曾学士

陆游

儿时闻公名,谓在千载前。ér shí wén gōng míng,wèi zài qiān zài qián。
稍长诵公文,杂之韩杜编。shāo zhǎng sòng gōng wén,zá zhī hán dù biān。
夜辄梦见公,皎若月在天。yè zhé mèng jiàn gōng,jiǎo ruò yuè zài tiān。
起坐三叹息,欲见亡繇缘。qǐ zuò sān tàn xī,yù jiàn wáng yáo yuán。
忽闻高轩过,欢喜忘食眠。hū wén gāo xuān guò,huān xǐ wàng shí mián。
袖书拜辕下,此意私自怜。xiù shū bài yuán xià,cǐ yì sī zì lián。
道若九达衢,小智妄凿穿。dào ruò jiǔ dá qú,xiǎo zhì wàng záo chuān。
所愿瞻德容,顽固或少痊。suǒ yuàn zhān dé róng,wán gù huò shǎo quán。
公不谓狂疏,屈体与周旋。gōng bù wèi kuáng shū,qū tǐ yǔ zhōu xuán。
骑气动原隰,霜日明山川。qí qì dòng yuán xí,shuāng rì míng shān chuān。
匏系不得从,瞻望抱悁悁。páo xì bù dé cóng,zhān wàng bào yuān yuān。
画石或十日,刻楮有三年。huà shí huò shí rì,kè chǔ yǒu sān nián。
贱贫未即死,闻道期华颠。jiàn pín wèi jí sǐ,wén dào qī huá diān。
他时得公心,敢不知所传。tā shí dé gōng xīn,gǎn bù zhī suǒ chuán。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

十二月二日夜梦游沈氏园亭二首

陆游

城南小陌又逢春,只见梅花不见人。chéng nán xiǎo mò yòu féng chūn,zhǐ jiàn méi huā bù jiàn rén。
玉骨久成泉下土,墨痕犹锁壁间尘。yù gǔ jiǔ chéng quán xià tǔ,mò hén yóu suǒ bì jiān chén。

述志二首

陆游

椎牛酾酒千人帐,破浪凌风万斛船。chuí niú shāi jiǔ qiān rén zhàng,pò làng líng fēng wàn hú chuán。
常恨书生无此快,一生低首短檠前。cháng hèn shū shēng wú cǐ kuài,yī shēng dī shǒu duǎn qíng qián。

述志二首

陆游

新丰买酒慰无聊,冲雪骑驴上灞桥。xīn fēng mǎi jiǔ wèi wú liáo,chōng xuě qí lǘ shàng bà qiáo。
罴老尚堪吞貈子,松风何至羡山苗。pí lǎo shàng kān tūn hé zi,sōng fēng hé zhì xiàn shān miáo。

谢君寄一犁春雨图求诗为作绝句二首

陆游

说着功名我自羞,喜君解剑换吴牛。shuō zhe gōng míng wǒ zì xiū,xǐ jūn jiě jiàn huàn wú niú。
莫将江上一犁雨,轻博人间万户侯。mò jiāng jiāng shàng yī lí yǔ,qīng bó rén jiān wàn hù hóu。

谢君寄一犁春雨图求诗为作绝句二首

陆游

老农虽瘠喜牛肥,回首红尘万事非。lǎo nóng suī jí xǐ niú féi,huí shǒu hóng chén wàn shì fēi。
耕罢春芜天欲暮,小舟冲雨载犁归。gēng bà chūn wú tiān yù mù,xiǎo zhōu chōng yǔ zài lí guī。

龟堂偶题二首

陆游

文章何物求渠力,诗亦安能使汝穷。wén zhāng hé wù qiú qú lì,shī yì ān néng shǐ rǔ qióng。
春水一池花百本,此生未易报天公。chūn shuǐ yī chí huā bǎi běn,cǐ shēng wèi yì bào tiān gōng。

龟堂偶题二首

陆游

细肋卧沙来左辅,巨螯斫雪出东吴。xì lē wò shā lái zuǒ fǔ,jù áo zhuó xuě chū dōng wú。
不知一饱摩便腹,得似茅檐荠糁无。bù zhī yī bǎo mó biàn fù,dé shì máo yán jì sǎn wú。

赠过门道人

陆游

卖药人间两屦轻,飘然云水不论程。mài yào rén jiān liǎng jù qīng,piāo rán yún shuǐ bù lùn chéng。
晓经浦口乱流渡,夜宿山家乘月行。xiǎo jīng pǔ kǒu luàn liú dù,yè sù shān jiā chéng yuè xíng。

梨花三首

陆游

开向春残不恨迟,绿杨窣地最相宜。kāi xiàng chūn cán bù hèn chí,lǜ yáng sū dì zuì xiāng yí。
征西幕府煎茶地,一幅边鸾画折枝。zhēng xī mù fǔ jiān chá dì,yī fú biān luán huà zhé zhī。

梨花三首

陆游

粉淡香清自一家,未容桃李占年华。fěn dàn xiāng qīng zì yī jiā,wèi róng táo lǐ zhàn nián huá。
常思南郑清明路,醉袖迎风雪一杈。cháng sī nán zhèng qīng míng lù,zuì xiù yíng fēng xuě yī chā。

梨花三首

陆游

嘉陵江色嫩如蓝,凤集山光照马衔。jiā líng jiāng sè nèn rú lán,fèng jí shān guāng zhào mǎ xián。
杨柳梨花迎客处,至今时梦到城南。yáng liǔ lí huā yíng kè chù,zhì jīn shí mèng dào chéng nán。

农桑四首

陆游

农事初兴未苦忙,且支漏屋补颓墙。nóng shì chū xīng wèi kǔ máng,qiě zhī lòu wū bǔ tuí qiáng。
山歌高下皆成调,野水纵横自入塘。shān gē gāo xià jiē chéng diào,yě shuǐ zòng héng zì rù táng。

农桑四首

陆游

水长人家浸稻秧,蚕生女手摘桑黄。shuǐ zhǎng rén jiā jìn dào yāng,cán shēng nǚ shǒu zhāi sāng huáng。
差科未起身无事,邻曲相过日正长。chà kē wèi qǐ shēn wú shì,lín qū xiāng guò rì zhèng zhǎng。

农桑四首

陆游

采桑蚕妇念蚕饥,陌上匆匆负笼归。cǎi sāng cán fù niàn cán jī,mò shàng cōng cōng fù lóng guī。
却羡邻家下湖早,画船青伞去如飞。què xiàn lín jiā xià hú zǎo,huà chuán qīng sǎn qù rú fēi。

农桑四首

陆游

蚕如黑蚁稻青针,夫妇耕桑各苦心。cán rú hēi yǐ dào qīng zhēn,fū fù gēng sāng gè kǔ xīn。
但得老亲供养足,不羞布袂与蒿簪。dàn dé lǎo qīn gōng yǎng zú,bù xiū bù mèi yǔ hāo zān。