古诗词

题阎郎中溧水东皋园亭

陆游

省中地禁清昼长,侍史深注熏笼香。shěng zhōng dì jìn qīng zhòu zhǎng,shì shǐ shēn zhù xūn lóng xiāng。
荣名挽公公不住,东皋归去栽花忙。róng míng wǎn gōng gōng bù zhù,dōng gāo guī qù zāi huā máng。
毵毵华发映朱绂,同舍半已排云翔。sān sān huá fā yìng zhū fú,tóng shě bàn yǐ pái yún xiáng。
正如少陵入严幕,本自不用尚书郎。zhèng rú shǎo líng rù yán mù,běn zì bù yòng shàng shū láng。
向令封侯佩金印,不然草诏直玉堂。xiàng lìng fēng hóu pèi jīn yìn,bù rán cǎo zhào zhí yù táng。
万钟会作梦幻过,三径空叹松菊荒。wàn zhōng huì zuò mèng huàn guò,sān jìng kōng tàn sōng jú huāng。
乐天十年履道宅,赞皇一夕平泉庄。lè tiān shí nián lǚ dào zhái,zàn huáng yī xī píng quán zhuāng。
公看富贵定何物,一笑乃复坐此妨。gōng kàn fù guì dìng hé wù,yī xiào nǎi fù zuò cǐ fáng。
东皋乐哉日成趣,簪花起舞当自强。dōng gāo lè zāi rì chéng qù,zān huā qǐ wǔ dāng zì qiáng。
知公能容贱子狂,请赋式微之二章。zhī gōng néng róng jiàn zi kuáng,qǐng fù shì wēi zhī èr zhāng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

独坐闲咏二首

陆游

书生亦有功名愿,与世无缘每背驰。shū shēng yì yǒu gōng míng yuàn,yǔ shì wú yuán měi bèi chí。
一寸丹心空许国,满头白发却缘诗。yī cùn dān xīn kōng xǔ guó,mǎn tóu bái fā què yuán shī。

独坐闲咏二首

陆游

深掩柴荆谢世纷,南山时看起孤云。shēn yǎn chái jīng xiè shì fēn,nán shān shí kàn qǐ gū yún。
残年所幸身犹健,闲事惟求耳不闻。cán nián suǒ xìng shēn yóu jiàn,xián shì wéi qiú ěr bù wén。

水亭二首

陆游

水亭不受俗尘侵,葛帐筠床弄素琴。shuǐ tíng bù shòu sú chén qīn,gé zhàng yún chuáng nòng sù qín。
一片风光谁画得,红蜻蜓点绿荷心。yī piàn fēng guāng shuí huà dé,hóng qīng tíng diǎn lǜ hé xīn。

水亭二首

陆游

莫道山翁老病侵,静中理得旧传琴。mò dào shān wēng lǎo bìng qīn,jìng zhōng lǐ dé jiù chuán qín。
朝来有喜君知否,雨展芭蕉二尺心。cháo lái yǒu xǐ jūn zhī fǒu,yǔ zhǎn bā jiāo èr chǐ xīn。

书感二首

陆游

翟公冷落客散去,萧尹谴死人所怜。dí gōng lěng luò kè sàn qù,xiāo yǐn qiǎn sǐ rén suǒ lián。
输与桐君山下叟,一生散发醉江天。shū yǔ tóng jūn shān xià sǒu,yī shēng sàn fā zuì jiāng tiān。

书感二首

陆游

驱山不障东逝波,一尊莫惜醉颜酡。qū shān bù zhàng dōng shì bō,yī zūn mò xī zuì yán tuó。
斜风细雨苕溪路,我是后身张志和。xié fēng xì yǔ sháo xī lù,wǒ shì hòu shēn zhāng zhì hé。

暑雨二首

陆游

欲雨未雨雷车奔,欲睡不睡人思昏。yù yǔ wèi yǔ léi chē bēn,yù shuì bù shuì rén sī hūn。
蛮童正报煮茶熟,忽有野僧来叩门。mán tóng zhèng bào zhǔ chá shú,hū yǒu yě sēng lái kòu mén。

暑雨二首

陆游

草茂水长蛙群鸣,涯深路坏人断行。cǎo mào shuǐ zhǎng wā qún míng,yá shēn lù huài rén duàn xíng。
故侯老退守瓜垄,翠蔓黄花偏眼明。gù hóu lǎo tuì shǒu guā lǒng,cuì màn huáng huā piān yǎn míng。

枕上二首

陆游

青丝玉井辘轳声,露叶风枝鹎鵊鸣。qīng sī yù jǐng lù lú shēng,lù yè fēng zhī bēi jiá míng。
造物未容闲到死,又从枕上得诗情。zào wù wèi róng xián dào sǐ,yòu cóng zhěn shàng dé shī qíng。

枕上二首

陆游

冥冥梅雨暗江天,汗浃衣裳失夜眠。míng míng méi yǔ àn jiāng tiān,hàn jiā yī shang shī yè mián。
商略明朝当少霁,南檐风佩已锵然。shāng lüè míng cháo dāng shǎo jì,nán yán fēng pèi yǐ qiāng rán。

读史

陆游

马周浪迹新丰市,阮籍兴怀广武城。mǎ zhōu làng jì xīn fēng shì,ruǎn jí xīng huái guǎng wǔ chéng。
用舍虽殊才气似,不妨也是一书生。yòng shě suī shū cái qì shì,bù fáng yě shì yī shū shēng。

读史四首

陆游

缃帙牙签满架书,流泉决决竹疏疏。xiāng zhì yá qiān mǎn jià shū,liú quán jué jué zhú shū shū。
人生得志宁无命,一室何妨且扫除。rén shēng dé zhì níng wú mìng,yī shì hé fáng qiě sǎo chú。

读史四首

陆游

王侯到底是虚名,何物能为我重轻。wáng hóu dào dǐ shì xū míng,hé wù néng wèi wǒ zhòng qīng。
徒步出关胡不可,向来常笑弃繻生。tú bù chū guān hú bù kě,xiàng lái cháng xiào qì xū shēng。

读史四首

陆游

男子胸中正要奇,立谈能立太平基。nán zi xiōng zhōng zhèng yào qí,lì tán néng lì tài píng jī。
君王玉钺无穷恨,千载茫茫谁复知。jūn wáng yù yuè wú qióng hèn,qiān zài máng máng shuí fù zhī。

读史四首

陆游

自古功名亦偶谐,胸中要使浩无涯。zì gǔ gōng míng yì ǒu xié,xiōng zhōng yào shǐ hào wú yá。
可怜赫赫丹阳尹,数颗槟榔尚系怀。kě lián hè hè dān yáng yǐn,shù kē bīn láng shàng xì huái。