古诗词

题阎郎中溧水东皋园亭

陆游

省中地禁清昼长,侍史深注熏笼香。shěng zhōng dì jìn qīng zhòu zhǎng,shì shǐ shēn zhù xūn lóng xiāng。
荣名挽公公不住,东皋归去栽花忙。róng míng wǎn gōng gōng bù zhù,dōng gāo guī qù zāi huā máng。
毵毵华发映朱绂,同舍半已排云翔。sān sān huá fā yìng zhū fú,tóng shě bàn yǐ pái yún xiáng。
正如少陵入严幕,本自不用尚书郎。zhèng rú shǎo líng rù yán mù,běn zì bù yòng shàng shū láng。
向令封侯佩金印,不然草诏直玉堂。xiàng lìng fēng hóu pèi jīn yìn,bù rán cǎo zhào zhí yù táng。
万钟会作梦幻过,三径空叹松菊荒。wàn zhōng huì zuò mèng huàn guò,sān jìng kōng tàn sōng jú huāng。
乐天十年履道宅,赞皇一夕平泉庄。lè tiān shí nián lǚ dào zhái,zàn huáng yī xī píng quán zhuāng。
公看富贵定何物,一笑乃复坐此妨。gōng kàn fù guì dìng hé wù,yī xiào nǎi fù zuò cǐ fáng。
东皋乐哉日成趣,簪花起舞当自强。dōng gāo lè zāi rì chéng qù,zān huā qǐ wǔ dāng zì qiáng。
知公能容贱子狂,请赋式微之二章。zhī gōng néng róng jiàn zi kuáng,qǐng fù shì wēi zhī èr zhāng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

兰亭道上四首

陆游

箭箙弓韬小猎回,壮心自笑未低摧。jiàn fú gōng tāo xiǎo liè huí,zhuàng xīn zì xiào wèi dī cuī。
前身家近盘阊路,曾看吴王射雉来。qián shēn jiā jìn pán chāng lù,céng kàn wú wáng shè zhì lái。

夜闻雷雨大作

陆游

暗空雾雨无时已,卷地风雷却是晴。àn kōng wù yǔ wú shí yǐ,juǎn dì fēng léi què shì qíng。
九十老翁更事久,寄言儿女不须惊。jiǔ shí lǎo wēng gèng shì jiǔ,jì yán ér nǚ bù xū jīng。

读乐天诗

陆游

放姬鬻骆初何有,常笑香山恨不摅。fàng jī yù luò chū hé yǒu,cháng xiào xiāng shān hèn bù shū。
输与此翁容易死,一身之外更无馀。shū yǔ cǐ wēng róng yì sǐ,yī shēn zhī wài gèng wú yú。

读许浑诗

陆游

裴相功名冠四朝,许浑身世落渔樵。péi xiāng gōng míng guān sì cháo,xǔ hún shēn shì luò yú qiáo。
若论风月江山主,丁卯桥应胜午桥。ruò lùn fēng yuè jiāng shān zhǔ,dīng mǎo qiáo yīng shèng wǔ qiáo。

赠倪道士二首

陆游

羽衣暂脱著戎衣,坐定方惊语入微。yǔ yī zàn tuō zhù róng yī,zuò dìng fāng jīng yǔ rù wēi。
归隐玉霄应不出,他年容我扣岩扉。guī yǐn yù xiāo yīng bù chū,tā nián róng wǒ kòu yán fēi。

赠倪道士二首

陆游

我坐虚名剩得穷,百年身堕畏途中。wǒ zuò xū míng shèng dé qióng,bǎi nián shēn duò wèi tú zhōng。
看君一棹烟波乐,悔不常为采药翁。kàn jūn yī zhào yān bō lè,huǐ bù cháng wèi cǎi yào wēng。

窗下戏咏三首

陆游

飞来山鸟语惺愡,却是幽人半睡中。fēi lái shān niǎo yǔ xīng zǒng,què shì yōu rén bàn shuì zhōng。
新竹成阴无弹射,不妨同享北窗风。xīn zhú chéng yīn wú dàn shè,bù fáng tóng xiǎng běi chuāng fēng。

窗下戏咏三首

陆游

三尺清池镜面平,剪刀叶底戏鱼行。sān chǐ qīng chí jìng miàn píng,jiǎn dāo yè dǐ xì yú xíng。
吾曹安得如渠乐,傍渚跳波过此生。wú cáo ān dé rú qú lè,bàng zhǔ tiào bō guò cǐ shēng。

窗下戏咏三首

陆游

何处轻黄双小蝶,翩翩与我共徘徊。hé chù qīng huáng shuāng xiǎo dié,piān piān yǔ wǒ gòng pái huái。
绿阴芳草佳风月,不是花时也解来。lǜ yīn fāng cǎo jiā fēng yuè,bù shì huā shí yě jiě lái。

送邢刍甫入闽二首

陆游

两穷相值每相怜,闻子南游一怆然。liǎng qióng xiāng zhí měi xiāng lián,wén zi nán yóu yī chuàng rán。
莫道此行非久别,衰翁何敢望明年。mò dào cǐ xíng fēi jiǔ bié,shuāi wēng hé gǎn wàng míng nián。

送邢刍甫入闽二首

陆游

君行正及荔枝丹,想见临觞为破颜。jūn xíng zhèng jí lì zhī dān,xiǎng jiàn lín shāng wèi pò yán。
此外但宜烹茗雪,伤生不用擘蚝山。cǐ wài dàn yí pēng míng xuě,shāng shēng bù yòng bāi háo shān。

从邢刍甫求桃竹拄杖

陆游

拄杖当年盛得名,一枝尚觉百金轻。zhǔ zhàng dāng nián shèng dé míng,yī zhī shàng jué bǎi jīn qīng。
老人不复须春草,只要携渠处处行。lǎo rén bù fù xū chūn cǎo,zhǐ yào xié qú chù chù xíng。

老鸡

陆游

老鸡拥肿不良行,将旦犹能效一鸣。lǎo jī yōng zhǒng bù liáng xíng,jiāng dàn yóu néng xiào yī míng。
碓下糠粞幸不乏,何妨相倚过馀生。duì xià kāng xī xìng bù fá,hé fáng xiāng yǐ guò yú shēng。

种菜四首

陆游

菜把青青间药苗,豉香盐白自烹调。cài bǎ qīng qīng jiān yào miáo,shì xiāng yán bái zì pēng diào。
须臾彻案呼茶碗,盘箸何曾觉寂寥。xū yú chè àn hū chá wǎn,pán zhù hé céng jué jì liáo。

种菜四首

陆游

老农饭粟出躬耕,扪腹何殊享大烹。lǎo nóng fàn sù chū gōng gēng,mén fù hé shū xiǎng dà pēng。
吴地四时常足菜,一番过后一番生。wú dì sì shí cháng zú cài,yī fān guò hòu yī fān shēng。