古诗词

寄酬曾学士学宛陵先生体比得书云所寓广教僧舍有陆子泉每对之辄奉怀

陆游

庭中下乾鹊,门外传远书。tíng zhōng xià qián què,mén wài chuán yuǎn shū。
小印红屈蟠,两端黄蜡涂。xiǎo yìn hóng qū pán,liǎng duān huáng là tú。
开缄展矮纸,滑细疑卵肤。kāi jiān zhǎn ǎi zhǐ,huá xì yí luǎn fū。
首言劳良苦,后问逮妻孥。shǒu yán láo liáng kǔ,hòu wèn dǎi qī nú。
中间勉以仕,语意极勤渠。zhōng jiān miǎn yǐ shì,yǔ yì jí qín qú。
字如老瘠竹,墨淡行疏疏。zì rú lǎo jí zhú,mò dàn xíng shū shū。
诗如古鼎篆,可爱不可摹。shī rú gǔ dǐng zhuàn,kě ài bù kě mó。
快读醒人意,垢痒逢爬梳。kuài dú xǐng rén yì,gòu yǎng féng pá shū。
细读味益长,炙毂出膏腴。xì dú wèi yì zhǎng,zhì gǔ chū gāo yú。
行吟坐卧看,废食至日晡。xíng yín zuò wò kàn,fèi shí zhì rì bū。
想见落笔时,万象听指呼。xiǎng jiàn luò bǐ shí,wàn xiàng tīng zhǐ hū。
亦知题诗处,绿井石发粗。yì zhī tí shī chù,lǜ jǐng shí fā cū。
公闲计有客,煎茶置风炉。gōng xián jì yǒu kè,jiān chá zhì fēng lú。
倘公无客时,濯缨亦足娱。tǎng gōng wú kè shí,zhuó yīng yì zú yú。
井名本季疵,思人理岂无。jǐng míng běn jì cī,sī rén lǐ qǐ wú。
居然及贱子,愧谢恩意殊。jū rán jí jiàn zi,kuì xiè ēn yì shū。
几时得从公,旧学锄荒芜。jǐ shí dé cóng gōng,jiù xué chú huāng wú。
古文讲声形,误字辨鲁鱼。gǔ wén jiǎng shēng xíng,wù zì biàn lǔ yú。
时时酌井泉,露芽奉瓢盂。shí shí zhuó jǐng quán,lù yá fèng piáo yú。
不知公许否,因风报何如。bù zhī gōng xǔ fǒu,yīn fēng bào hé rú。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

读书

陆游

力不扶微学,心犹守旧闻。lì bù fú wēi xué,xīn yóu shǒu jiù wén。
壁间科斗字,秦火岂能焚。bì jiān kē dòu zì,qín huǒ qǐ néng fén。

雪晴欲出而路泞未通戏作二首

陆游

欲觅溪头路,春泥不可行。yù mì xī tóu lù,chūn ní bù kě xíng。
归来小窗下,袖手看新晴。guī lái xiǎo chuāng xià,xiù shǒu kàn xīn qíng。

雪晴欲出而路泞未通戏作二首

陆游

雪消重作雨,冰释又成泥。xuě xiāo zhòng zuò yǔ,bīng shì yòu chéng ní。
已败筇枝兴,高眠听午鸡。yǐ bài qióng zhī xīng,gāo mián tīng wǔ jī。

春日

陆游

冷饼细生菜,老翁殊未衰。lěng bǐng xì shēng cài,lǎo wēng shū wèi shuāi。
仍寻旧幡胜,一笑伴诸儿。réng xún jiù fān shèng,yī xiào bàn zhū ér。

小疾治药偶书二首

陆游

御戎虚上策,治疾阙全功。yù róng xū shàng cè,zhì jí quē quán gōng。
安得如神禹,常行无事中。ān dé rú shén yǔ,cháng xíng wú shì zhōng。

小疾治药偶书二首

陆游

揠苗农害稼,过剂药伤人。yà miáo nóng hài jià,guò jì yào shāng rén。
此理君能造,无为万物春。cǐ lǐ jūn néng zào,wú wèi wàn wù chūn。

春寒二首

陆游

滔天来洚水,震瓦战昆阳。tāo tiān lái jiàng shuǐ,zhèn wǎ zhàn kūn yáng。
此敌犹能御,春寒不可当。cǐ dí yóu néng yù,chūn hán bù kě dāng。

春寒二首

陆游

高楼坠绿珠,恶客碎珊瑚。gāo lóu zhuì lǜ zhū,è kè suì shān hú。
未抵春寒夜,贫翁丧故襦。wèi dǐ chūn hán yè,pín wēng sàng gù rú。

野步二首

陆游

堤上淡黄柳,水中花白鹅。dī shàng dàn huáng liǔ,shuǐ zhōng huā bái é。
诗情随处有,此地得偏多。shī qíng suí chù yǒu,cǐ dì dé piān duō。

野步二首

陆游

水生已抹堤,草长复侵路。shuǐ shēng yǐ mǒ dī,cǎo zhǎng fù qīn lù。
小蝶仍可怜,欲下却飞去。xiǎo dié réng kě lián,yù xià què fēi qù。

大雨排闷二首

陆游

地润础流水,气蒸人脱裘。dì rùn chǔ liú shuǐ,qì zhēng rén tuō qiú。
前知暴雨至,孰解老农忧。qián zhī bào yǔ zhì,shú jiě lǎo nóng yōu。

大雨排闷二首

陆游

三日断行路,束薪无处求。sān rì duàn xíng lù,shù xīn wú chù qiú。
床头周易在,且复送悠悠。chuáng tóu zhōu yì zài,qiě fù sòng yōu yōu。

陆游

一夕山阴道,真成白玉京。yī xī shān yīn dào,zhēn chéng bái yù jīng。
衰残失壮观,拥被听窗声。shuāi cán shī zhuàng guān,yōng bèi tīng chuāng shēng。

采菊

陆游

秋花莫插鬓,虽好亦凄凉。qiū huā mò chā bìn,suī hǎo yì qī liáng。
采菊还挼却,空馀满袖香。cǎi jú hái ruá què,kōng yú mǎn xiù xiāng。

社日

陆游

坎坎迎神鼓,儿童喜欲颠。kǎn kǎn yíng shén gǔ,ér tóng xǐ yù diān。
放翁无社酒,闭户课残编。fàng wēng wú shè jiǔ,bì hù kè cán biān。